“A a…….” Hà Lạc ngay cả một câu nói hoàn chỉnh cũng không nói được.
“Đừng….đừng mạnh quá…lỡ giường bị sập thì làm sao bây giờ…..”
Chiếc giường gỗ nhỏ hai người đang nằm bởi vì động tác kịch liệt nên nó vang lên tiếng cọt kẹt, Hà Lạc thật sự rất sợ cái giường sẽ bị sập nhưng Giản Việt làm đến đỏ cả mắt hoàn toàn nghe không lời Hà Lạc nói.
Giản Việt một bên tiến vào một bên gầm nhẹ, cuối cùng cũng sắp đạt tới giới hạn, lúc Hà Lạc sắp đạt tới cao trào lần nữa thì anh cũng sắp bắn ra.
Anh kịp thời rút ra, anh dùng tay vuốt côn th*t một lúc rồi sau đó tinh dịch bắn lên bụng cô.
“Bây giờ đã sướng chưa?”
“Ừm.” Giản Việt dựa vào người cô thở dốc, đâu chỉ có sướng anh ăn tới nghiện rồi.
“Nhưng mà… Váy của em…..” Hà Lạc nhìn thấy trên váy của cô bởi vì làm tình mà trở nên nhớp nháp, cả người cũng có chút choáng, nơi này cũng không có quần áo để cô thay, nhưng chật vật như vậy cô cũng không thể mặc nó xuống gặp người khác được.
“Lát nữa em phải làm sao bây giờ…’’
“Không sao cả.” Giản Việt cầm lấy khăn giấy bên cạnh, giúp cô lau sạch nơi đó.
“Cũng không phải anh là người bị mất mặt đâu.” Hà Lạc vùi đầu vào ngực anh, vẻ mặt ảo não: “Bây giờ phải làm sao đây? Em mặc thế này không được…”
“Em đi tắm trước đi, không phải nói ra mồ hôi không thoải mái sao?”
“Vậy anh không được ở trong phòng tắm làm em đâu đó.” Hà Lạc quả thực rất sợ.
“Sẽ không.” Giản Việt cười cười: “Em cho là anh chỉ biết ăn thịt người thôi à? Anh không phải người làm nơi nào cũng được.”
“Nhưng anh….” Hà Lạc nhỏ giọng lẩm bẩm một câu.
“Cởi đồ ra đi, lát nữa anh giúp em tắm rửa sạch sẽ.”
Hà Lạc thấy anh hiểu chuyện như vậy, cô cũng ngoan ngoãn nghe theo anh.
Giản Việt ôm Hà Lạc vào phòng tắm rửa sạch bằng nước nóng, anh hôn lên tai Hà Lạc để cô thả lỏng.
Hà Lạc nhắm mắt lại, cô đã quen với việc Giản Việt mỗi lần làm xong đều sẽ giúp cô tắm sạch, sự dịu dàng này hoàn toàn khác với sự mạnh mẽ khi làm tình, khiến thắt lưng cô mỏi nhừ đều được giảm bớt.
Giản Việt tắm sạch cho cô trước, rồi dùng một cái khăn tắm màu trắng quấn cô lại, sau đó mới bắt đầu tắm sạch cơ thể mình.
Đây là lần đầu tiên Hà Lạc đứng bên cạnh đơn thuần nhìn anh tắm.
Đúng là một cơ thể hoàn mỹ.
Tắm sạch xong, Giản Việt bước tới bên bồn rửa tay, bóp một ít bột giặt, nghiêm túc chà sạch chỗ váy dơ của cô.
Giản Việt giặt được một nửa, mới nhìn thấy Hà Lạc ngẩn người nhìn chằm chằm anh, bèn hỏi: “Sao nhìn anh chằm chằm vậy?”
“Em phát hiện khi đàn ông nghiêm túc làm việc đều có sức hấp dẫn rất đặc biệt đó.”
“Bao gồm cả thời gian làm em à?” Đôi môi mỏng của Giản Việt khẽ nhếch lên: ”Điểm này anh thừa nhận.”
Hà Lạc không ngờ anh lại đùa giỡn mình như vậy, hai má cô nóng bừng, cô nhấn mạnh: “Đàn ông có thể tự tin nhưng không thể kiêu ngạo.”
”Chẳng lẽ anh không ‘’lớn’’ sao?’’ Giản Việt nhướng mày, lại đem đề tài kéo dài.
“Anh…”
“Qua đây, anh muốn được thưởng một chút, cũng không quá đáng đúng không?”
“Không thèm để ý tới anh nữa, được một lúc lại muốn làm em tiếp.” Hà Lạc nói xong, bước ra ngoài.
Cô ngồi ở bên giường chờ Giản Việt đi ra, vừa tắm xong nên bước ra ngoài cô cảm thấy hơi lạnh, cô nhịn không được mà vùi người vào trong chăn, nằm một lúc thì xém chút nữa đã ngủ quên.
“Buồn ngủ sao?’’
“Ừm….” Hà Lạc lười biếng đáp một câu.
“Anh giúp em đem quần áo phơi cho khô, lát nữa sẽ đưa em về ngủ.”
À, chỉ có vài bước, cũng không cần anh đặc biệt đưa đi.
Nhưng Hà Lạc vẫn không tự giác được mà mỉm cười, chỉ một câu nói của bà Lưu khiến cô cảm nhận được có người quan tâm chăm sóc cảm giác thật tốt.