Mục lục
Truyện Hợp Đồng Hôn Nhân Của Tổng Tài Cao Lãnh - Thẩm An Nhiên - Lệ Đình Phong
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 316: Xóa bỏ những chướng ngại Lệ Đình Phong​

“Yên tâm đi, tôi sẽ sống thay cô, lấy lại những thứ thuộc về cô, khiến những kẻ vứt bỏ cô, phản bội cô, lừa gạt cô phải trả giá”

Nỗi đau trong tim đọng lại ba giây rồi biến mất.

Thẩm An Nhiên không ngờ sau khi cô chết ba năm lại có thể nhập hồn vào cơ thể chính “thế thân” của cô.

Nghĩ đến việc hoán đổi thân thể mà vẫn còn dây dưa với những người đàn ông đó, Thẩm An Nhiên ngẩng đầu nhìn lên bầu trời bên ngoài cửa sổ, lẩm nhẩm nói: “Thần linh, tội không muốn luận hồi như thế này”

Đời người đã hoàn thành kết cục đã định, nếu không thể tránh né thì chỉ có thể đổi mặt giải quyết những chướng ngại trước mắt.

Nếu muốn khiến những người này không thể uy hiếp cô, cô chỉ có thể thừa dịp bọn họ không chú ý mà nhanh chóng phát triển, trước mắt điều may mắn duy nhất có giá trị chính là, Lục Cảnh Xuyên đã vứt bỏ thân thể này, Lệ Đình Phong cũng không hứng thú với cô.

Thẩm An Nhiên tắt wb, mở ứng dụng Messenger.

Ghi chú anh Lưu người đại diện đã gửi cho cô mười tin nhắn.

“Thẩm An Nhiên cô đăng weibo gì thế, làm sao vậy, cô lại tỏ ra muốn tự sát? Tôi hỏi cô có thể động não được hay không, cô tự sát có ích lợi gì không?”

“Mau xóa weibo của cô đi, quan hệ công chúng không xử lý cho cô đâu, cô tự giải quyết cho tốt.

“Thẩm An Nhiên trả lời tôi, sao hả? Bây giờ cô muốn đối nghịch với tôi? Ngay cả lời nói của tôi cũng không nghe sao?”

“Đạo diễn Vương có phim mới, đổi phương gửi lời mời cô đi thử vai vào buổi chiều, cô đã không làm việc ba tháng, công ty không nuôi người nhàn rỗi.

“Trước mười giờ trả lời tôi”

Thẩm An Nhiên liếc mắt nhìn thời gian, chín giờ mười phút, cô không nhanh không chậm mở tủ quần áo thay đồ.

Sản phẩm chăm sóc da trên bàn trang điểm chỉ có ít ỏi mấy sản phẩm giá rẻ, Thẩm An Nhiên lấy điện thoại kiểm tra thẻ ngân hàng một chút, thê lương tới nỗi không đành lòng nhìn vào, ngay cá năm chữ số cũng không có.

Cứ tiếp tục như vậy, có lẽ sẽ đến mức bán căn hộ nhỏ này.

Một là không có tiền, hai là không có thể lực, ngày qua ngày bị chửi rủa, sự lạnh nhạt của công ty, người thân như muỗi hút máu, đời người như vậy quả thật là sống trong cống thoát nước, thật sự là vừa hội vừa bẩn.

Đối mặt với những lời châm chọc trên mạng. Thẩm An Nhiên không có mấy hứng thú, nhớ lại, Lệ Đình Phong đã từng lừa gạt xi nhục cô cũng không dễ nghe hơn những thứ này, cô đã chết lặng từ lâu rồi.

Chín giờ năm mươi phút, người đại diện không nhịn được gọi điện cho cô.

Thẩm An Nhiên chậm rãi nhận điện thoại: “Alo?”

“Thẩm An Nhiên, cô đang làm cái gì vậy hả, cô không thấy tin nhắn tôi gửi cho cô sao?”

“Thấy rồi.”

Đương nhiên đối phương đã bị thái độ lạnh nhạt của Thẩm An Nhiên làm cho tức giận, phát ra tiếng răng cọ sát kẽo kẹt.

“Vậy sao cô không trả lời tin nhắn?”

Thẩm An nhiên giữ vẻ lạnh lùng ngồi vào bàn trang điểm nhìn gương chằm chăm, ngón tay thon dài nghịch móc chìa khóa: “Chẳng phải anh nói trước mười giờ trả lời tin nhắn của anh sao? Bây giờ còn chưa tới lúc, tôi phải suy nghĩ thật kỹ.

“Thẩm An Nhiên, có phải cô đã quên bao lâu rồi cô chưa nhận công việc không? Cô cứ như vậy thì sớm hay muộn cũng sẽ bị công ty phong sát”

Trong lòng Thẩm An Nhiên cười nhạo một tiếng, tình huống hiện giờ của cô như vậy và phong sát chẳng có gì khác nhau, bây giờ cô chính là một viên gạch nơi nào cần thì chuyển tới đó.

Ví dụ như ai đó bị truyền tin xấu, chỉ cần mang cô ra thì đám cư dân mạng lập tức cho rằng chắc chắn cô lại “không biết liêm sỉ” đi câu dẫn ai đó và ngôi sao nam không có bất kỳ quan hệ nào, là một chuyên gia thay đổi cuộc chiến.

Lại ví dụ như đảm nhận nhân vật phụ, làm tôn lên nét băng thanh ngọc khiết của các ngôi sao nữ khác, xinh đẹp như hoa.

Cho nên loại kịch bản đưa đến mời cô đi thử vai thì chắc chắn không phải chuyện tốt lành gì, đường ăn ngon, nhưng phải xem có mệnh để ăn không.

“Kịch bản nào?”

Người đại diện: “Đạo diễn yêu cầu đến hiện trường diễn thử.”

Thẩm An Nhiên hỏi: “Tôi thử vai nữ số ba à?”

Người đại diện hơi thiếu kiên nhẫn: “Ôi trời, sao hôm nay cô nói nhiều vậy hả, cho cô diễn thử thì gần như cô có triển vọng rồi.

“Câu hỏi cuối cùng” Ngón tay thon dài có tiết tấu gõ lên mặt bàn, Thẩm An Nhiên điều chỉnh tự thể một chút, thoải mái tựa lưng vào ghế ngồi: “Diễn viên tôi phải hợp tác gồm có ai?”

“Nữ số một đã quyết định là Hạ Nhan Duyệt”

“Hạ Nhan Duyệt” Thẩm An Nhiên nhanh chóng lục lại cái tên này trong ký ức, năm gần đây Hạ Nhan Duyệt là tiểu hoa đán nổi nhất trong giới giải trí, xem như là hai người mới ra mắt cùng lúc, không ít lần doanh tiêu hào lấy hai người ra so sánh.

Mặc dù hai người đang ở cùng công ty kinh tế, nhưng lối phong cách đi khác nhau, cho nên không có sự cạnh tranh.

Nhưng Hạ Nhan Duyệt có thái độ thù địch rất lớn với “Thẩm Thoa”, nhiều lần ngáng chân gài bẫy, một năm trước đã lừa “Thẩm Thoa” đến phòng đạo diễn, bí mật sắp xếp thợ săn ảnh ngồi xổm trông chừng để chụp ảnh đăng lên mạng, nói cô hiến thân vì kịch bản.

Lúc ấy, đoàn đội quan hệ công chúng đưa ra phương án giải quyết, là để cô giải thích trên weibo, cũng thừa nhận có mối quan hệ đứng đắn với đạo diễn, sau này sẽ tìm thời cơ thích hợp, trình bày lý do chia tay là được rồi.

Tuy nói “Thẩm Thoa” là quả hồng mềm, nhưng bị Lục Cảnh Xuyên vẫn về lâu như vậy, cũng không thể dễ dàng bị người khác bóp nát.

Công ty cũng vì sự không phục của cô mà cảm thấy không hài lòng.

Chuyện này còn chưa tới hai ngày, Hạ Nhan Duyệt bị chụp ảnh hẹn hò với một sao nam, trên ảnh chụp không nhìn thấy rõ ngủ quan của cô ta, nhưng điều này không gây ảnh hưởng bị các cư dân mạng phân tích ra được.

Dù sao cũng không được xem thường sự sáng suốt của cư dân mạng, những năm trước có một sao nữ phản bội chồng yêu đương vụng trộm, cư dân mạng đã tìm được chứng cứ trong một tấm ảnh chụp.

Vì công ty kinh tế muốn bảo vệ Hạ Nhan Duyệt, cho nên buộc “Thẩm Thoa” thừa nhận người phụ nữ không rõ ngủ quan trọng tấm ảnh chụp chính là cô ta, dáng vóc của hai người tương tự nhau, sự thừa nhận của cô sẽ thành công chuyển hướng cơn tức giận của fan Hạ Nhan Duyệt.

Tên đạo diễn kia cũng không nhàn rỗi, đăng tin xác nhận buổi tối “Thẩm An Nhiên” đến phòng ông ta để câu dẫn ông ta.

Vào thời điểm này, “Thẩm Thoa” gặp phải cảnh bị bôi nhọ, bắt cá hai tay, chỉ cần là đàn ông thì sẽ câu dẫn, cọ nhiệt không giới hạn.

“Thẩm Thoa” vừa qua khỏi tuổi hai mươi đã bước vào thời điểm đen tối nhất của đời người, tuyệt vọng không nhìn thấy ánh sáng.

Cuộc sống bị khống chế tự do, còn bị khổng chế tinh thần, cô ta không thể lên mạng, căn bản không biết bên ngoài đang bàn luận về cô ta thể nào, sau khi cô ấy tự do được một thời gian ngắn, trời bên ngoài đã thay đổi.

Bỏ lỡ thời gian quảng bá tốt nhất, sự vắng mặt của cô đã trở thành sự ngầm thừa nhận và chột dạ.

Fan lần lượt thất vọng rời đi, vì thế dưới phần bình luận của cô chỉ có lời mắng chửi của anti fan chiếm giữ.

Dệt hoa trên gấm thì dễ, giúp người khi gặp nạn thì khó, những người có quan hệ thân thiết với cô, không một ai đứng ra giúp cô.

Ai cũng không muốn dính dán tới một kẻ “người đầy vết bẩn”, sợ rước lấy mùi tanh.

Tính người trong giới giải trí không chịu đựng nổi thử thách, cuối cùng bày ra vẻ sâu sắc khi người ta bước vào đường cùng.

Bỏ đá xuống giếng, cũng phải đợi bạn rơi xuống giếng thì người khác mới có cơ hội ném đá xuống giếng.

Thẩm An Nhiên vô tình nhớ lại nhiều thứ, người đại diện thấy cô đã lâu không lên tiếng thì có chút tức giận, đè nén sự nóng nảy trầm giọng nói: “Đây là do Nhan Duyệt đích thân giành lấy cho cô, cô nên cảm ơn cô ấy thật tốt”

Đây là thay cô quyết định tới đó, quả nhiên quá yếu ớt thì không có quyền quyết định.

Thẩm An Nhiên trả lời: “Được, nhất định tôi sẽ cảm ơn cô ấy.”

Hạ Phương Trinh, Hạ Nhan Duyệt, không chỉ tên giống nhau mà ngay cả việc diễn vai trà xanh cũng giống y chang nhau.
Người đại diện nghe thấy cô đồng ý, lúc này mới hài lòng, lúc ngắt cuộc gọi còn mềm mỏng dặn dò cô, kêu cô trang điểm lại kỹ càng, thời gian thử vai là hai giờ chiều, cho dù thế nào cũng không được muộn.

Ngoài mặt Thẩm An Nhiên đồng ý, trong lòng lại không nhịn được cười lạnh một tiếng, thử vai mà còn trang điểm, thật sự xem cô là con ngốc à?

Huống chi kỹ thuật trang điểm của nguyên thân chỉ có thể dùng từ vô cùng thê thảm để hình dung, công ty xác định cho cô là người phụ nữ trưởng thành quyến rũ.

Vừa qua khỏi tuổi hai mươi thì có thể trưởng thành bao nhiêu chứ? Còn là phụ nữ quyến rũ? Học tới học lui chỉ thành không đầu vào đầu.

Bây giờ mọi người đều thích nhìn mặt biết nhân phẩm, “Thẩm Thoa” về mắt gấu trúc, son môi màu đỏ thảm, lớp trang điểm đậm che kín vẻ mặt tinh xảo vốn có, dáng người cô rất đẹp, nhưng vẫn chưa đạt được khí thể của người phụ nữ trưởng thành, mặc trang phục hở lưng và xẻ sâu chỉ khiến người chẳng ra cái gì cả, còn bị nghi cố tình bán thịt.

Thẩm An Nhiên kiểm tra tủ quần áo, từ trong đổng quần áo tìm một chiếc áo sơ mi trắng và quần jean mặc vào, thắt tóc thành bím, đeo kính râm và khẩu trang, xác định sẽ không bị người khác nhận ra thì Thẩm An Nhiên mới ra khỏi cửa.

Nổi vừa vừa thì dựa vào nâng đỡ, nổi như cồn thì dựa vào mệnh.

Cơ thể này trong giới giải trí cũng xem như có nhiều danh tiếng.

Chẳng qua cách cô nổi tiếng hơi khác biệt, người khác dựa vào tác phẩm để nói chuyện, chào đón khi ra cửa là hoa tươi và bảng đèn của fan.

Mà cô dựa vào việc bị chửi rời giới, bị người khác nhận ra thì chỉ có mắng nhiếc và trứng thối.

Thẩm An Nhiên đặt xe trực tuyến đền địa điểm thử vai, mở một nửa cửa sổ xe, Thẩm An Nhiên dựa lưng vào ghế, bả vai tựa lên cửa xe, tầm mắt lãnh đạm liếc nhìn cảnh sắc lùi lại ngoài cửa sổ.

Ba năm thay đổi rất nhanh, nhà cao tầng ngoài cửa sổ xe, những chiếc xe buýt hoàn toàn mới, trên đường còn đỗ rất nhiều xe đạp công cộng.

Trước tiên Thẩm An Nhiên bước xuống xe, vào tiệm bánh mì mua bánh mì và nước, vừa ăn vừa đi, thuận tiện sắp xếp lại ký ức của nguyên thân một chút.

“Thẩm Thoa” ra mắt cũng từng diễn một bộ phim truyền hình chủ đề phim thần tượng vườn trường, sẽ không có quá nhiều thách thức về kỹ năng diễn xuất, trong phim Thầm Thoa là một học sinh cứng nhắc thu hút không ít fan nhan sắc, trên douban cho điểm cũng trên tiêu chuẩn.

Nhưng sau khi gặp chuyện không may, quả thật bộ phim này của cô đã trở thành lò sát sinh của anti fan, từ sáu phẩy tám điểm rơi xuống hai phẩy năm điểm, ngay cả diễn viên nam hợp tác với cô cũng bị ảnh hưởng.

Thẩm An Nhiên gạt qua ký ức gọi cho người đại diện: “Tôi tới rồi”

“Chờ ngoài cửa, tôi kêu tiểu Hứa ra đón cô”

Thẩm An Nhiên đợi bên ngoài thì lập tức nhìn thấy một cô gái nhỏ đeo kính chạy ra, cô gái nhỏ dụi mắt gật đù đắc ý tìm người, nhìn một vòng cũng không thấy người cần tìm, đang chuẩn bị lấy điện thoại ra gọi thì nhìn thấy một bóng dáng không xa đang vẫy tay về phía cô ta.

Cô gái nhỏ đẩy gọng kính, dụi mắt rồi giật mình bước tới, sau khi đợi cô gái vẫy tay với cô ta tháo kính râm xuống, cô ta mới phản ứng lại.

“An… chị An Nhiên?”

“Sao nào? Không nhận ra tôi sao?” Thẩm An Nhiên buồn cười nhìn cô gái nhỏ trước mắt, Hứa Quế An là trợ lý mà công ty đã sắp xếp cho cô, quan hệ của hai người cũng xem như thân cận, là một trong số ít người tốt với “Thẩm Thoa.”

Muốn nói mối quan hệ tốt đến nào sao? Đại khái là người có thể mượn tiền mà không cần trả.

“Chị An Nhiên, chị… sao chị lại biến thành bộ dạng này?”.

“Không đẹp?”

Hứa Quế An nhanh chóng lắc đầu, không phải không đẹp, là rất đẹp, quả thật chỉ có thể dùng chữ kinh diễm để hình dung, vốn dĩ từng đường nét trên khuôn mặt tinh xảo của Thẩm An Nhiên đã bị lớp trang điểm dày hạ thấp giá trị nhan sắc.

Bây giờ không trang điểm, trong nháy mắt đã khiến người trước mắt tỏa sáng, sạch sẽ rõ ràng, vốn dĩ dáng vẻ của cô xinh đẹp, khế cười giống như hương vị tuyết tan dưới ánh mặt trời, khiến tim người khác tan chảy, ánh mắt kia cũng không đau khổ như thường ngày, mang theo sự lạnh lùng khiến người ta không dám nhìn thẳng, tóm lại là cực kỳ có khí thế.

“Đẹp, em đã nói từ sớm rồi, chị An Nhiên không trang điểm sẽ đẹp hơn, đáng tiếc là người trong công ty không tin.”

Ai không thích nghe lời khen ngợi chứ, Thẩm An Nhiên nâng tay sờ đầu cô gái nhỏ, trong nhảy mắt Hứa Quế An đỏ mặt.

“Chị An Nhiên, em dẫn chị đi lấy số hiệu”

Rất nhiều người muốn đoạt lấy phim của đạo diễn Vương, chỉ một vai nữ số 3 đã tranh nhau tới mức đầu rơi máu chảy, Thẩm An Nhiên nhìn dãy người đang xếp hàng dài, khế nhíu mày.

Hứa Quế An dẫn Thẩm An Nhiên đi tìm nhân viên công tác, trước tiên điền vào giấy để lấy số thử kính.

Vừa ăn xong cơm trưa chính là thời điểm mệt mỏi của mọi người, lúc này là mười ba giờ, nhân viên công tác buồn ngủ ngồi trên ghế, không được tập trung, cơ bản không nhận ra người đứng trước mắt là Thẩm An Nhiên.

Nhìn thấy gương mặt xa lạ xinh đẹp, còn tưởng rằng người mới vừa tốt nghiệp, ai lại không thích người đẹp chứ? Nhân viên công tác vui mừng hơn hở đưa tờ khai rồi còn kiên nhẫn nhắc nhở cô kỷ tên ở đâu, còn nhiệt tình lấy một ly nước đặt ở vị trí thuận tay cô.

Nhân viên công tác đang cố tình nhìn chăm vào vị trí ký tên, nhìn thấy đối phương nhanh nhẹn ký xuống ba chữ “Thẩm An Nhiên”, lập tức kinh sợ

Đây là Thẩm An Nhiên sao? Lừa ai chứ? Chẳng phải Thẩm An Nhiên là một kẻ lắng lơ hèn hạ ư. Bộ dáng này? Từ khi nào đã trở thành như vậy? Đây là đi phẫu thuật thẩm mỹ sao?”

Thẩm An Nhiên ký xong thì buông bút: “Đã được rồi chứ?” Nhân viên công tác cực kỳ khiếp sợ, thế nên nói chuyện lắp bắp: “Được… được rồi.

“Đưa tôi số hiệu.”

Nhân viên công tác chậm hiểu giao số hiệu, chờ sau khi phản ứng lại, Thẩm An Nhiên đã đi xa rồi.

Anh ta lấy điện thoại vào nhóm, ngón tay bầm cực kỳ nhanh: “Tôi vừa thấy một người đẹp đến thử kính vai nữ số ba của Trường Môn Hận. “Chẳng phải việc cậu nhìn thấy người đẹp ở

buổi thứ kinh rất bình thường sao? Nói đi là minh tinh nào?”.

“Không bình thường, một chút cũng không bình thường, người thử kính vai nữ số ba là Thẩm An Nhiên”

“Người đẹp cậu nhìn thấy là Thẩm An Nhiên? Đùa gì vậy chứ? Sao cô ta có thể đẹp được.

“Là thật, tôi cũng nghi ngờ có phải cô ta chỉnh dung không, nhìn cô ta không trang điểm mới biết cái gì gọi là dựa vào mặt kiếm cơm”

“Thôi đi, Thẩm An Nhiên có thể có vẻ mặt gì chứ?”



Lại có người đến lấy số hiệu, nhân viên công tác chỉ có thể bất đắc dĩ buông điện thoại, đối với những câu nói trong nhóm, anh ta từ chối cho ý kiến, cho dù khuôn mặt đó của Thẩm An Nhiên đẹp thế nào cũng không tẩy trắng được những việc xấu của cô ta, có khuôn mặt đó cũng khó trách lại đi câu dẫn người khác.

Người đến thứ kinh phòng số 3 rất nhiều, Thẩm An Nhiên đến sớm như vậy cũng đã có năm người đến trước, tất cả đều đeo kính râm và khẩu trang.

Hứa Quế An bước lên nói nhỏ vào tai cô: “Chị An Nhiên, người xếp đầu tiên chính là Lâm Nhã Kỳ của giải trí Hương Tiêu.”

Những năm gần đây, Lâm Nhã Kỳ ra mắt trong nhóm nhạc nữ, dáng người và giá trị nhan sắc đều có, năm ngoài diễn một bộ phim mạng ngọt sủng nổi tiếng một thời gian.

Giải trí Hương Tiêu không có gì khác chỉ có tiền, bộ phim này, giải trí Hương Tiêu đã đầu tư sáu mươi tỷ, Lâm Nhã Kỳ rất có khả năng sẽ đem tiền vào tổ.

Xếp sau cô ta chính là Triệu Như Vân, Tôn Hà Tuyết, Thẩm An Nhiên không biết hai người sau, vốn dĩ cô có chút không nhận ra khuôn mặt những người đó, vẫn là đào lại trí nhớ mới nhận ra ba người này.

Người trong giới không ai nể mặt Thẩm An Nhiên, nhân phẩm không tốt, diễn xuất cũng bình thường, vào một tổ làm phim thì giống như một con chuột là hỏng nồi canh, cho nên căn bản sẽ không có đạo diễn nào cho cô đi thử kính.

Lần này hoàn toàn là vì Hạ Nhan Duyệt đã “đề cử” cô nên mới có cơ hội thử kính, không có chuyện tốt bánh có nhân từ trên trời rơi xuống, từ mọi chuyện mà Hạ Nhan Duyệt đã làm thì xem ra, lần này hơn năm mươi phần trăm là muốn kéo cô xuất hiện làm lá xanh để trêu chọc.

Đáng tiếc, bây giờ lá cây này đã thành cây xương rồng, không phải ai cũng có thể chạm vào.

Thẩm An Nhiên tạm thời được nhận thử kính, cô chưa từng thấy nguyên tác, người đại diện cũng nói buổi thử vai cũng chỉ là phát huy tạm thời, tới hiện trường mới được phát kịch bản, tránh bị tiết lộ.

Thẩm An Nhiên tìm một vị trí ngồi, vẫn là nhân viên công tác vừa rồi đã lấy số hiệu cho cô, anh ta cầm kịch bản trong tay tiến lại đây, đưa tới trước mặt Thẩm An Nhiên, không nói một tiếng nào, chỉ dùng ánh mắt dò xét Thẩm An Nhiên.

Thẩm An Nhiên mặc kệ anh ta nhìn, nhận lấy kịch bản rồi nói cảm ơn.

Nhân viên công tác ngại ngùng rời đi,

“Chị An Nhiên.” Bỗng nhiên trên mặt Hứa Quế An mang theo sự đắc ý khó hiểu: “Nhân viên công tác kia nhìn chằm chằm vào chị, chắc chắn trước đó anh ta giống em, không nhận ra chị, sau này chị có thể vẫn như thế này không?”

Thẩm An Nhiên lật kịch bản: “Chẳng phải tôi luôn thế này sao?”

Có lẽ chỉ có bản thân cô mới có thể cảm thấy không có nhiều biến đổi chăng? Hứa Quế An cực kỳ nghi ngờ thẩm mỹ của Thẩm An Nhiên có vấn đề.

Thấy cô nghiêm túc lật xem kịch bản, Hứa Quế An cũng không quấy rầy cô nữa, lấy điện thoại ra, ở bên cạnh cô yên lặng xóa facebook.

Thẩm An Nhiên là bộ nhớ máy ảnh, trong nháy mắt có thể nhớ một số từ mấu chốt, sau đó từ từ kết hợp từng phần là có thể nhớ được hoàn chỉnh.

Thiết kế nhân vật nữ số ba cũng không khiến người khác yêu thích, dùng thuật ngữ hiện đại chính là một lục trà biểu, ban đầu trước khi vào cung là bạn của nữ chính, bởi vì tham lam, ghen tị, cô đã bày mưu hãm hại nữ chính nhiều lần.

Nhưng cô không có vầng sáng của nữ chính, sau khi hoàng để phát hiện thì bị ném vào nhà lao, bị tra tấn dữ dội đến chết, phần lớn các phim truyền hình bây giờ, dù sao cũng phải xuất hiện một người vừa xấu xa vừa ngu xuẩn để tôn lên sự hiền lành thông minh của nữ chính.

Đây là kịch bản phác thảo, diễn tốt vai này, đổi góc độ dựng phim thì chính là bỏ sự nghiệp vai nữ diễn không tốt thì chờ cả mạng chửi.

Thẩm An Nhiên nhớ tới trước đây không lâu, một diễn viên vì diễn vai tiểu tam phá hỏng gia đình nữ chính, kết quả đã bị fan hâm mộ của phim mắng nhiều tới nỗi cô ta phải xóa facebook, thậm chí còn lấy ảnh chụp của cô ta biến thành ảnh trắng đen.

Tuy rằng như vậy đã chứng minh cô ta diễn xuất tốt, nhưng bị fan hâm mộ của phim đuổi mảng lên hot search thì cũng uất ức.

Đừng nói là bản thân Thẩm An Nhiên bị toàn mạng hát nước bẩn, nếu thành công nhận được vai diễn này, chờ phim truyền hình chiếu thì cô có thể nhận được tràng hoa không?

Một đạo diễn tốt có thể giành được một diễn viên tốt, ngược lại cũng vậy, một diễn viên tốt cũng có thể ảnh hưởng đến đạo diễn và biên kịch.

Sau khi Thẩm An Nhiên lật xem kịch bản hết lần này đến lần khác, xác định đã nhớ kỹ, cô buông kịch bản bắt đầu lấy cảm xúc, cả ngày cô không ăn cơm, trạng thái chưa bao giờ tốt hơn, nếu muốn thành quả diễn xuất của bản thân cũng không phải việc khó.

Hứa Quế An ngồi xổm bên cạnh cô say sưa lướt facebook, Thẩm An Nhiên tùy ý liếc mắt nhìn qua, ảnh mắt cố định lại ngay lập tức.

“Anh ta là ai vậy?” Ngay cả chính cô cũng không biết giờ phút này giọng nói của cô run rầy biết bao nhiều, bên trong đè nén cảm xúc khó có thể nói rõ.

Hứa Quế An không biết vì sao lại ngẩng đầu, thấy Thẩm An Nhiên nhìn chăm chăm vào ảnh chụp trên màn hình điện thoại của cô ta, trả lời: “Đây là ảnh để Bạch, Bạch Huy Cảnh, chị An Nhiên chị sao vậy? Chị không nhận ra sao?”

Trái tim truyền đến một nỗi quặn đau, lông mi quạ rũ xuống run rẩy, Thẩm An Nhiên nghẹn ngào khịt mũi, ánh mắt hoảng hốt nhìn chằm chằm vào ảnh chụp trên điện thoại của Hứa Quế An.

Những ký ức xa xưa bị đóng chặt đã kéo nhau trở lại, hóa thành bọt biển dễ vỡ niêm phong năm giác quan của cô và chiếm giữ đại não của cô trong chốc lát.

“Bé mít ướt, đừng khóc, cho em kẹo hồ lô để ăn nè.”

“Tới đây, anh trai cõng em về nhà”

“Xin lỗi bé mít ướt, lần này không thể cõng em về nhà…”

Thì ra tình cảm khắc cốt ghi tâm, là ngay cả thần linh cũng không thể nào làm phai mờ đi.
Bạch Huy Cảnh, Bạch Hải Châu, trên thế giới này có rất nhiều người tên giống nhau, càng đừng nói tới việc hai người có tên hoàn toàn khác nhau.

Thẩm An Nhiên không muốn xuất hiện tình huống nhận sai người lần nữa, dù sao kiếp trước đã n từng nhận sai một lần đã khiến đời cô bị hủy hoại, mất mạng.

Thẩm An Nhiên bình tĩnh nhìn ảnh chụp trên điện thoại của Hứa Quế An, cố gắng đè nén sự chua xót trong ánh mắt.

“Chị An Nhiên, chị làm sao vậy… Hứa Quế An cẩn thận hỏi, người đơn thuần như cô ta cũng phát hiện Thẩm An Nhiên không bình thường.

Thẩm An Nhiên lắc đầu: “Chỉ là muốn gặp người này” Giọng nói của cô hơi khàn, mang theo âm điệu buồn bực uất ức.

“Chỉ sợ cái này hơi khó.”

Bạch Huy Cảnh là ảnh để, mấy ngàn fan hâm mộ, xưng bá giới giải trí, có danh hiệu là người chồng “muốn ngủ cùng nhất”, mà Thẩm An Nhiên ở tuyến sáu, chút tiếng tăm hiện giờ cũng là bị mắng mà thành, có thể so với Phan Kim Liên thời xưa.

Khó sao?

Thật ra không khó.

Chỉ cần người còn sống thì vẫn có thể gặp được.

Thẩm An Nhiên ở bên cạnh Lệ Đình Phong vài năm, chỉ học được một đạo lý, chỉ cần người có năng lực, không chỉ có thể quyết định được cuộc đời của bản thân mà còn có thể quyết định được cuộc đời của người khác.

Thẩm An Nhiên thu hồi tầm mắt, tập trung sự chú ý và cảm xúc vào kịch bản trong tay.

Trong chốc lát Hứa Quế An không hiểu được suy nghĩ của cô, ở bên cạnh cô nói nhỏ: “Chị An Nhiên, gần đây ảnh đế Bạch nhận một tạp kỹ tên là “Diễn viên đến rồi”, giống như sân khấu kịch, cho diễn viên khoảng bốn ngày để đối diễn, quy chế chương trình là thi đấu pk, chị có muốn thương lượng với anh Lưu một chút về chuyện tham gia tạp kỹ này không, đây là tạp kỹ đầu tiên mà ảnh để Bạch tiếp nhận từ khi ra mắt tới nay, cũng là cơ hội duy nhất để chị đối mặt với anh ta”

“Nghe nói anh ta nhận làm chương trình này là vì tuyển diễn viên hợp tác. Lời này cũng đã nói, tuy Hứa Quế An tin tưởng Thẩm An Nhiên, cũng sẽ không nảy sinh sự tự tin mù quảng đối với cô.

Cô chỉ từng diễn một bộ phim thanh xuân vườn trường, còn chấm điểm hay phẩy năm, thành tích như vậy thật sự không tiện khoe ra.

Thẩm An Nhiên thu hồi tầm mắt, diễn viên hợp tác sao?

Thời gian xem kịch bản rất nhanh, lập tức đến hai giờ, đạo diễn Vương rất coi trọng bộ phim cổ trang này, không chi tuyển diễn viên mà còn chọn lựa người phối hợp diễn, chuyện tuyển vai diễn bình thường như nữ số ba thường giao cho phó đạo diễn, nhưng anh ta vẫn đích thân tới đày một chuyến.

Quá trình thứ vai diễn rất lâu, Thẩm An Nhiên đợi gần bốn mươi phút mới đến lượt cô, trung bình mỗi người mười phút.

Chung chung Thẩm An Nhiên đã dự tính được thời gian, thời gian Lâm Nhã Kỳ đi vào thử kính là lâu nhất, khoảng mười lăm phút, biểu cảm sau khi bước ra của cô ta khá thoải mái, địa vị của cô ta là [ cao nhất so với những người thử kính ở đây, hơn nữa dáng vẻ xinh đẹp, fan hâm mộ đoàn kết mạnh [ mẽ, lại có công ty làm chỗ dựa vững chất, vai nữ số ba này có mười phần là của cô ta.

Đạo diễn Vương tên là Vương Quang Vinh, có danh tiếng lớn trong giới, hơn bốn mươi tuổi, đã làm đạo diễn chính cho mười bộ phim truyền hình, điểm thấp nhất cũng là điểm tám, khán giả gọi anh ta là cha đỡ đầu của phim cổ trang.

Mắt nhìn tuyển chọn diễn viên của Vương Quang Vinh cực kỳ cao, năng lực tốt tỉnh tình nóng nảy, nếu ai đó diễn xuất không tốt trước mặt anh ta, anh ta cũng không quan tâm địa vị của đối phương cao hay không cao, có thể trực tiếp lên facebook mãng người đến khóc.

Nghe nói những năm trước, một diễn viên nữ định mang tiền vào đoàn, diễn cảnh “trừng mắt” trước mặt anh ta, anh ta trực tiếp gọi bảo vệ đưa diễn viên nữ ra ngoài.

Sau đó, hai người cấu xé nhau vài ngày trên facebook, diễn viên nữ nằm ở thế yếu, đành phải rời giới diễn xuất, chạy gameshow trong một thời gian dài, thanh danh không thể nổi như trước đây, mà Vương Quang Vinh thì một trận chiến thành danh khiến cho diễn viên trong giới vừa yêu vừa hận vừa sợ anh ta.

“Thẩm An Nhiên chuẩn bị sẵn sàng, tiếp theo tới cô. Nhân viên công tác ra thông báo, ảnh mắt đầy rẫy khinh thường liếc về phía cô.

Thẩm An Nhiên thảo kính râm và khẩu trang bỏ vào túi xách, kêu Hứa Quế An cầm giúp cô.

Có không nhanh không chậm bước vào, tổng cộng có bốn người ngồi đối diện, người ngồi giữa chính là Vương Quang Vinh.

“Cô là Thẩm An Nhiên?” Bỗng dưng Vương Quang Vinh lên tiếng, trong ánh mắt toát ra sự khó tin, anh ta nhìn ảnh chụp của Thẩm An Nhiên trên tư liệu diễn viên trong tay, trang điểm đậm tới phát ngán.

Anh ta nhận được tư liệu này một tiếng trước, lý lịch rồi tung rối mù, chiến tích phải nói có thể là nhiều năm nắm giữ vị trí đầu danh sách đen của sao nữ, so với hạng hai, lượt bỏ phiếu trực tiếp đứt đoạn.

Còn chưa thấy người mà anh ta cũng đã gạt bỏ trong lòng, khi Thẩm An Nhiên tiến vào, trước tiên anh ta sẽ uống hơn một ly nước rồi tiếp theo sẽ măng cô chuẩn bị.

Nhưng anh ta không ngờ mặt mộc của Thẩm “ An Nhiên lại đẹp như vậy, thật sự khó có thể tin được là cùng một người trên lý lịch.

Anh ta đã từng gặp không ít người đẹp, giới giải trí chính là cái nôi của người đẹp, không sợ không đẹp, chỉ sợ dáng vẻ không đặc sắc rập theo một khuôn.

Mà Thẩm An Nhiên chính là loại người có vẻ đẹp cực kỳ đặc sắc, khuôn mặt nhỏ nhắn mộc mạc không trang điểm, từng đường nét trên khuôn mặt tinh xảo đến mức như dùng thước đo để ước lượng cẩn thận, mà xuất sắc chính là ánh mắt của cô.

Không phải anh ta chưa từng nghe nói đến Thẩm An Nhiên, ở hot search facebook đã từng thấy video cô hoạt động sân khấu, anh ta thích xem ánh mắt người khác, mặc dù ánh mắt của Thẩm An Nhiên trước đây đẹp nhưng lại thiếu chút linh ký, hơi chua sót, đờ đẫn như khoảng không mù mịt, giống như ai thiếu tiền cô.

Nói đơn giản dễ hiểu chính là thiếu tự tin.

Mà Thẩm An Nhiên bây giờ, trong ánh mắt tràn đầy sắc bén, cô im lặng đứng trước cửa sổ, ánh mặt trời bên ngoài chiếu lên người cô, phủ thêm một lớp ánh sáng lên bóng dáng gầy yếu của cô, mà chính bản thân cô càng chói mắt hơn so với trước kia.

Mặc dù Vương Quang Vinh là một người bắt bẻ như vậy, cũng không thể không thừa nhận Thẩm An Nhiên rất hợp mắt anh ta, chỉ có khuôn mặt như vậy mới có tư cách nói là bình hoa.

Trong lòng Vương Quang Vinh suy nghĩ một hồi, xem sau này có bộ phim nào cần diễn người chết không, đến lúc đó kéo Thẩm An Nhiên nắm trong quan tài để làm bối cảnh, cũng không tệ lắm.

“Chào đạo diễn, tôi là Thẩm An Nhiên, đến thử kính vai nữ số 3 Tô Ngọc. Thẩm An Nhiên đánh gãy suy nghĩ của đối phương, giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng như châu lạc ngọc bàn.

Vương Quang Vinh hỏi thẳng: “Đã xem kịch bản chưa?”

“Đã xem rồi.”

“Vậy diễn đoạn Tô Ngọc chết đi.”

Tô Ngọc chết trong nhà lao, trước khi chết đã nhận đủ hình phạt của nhà lao, mười ngón tay bị bẻ gãy, trên người đủ vết phỏng, cô bị tra tấn đến mức điên điên khùng khủng, mang theo oán hận gặp nữ chính Triệu Cẩm Ngọc lần cuối, ngậm máu nguyền rủa.

Đây chính là ** của bộ phim, rất có sức ảnh hưởng.

Vương Quang Vinh kêu Thẩm An Nhiên thử diễn đoạn này, những người có mặt đều nhìn ra là cố ý gây khó dễ, dù sao bốn sao nữ trước đó vào thử kính, Vương Quang Vinh đều chỉ kêu họ thể hiện bộ dáng ngây thơ hồn nhiên khi vai nữ số 3 vừa xuất hiện.

Thật ra không phải, Vương Quang Vinh kêu Thẩm An Nhiên diễn đoạn cuối cùng, chỉ đơn giản là nghe được Thẩm An Nhiên nói cô đã xem xong kịch bản, muốn nhìn thử xem cô có nói thật hay không.

“Có thể diễn rồi chứ?”

“Có thể diễn, nhưng tôi cần một người phối hợp với tôi diễn đoạn này..”

“Vậy để tôi làm cho”

Bỗng nhiên một giọng nói nhập cuộc, Thẩm An Nhiên theo tiếng nói nhìn qua, đại não nhanh chóng phản ứng lại.

Đây là Hạ Nhan Duyệt.

Chỉ là gần giống với tên Hạ Phương Trinh, hai người cũng không giống, trái ngược với khuôn mặt thanh tú nước canh trông như nước lọc của Hạ Phương Trinh, thì rõ ràng đường nét trên khuôn mặt của Hạ Nhan Duyệt đẹp hơn nhiều.

Nhưng không biết vì sao, nhìn chằm chằm khuôn mặt cô ta sẽ cảm thấy rất thiếu tự nhiên.

Rõ ràng khi Hạ Nhan Duyệt nhìn thấy Thẩm An

Nhiên cũng hơi sửng sốt, còn có người của kinh tế cùng cô vào.

Vì sao Thẩm An Nhiên không nghe sắp đặt mà trang điểm? Để mặt mộc tới đây.

Đây là suy nghĩ chung của hai người, vai hề sẽ đóng vai hề, lá cây nên cả đời đảm nhận làm lá cây.

Hạ Nhan Duyệt nhìn thấy khuôn mặt của cô, trong nháy mắt biểu cảm hiện lên sự hung ác, Thẩm An Nhiên nhìn chăm chăm vào khuôn mặt của cô ta và đương nhiên không bỏ lỡ sự thay đổi rất nhỏ này.

Hạ Nhan Duyệt xoay người nói với tổ đạo diễn: “Đạo diễn Vương, Thẩm An Nhiên là do tôi giới thiệu tới, để tôi và cô ta phối hợp diễn đoạn này đi

“Ừ, dù sao cô cũng là nữ một chỉ cần cô không chê phiền toái, vậy chắc chắn thích hợp.

“Cảm ơn đạo diễn. Hạ Nhan Duyệt bày ra vẻ vô hại hướng về phía Thẩm An Nhiên, giống như đang [ lo lắng cho cô: “An Nhiên, cô thấy tôi được chứ?”

“Tùy cô.”

Biểu cảm của Thẩm An Nhiên bình tĩnh, trong mắt Hạ Nhan Duyệt chính là cô đang giả vờ mạnh mẽ bình tĩnh, cô ta lại có thể hiểu rõ Thẩm An Nhiên như lòng bàn tay, biết cô chỉ dừng diễn một bộ phim thanh xuân không có kỹ thuật diễn xuất gì cả, lời thoại bình thường, diễn xuất bình thường, nếu muốn diễn vai “Tô Ngọc” cảm xúc trầm bổng, khiến diễn xuất đánh vào thị giác mọi người thì căn bản là không có khả năng.

Không ai xem trọng Thẩm An Nhiên, nhưng cũng không gây ảnh hưởng đến bọn họ xem trò vui.

Bộ phim truyền hình của Hạ Nhan Duyệt đã phá vỡ kỷ lục trước đó, trở thành diễn viên, diễn xuất của cô ta không thể khinh thường.

Chờ cô ta treo Thẩm An Nhiên lên đánh xong, đoán chừng có thể nhìn thấy cảnh tượng đặc sắc của đạo diễn Vương tức giận ngay tại hiện trường.

Đắc tội với đạo diễn Vương, Thẩm An Nhiên sẽ hoàn toàn biến mất khỏi giới luẩn quẩn này.

Người khác là bỏ đá xuống giếng, còn Hạ Nhan Duyệt lại muốn đổi nước trong giếng thành axit sunfuric.

Nhân viên công tác đứng một bên hô bắt đầu, Thẩm An Nhiên tháo buộc tóc, tóc xõa sau đầu, cô còn cố ý đánh rối một chút, chỉ lộ ra đôi mắt sâu thầm.

Trong nháy mắt Vương Quang Vinh ngồi thằng dậy, rõ ràng Thẩm An Nhiên thật sự hiểu rõ kịch bản, một người phụ nữ ngôi nhà lo chịu đủ sự tra tấn, sao bề ngoài có thể còn sạch sẽ gọn gàng chứ?

Chỉ là ngay tại hiện trường không thể trang điểm bị thương, cô chỉ có thể làm rối tóc, lộ ra đôi måt.

Dùng ánh mắt để diễn, dù sao trong cảnh quay cũng tạm ổn vì có thể bắt nhịp tốt, mà ngay hiện trường nếu cảm xúc không đến nơi đến chốn thì rất khó có được sự đồng cảm.

Trong phút chốc Thẩm An Nhiên xõa tóc nhập vai, cô cuộn mình trên mặt đất, ngẩng đầu nhìn Hạ Nhan Duyệt, chẳng qua hai mắt của cô tràn ngập dây tơ máu.

“Chị em tốt của tôi… rốt cuộc cô cũng tới xem tôi..” Cô khó khăn thở dốc, âm thanh khăn khăn.

Thẩm An Nhiên vừa đọc lời thoại, hiện trường lập tức yên lặng, cô khống chế lời thoại rất tốt, biểu hiện người giãy dụa sắp chết vô cùng nhuần “ nhuyền, khiến ngư nghe xong da đầu không khỏi run lên.

Sắc mặt Hạ Nhan Duyệt đứng trước mặt cô thay đổi, từ khi nào lợi thoại của Thẩm An Nhiên tốt như vậy?

Dường như trong nháy mắt cô đã nhập vai, nhìn động tác của Thẩm An Nhiên xụi lợ trên mặt đất, nếu không phải biết cô đang diễn thì thật sự tưởng rằng cô đang bệnh nặng, có thể mất mạng bất cứ lúc nào.

“Tô Ngọc cô còn không biết bản thân làm sai sao?” Hạ Nhan Duyệt lên sân khấu tiếp lời.

Bỗng nhiên ánh mắt của Thẩm An Nhiên trở nên sắc bén, tỏa ra sự uy hiếp khắp hiện trường, khiến tinh thần người khác chấn động, hai mắt đỏ tươi đầy nước mắt thù hận, dáng vẻ cô hung ác, trên trán nổi gân xanh, cô cắn răng run rẩy núi.

“Làm sai? Tôi làm sai cái gì, chẳng qua tôi chỉ muốn tốt hơn một chút thôi, Triệu Cẩm Ngọc cô rất giỏi, cô thanh cao, cô có biết tôi ở trong này bị ức hiếp thế nào không? Cô đưa tôi nhập cung, nói sẽ đối xử với tôi thật tốt, cùng giàu sang, tôi giúp cô giải quyết quý nhân, năm đó vì cứu tối tôi đã mất con, từ nay về sau không thể mang thai.

“Tôi đối xử với cô thể nào, mà cô lại đối xử với tôi như thế? Mọi người trong cung khen cô tốt bụng, khen cô xinh đẹp. Chó má! Triệu Cẩm Ngọc cô chính là kẻ hèn hạ lòng lang dạ sói!” Cô tức giận trách móc, khóe môi mang theo nụ cười chói mắt: “Chẳng qua tôi vì sống sót trong hoàng cung mà giết người, tôi làm sai cái gì? Tôi không cần người khác ức hiếp tôi, mẹ kiếp, tôi tự mình từng bước ngồi xuống vị trí này! Cô nói cho tôi biết rốt cuộc tội làm gì sai!”

Không khí xung quanh lập tức khiến người ta không thể thở nổi, khi ánh mắt Thẩm An Nhiên từng bước tiến lên, Hạ Nhan Duyệt lập tức luống cuống, vốn dĩ lời thoại tiếp theo của cô ta là liệt kê từng lỗi lầm của “Tô Ngọc”, nhưng bây giờ cô ta không còn nhớ từ nào.

Cuối cùng chỉ thảm hại nói ra một câu thoại không có sức thuyết phục: “Đến bây giờ cô vẫn cứ khăng khăng như vậy sao?”

“Triệu Cẩm Ngọc có giả vờ ở trước mặt tôi không mệt sao? Nếu cô thích giả vờ như vậy, tôi đây nguyền rủa người bên có sẽ bộ mặt giả dối cả đời có mãi mãi không nhận được sự thành tâm của người khác, tôi Tô Ngọc lấy mạng nguyền rủa cô sẽ bị ác mộng quẩn lấy, kết cục bây giờ của tôi chính là kết cục của cô! Sống không bằng chết!”

Sau đó Hạ Nhan Duyệt lảo đảo một chút, hai chân không đứng vững ngã trên đất, trong kịch bản gốc, sắc mặt cô ta phải lãnh đạm, đối với sự nguyền rủa của “Tô Ngọc”, cô ta nhớ tới các loại quả khứ, thế nên sinh ra sự đáng tiếc và thương hại đối với cái chết của “Tô Ngọc”.

Nhưng diễn xuất của Hạ Nhan Duyệt chỉ có sợ hãi, thậm chí cô ta xụi lơ trên đất, sắc mặt trắng bệch, cả người run rẩy.

Cô ta bị diễn xuất của Thẩm An Nhiên làm trật hưởng, theo bản năng cô ta sinh ra sự sợ hãi khi đối diện với diễn xuất và lời thoại của Thẩm An Nhiên.

Áp diễn, đây chắc chắn là áp diễn!

Chương 319: Sự khác biệt của kim cương và phân chuột​

Hiện trường im lặng như tờ.

Vương Quang Vinh là người đầu tiên tỉnh táo lại, anh ta không ngờ khí thế của Thẩm An Nhiên lại có thể bức người đến như vậy, giống như phá tan sự giam cầm nào đó và đột ngột bùng phát, trong ánh mắt tràn ngập sát khí thù hận, cả người giống như ác quỷ từ địa ngủ hiện lên để lấy mạng người.

Có người trời sinh tồn tại vì ống kính.

Đoạn thể hiện năng lực này của Thẩm An Nhiên, nếu kiên quyết muốn kéo một người tới đối kháng, vậy e là chỉ có ảnh để Bạch mới có thể chịu được, không bị áp chế.

Vương Quang Vinh nhìn thấy ánh mắt Thẩm An Nhiên trong ống kính, cả người nổi da gà, da đầu run lên, đây là lần đầu tiên có người mang đến cho anh ta cảm giác rung động mạnh như vậy.

Càng kinh khủng hơn là, đã qua hai mươi giây, ngoài anh ta thì những người khác đều chưa phản ứng lại.

Không cần nói tới Hạ Nhan Duyệt đối diễn cùng cô, cả người run rẩy chật vật ngồi dưới đất, sắc mặt trắng bệch, dường như đang vướng vào một chuyện xấu mà không thể ra khỏi.

Áp diễn trong vô hình, thản nhiên khiến người nghiêng ngả. Ai nói Thẩm An Nhiên là đồ ăn hai chứ? Là ai nói diễn xuất của cô là số âm, như thế này mà là số âm, vậy những người khác ngay cả mẩu vụn cũng không có à.

Anh ta đã quyết định chọn người này rồi!

Thẩm An Nhiên sửa sang lại tóc tại đang rối bù của mình một chút, bím tóc lần nữa đặt trên vai.

“Có được không, đạo diễn Vương. Một giây nhập vai, một giây xuất vai, mặt cô lại trở về vẻ lạnh nhạt như trước, giống như người phụ nữ nguyền rủa hung ác trên mặt đất vừa rồi, chỉ là một ảo ảnh mà bọn họ nhìn thấy.

Hạ Nhan Duyệt cúi đầu mặt nhăn nhó, người đại diện chậm chạp phản ứng lại, đỡ Hạ Nhan Duyệt đứng dậy từ trên đất, anh ta thấp giọng chỉ hai người nghe được mới hỏi Hạ Nhan Duyệt: “Vừa rồi cô sao thế?”

Hạ Nhan Duyệt cắn chặt răng, hít một hơi thật sau, ngẩng đầu nói với tổ đạo diễn rồi lộ ra nụ cười xin lỗi: “Xin lỗi, vừa rồi tôi trẹo chân…”

“…”

Lừa quỷ à, rõ ràng là bị lời thoại kia của Thẩm An Nhiên dọa sợ.

Hạ Nhan Duyệt vẫn còn kiên trì vùng vẫy, làm bộ như không có việc gì: “Gần đây lịch trình của tôi hơi dày đặc, giữa trưa hôm nay mới từ địa điểm quay chụp trở về… Cho nên khi đối diễn với An Nhiên có chút choáng váng”

Im lặng hai giây, có người nở nụ cười, lên tiếng an ủi cô ta: “Không sao, điều chỉnh lại là tốt rồi.”

“Đúng vậy, Nhan Duyệt không cần để trong lòng, mọi người đều biết trạng thái bình thường của cô không phải như thế này”

“Mỗi người đều có thời điểm mà trạng thái cơ

thể không được tốt”

“Cô Hạ thư giãn chút đi, đoạn vừa rồi cô diễn tốt lắm.”

Câu khen cuối cùng này rõ ràng là trợn mắt nói dối, bị áp chế thành như vậy thì diễn xuất tốt gì chứ?

Chỉ có Vương Quang Vinh cầm kịch bản trong tay, lập tức nhìn chằm chằm Thẩm An Nhiên: “Cô diễn thử đoạn này xem.

Thẩm An Nhiên nhận lấy rồi nhìn thoáng qua, không phải kịch bản của Tô Ngọc mà là nữ số hai, Triệu Tử Câm.

Nhà sản xuất bên cạnh nhìn thấy thì liên tục họ khan, bọn họ đã chọn được người thích hợp cho vai nữ số hai, Vương Quang Vinh muốn làm gì đây?

Thật ra không chỉ nữ số hai, ngay cả nữ ba Tô Ngọc cũng không tới phiên Thẩm An Nhiên, nói khổ nghe hơn thì chẳng qua là cho Hạ Nhan Duyệt chút mặt mũi mới kêu cô đến, nhưng cô ngờ đoạn diễn này cô lại bùng nổ như thế.

Bốn người phía trước, Lâm Nhã Kỳ cũng diễn cực kỳ tốt, nhưng cô ta chỉ diễn, còn Thẩm An Nhiên giao sinh mệnh cho Tô Ngọc, cô chính là Tô Ngọc.

Miễn cưỡng đưa Tô Ngọc cho Thẩm An Nhiên cũng không phải không được, dù sao vai diễn này cũng không thể khiến người khác yêu thích, người xem chán ghét Thẩm An Nhiên có lẽ cũng hấp dẫn hơn.

Nếu thật sự không hài lòng với lựa chọn của bọn họ, đến lúc đó ném đoạn thử kính tại hiện trường lên mạng, nổ chết bọn họ

Vương Quang Vinh giống như không nghe thấy tiếng liên tục họ khang ám chi bên cạnh, tự mình đưa cho Thẩm An Nhiên kịch bản của nữ hào Triệu Tử Câm.

“Có thể diễn không?”.

“Có thể cho tôi vài phút để tôi xem kịch bản không?”

Vương Quang Vinh buông tay nói: “Đương nhiên có thể”

Thẩm An Nhiên hơi hé môi, nhận lấy kịch bản nữ hai, phần diễn của nữ hai còn không nhiều bằng nữ ba, nhưng vai diễn này thắng ở chỗ khiến người khác yêu thích, bởi vì cô ta quán xuyến toàn bộ kịch bán.

Vốn dĩ Triệu Tử Câm là con gái của tướng quân, từng mặc trang phục của nam phóng ngựa ra chiến trường, cô đã cứu nam chính hoàng đế trên sa trường, ngày qua ngày ở chung trên chiến trường, hoàng đế thích cô, cuối cùng đưa cô nhập cung trở thành hoàng hậu.

Vốn dĩ là vinh quang cả đời, cuối cùng lại bị khóa trong thâm cung, cuối cùng người phụ nữ tư thế oai hùng hiên ngang đã mê đảm chim hoàng yến trong thâm cung.

Từ xưa đến nay để vương vô tình, người đàn ông từng nói yêu cô cả đời, sau này lại không ngừng tuyến tú nữ, dần dần lãng quên cô.

Từng là nữ tướng quân phi ngựa trên sa trường, là một người kiêu ngạo đã bị thâm cung bẻ gãy tự do, sau khi liên tục mất đi hai người con trai, cô bước thành lũy, mặt mỉm cười thả người nhảy xuống: “Tôi sẽ bay..”

Sau khi Triệu Tử Câm chết, có một số em gái của Triệu Cẩm Ngọc nhập cung, trở thành thế thân của cô.

Thẩm An Nhiên nhanh chóng lật xong, trái tim giống như bị khối đá đè nặng, cô cay mũi, một cảm xúc khó nói thành lời đập vào ngực.

Cô là Thẩm An Nhiên không phải Thẩm Thoa, ba năm trước Thẩm Thoa đã được học qua diễn xuất, mà cô không có.

Đoạn thử kính Tô Ngọc kia, nói là diễn Tô Ngọc, chi bằng nói là cô đang diễn bản thân mình, trong phút chốc oán hận trong lòng cô toát ra, mới có hiệu quả mạnh như vậy.

Thẩm An Nhiên chưa bao giờ cho mình thiên tài, đối với “diễn xuất” chưa bao giờ tiếp xúc có thể vừa nhìn đã biết.

Hơn nữa cô cũng không nghĩ cả đời sẽ ở trong giới giải trí, dựa vào fan hâm mộ và diễn xuất để tồn tại.

Nhưng mà khi cô thấy phần kịch bản của nữ hai rất, khó không để lộ ra vẻ kích động, trong lòng cô sinh ra một sự mãnh liệt, cô muốn diễn Triệu Tử Câm.

“Đạo diễn tôi xem xong rồi.

Vương Quang Vinh: “Diễn thử đoạn Triệu Tử Câm bị đưa vào hoàng cung”

Đoạn này so với đoạn trước càng khó hơn, bởi vì toàn bộ quá trình đều không có lời thoại, tất cả đều dựa vào diễn xuất bằng ánh mắt, hơn nữa không có người phối hợp, một mình diễn lệch sẽ rất ngại.

Thẩm An Nhiên buông kịch bản, mở túi xách lấy son tổ loạn lên môi, cô buông son môi, ngẩng đầu lên, ánh mắt lập tức thay đổi.

Cô chuyển ghế dựa phía sau tới bên cạnh của sổ, sau đó chính mình lùi lại mười bước, Vương Quang Vinh lập tức cho camera bắt lấy ánh mắt cô.

Cô thong thả bước đi, mỗi bước đi ánh mắt sẽ thay đổi một chút, đi được phân nửa cô quay đầu lại nhìn, trong phút chốc, ánh mắt cô hiện lên cảm xúc phức tạp, dường như trong mắt cô hiện ra bóng dáng của bố mẹ, cùng với các chiến mã binh giáo trên chiến trường, hình ảnh cô tung hoành giết địch, cũng không bỏ qua tiếng thở dài của cô, chấp nhận vận mệnh như vậy. Khi cô quay đầu lại, trong mắt lóe lên ánh sáng, ngẩng đầu từng bước ngồi lên vị trí hoàng hậu.

Triệu Tử Câm không phải người phụ nữ bình thường, cô có tâm huyết, từng giết người trên sa trường, ánh mắt không đơn thuần chỉ là nét ung dung đẹp để cao quý của hoàng hậu, mà còn có sự uy nghiêm sát khí của nữ tướng quân.

Không biết là ai mở cửa sổ, ánh mặt trời chiếu vào, cả người cô ngồi trên ghế sáng lên, bên ngoài truyền đến âm thanh chim đập cánh.

Trong phòng rất gần, chỉ có camera tiếng chụp ảnh, lần này hô hấp của Vương Quang Vinh bị trì trệ, quả nhiên anh ta không nhìn lầm người, Thẩm An Nhiên chính là người sinh ra vì “diễn xuất”! Miêu tả mạnh mẽ, trí nhớ cũng tốt, chưa tới mười phút ngắn ngủi đã hiểu rõ nhân vật này.

Vương Quang Vinh vàng không thể nghĩ ra, Thẩm An Nhiên diễn xuất tốt như vậy, sao mấy năm nay lại hỗn loạn tới mức này?

Còn bộ phim đầu tiên cô diễn bị chấm hai phẩy năm điểm là có thật sao?

Trong lòng Vương Quang Vinh có một vạn câu

hỏi, này giống như một viên kim cương rơi vào trong phân chuột, phân chuột chưa từng nhìn thấy kim cương, chỉ cho rằng là phân chuột tỏa sáng, bởi vì chưa từng thấy qua nên đủ kiểu khinh thường.

Mã Vương Quang Vinh còn vui mừng nhận ra được viên kim cương, một đám ngốc xung quanh vẫn còn đang đắc chí mà so sánh một viên kim cương vô giá với phân chuột.

Chương 320: Cái tên Thẩm An Nhiên này là khắc tinh trời sinh của cô ta​

“Tiếp theo lịch trình của cô dành ra một khoảng trống, chuẩn bị thật tốt cho vai diễn Triệu Tử Cầm

Vậy là cô qua thử kính rồi? Tuy Thẩm An Nhiên có thể tự tin diễn tốt Triệu Tử Câm, nhưng cô hoàn toàn không ngờ đạo diễn Vương sẽ trực tiếp định cô.

Trong giới giải trí đều là chủ nghĩa tư bản, sẽ không quan tâm bạn có diễn được không, chỉ để ý bạn có thể kiếm tiền hay không.

Bây giờ thanh danh của Thẩm An Nhiên thật sự không tốt, danh tiếng cũng kém, nếu cô là nhà sản xuất, chỉ sợ cô cũng sẽ không nhận một sao nữ loang lổ vết nhơ thể này đến thử sức vai diễn tình trong mộng.

Vai diễn Triệu Tử Câm rất hấp dẫn, nhân vật được miêu tả tốt hơn so với nữ chính Triệu Cẩm Ngọc, sợ là người xem sẽ khó nhận chập diễn xuất của Thẩm An Nhiên,

Người sản xuất đang đắm chìm trong đoạn biểu diễn vừa rồi của Thẩm An Nhiên, nhìn thấy Thẩm An Nhiên ngồi trên ghế chớp mắt một cái, suýt chút nữa đầu gối như nhũn ra quỳ trên đất gọi hoàng hậu nương nương.

Nghe thấy câu nói của Vương Quang Vinh định Thẩm An Nhiên diễn nữ hai, lập tức tỉnh táo lại, là bị làm cho tỉnh lại.

Nếu không phải trường hợp không bình thường, những người sản xuất sẽ bóp cổ Vương Quang Vinh, anh ta hạ giọng nhắc nhở nói: “Đạo diễn Vương anh nghĩ thế nào, đối phương là ai? Đó là Thẩm An Nhiên đẩy.

“Tôi biết cô ta là Thẩm An Nhiên

“Cô ta có rất nhiều lịch sử đen tối.

Vương Quang Vinh bình thản nói: “Nhưng cô ta diễn xuất tốt.”

“Anti fan của cô ta rất đáng sợ.”

*Cô ta diễn xuất tốt.”

“Cô ta không có fan hâm mộ, thật sự là một người cũng không có”

“Cô ta diễn xuất tốt.”

“Cô ta còn vì một bộ phim mà ngủ cùng đạo diễn, không phải anh căm ghét nhất loại sao nữ không biết kiềm chế đi cửa sau à?”

Vương Quang Vinh ngẩn người, dùng tay vuốt cầm: Thẩm An Nhiên ngủ cùng đạo diễn? Còn có loại chuyện tốt này à?

Anh ta hỏi lại: “Anh cho rằng diễn xuất của cô ta cần dựa vào việc bồi ngủ mới nhận được vai diễn sao?”

“Không phải tôi tin hay không, phải xem khán giả tin hay không. Nhà sản xuất còn muốn tranh cãi: “Đạo diễn Vương, nếu không anh xem thử cho cô ta vai nữ ba đi, cô ta diễn Tô Ngọc cũng tốt lắm mà.”

“Không, cô ta chính là Triệu Tử Cầm trong lòng tôi.”

“Tôi cho rằng Tô Ngọc là được rồi, đạo diễn Vương này, đây không phải công việc của một mình anh, có nhiều nhà đầu ta đang nhìn chằm chằm, anh thật sự muốn vì phân chuột là làm hỏng sao?”

Câu nói “phân chuột” lại tới rồi, trên mặt Vương Quang Vinh lộ ra vẻ thiếu kiên nhẫn.

Cũng không kìm nén, trực tiếp lớn tiếng nói: “Tôi hỏi anh, vai diễn nữ ba Tô Ngọc vì sao giai đoạn sau lại thay đổi thành vai ác? Vì sao lại bắt đầu ghen tị với Triệu Cẩm Ngọc?”

Trong kịch bản, trong tư tưởng của Tô Ngọc ở giai đoạn đầu phát hơi biến dạng, trước hết cô ta ghen tị với vẻ ngoài xinh đẹp của Triệu Cẩm Ngọc, vì thế sau này muốn hủy hoại khuôn mặt của Triệu Cẩm Ngọc nhiều lần.

Bỗng nhiên người sản xuất phát hiện điểm mẫu chốt, tầm mắt liếc nhìn Hạ Nhan Duyệt một cái rồi cuối cùng dừng lại trên khuôn mặt của Thẩm An Nhiên,

Vương Quang Vinh thấy sắc mặt xấu hổ của anh ta, hừ lạnh một tiếng, nói thẳng lời độc ác: “Chẳng lẽ ghen tị bộ dạng của Triệu Cấm Ngọc xấu hơn cô ta à?”

Hạ Nhan Duyệt nghe được cuộc hội thoại của hai người, sắc mặt đen lại, câu cuối cùng của Vương Quang Vinh như một bạt tai đánh vào mặt cô ta.

Tuy anh ta không chi tên nói họ nhưng mọi người ở đây đều biết, Hạ Nhan Duyệt cô là diễn viên vai Triệu Cẩm Ngọc.

Người sản xuất không hé răng, hiện trường lại yên tĩnh, Vương Quang Vinh nghiêm túc nhìn Thẩm An Nhiên: “Nữ số hai định cô, về nhà nghỉ ngơi chờ thông báo.”

Thẩm An Nhiên gật đầu nói “cảm ơn”, đặt ghế dựa lại chỗ cũ rồi cầm túi xách rời khỏi phòng thử kính.

Trong lòng Hạ Nhân Duyệt không cam chịu, Thẩm An Nhiên đi rồi, cô ta trực tiếp hỏi Vương Quang Vinh: “Đạo diễn Vương, sao anh lại đưa vai nữ số hai cho Thẩm An Nhiên?”

Vương Quang Vinh có chút ngoài ý muốn, hai tay khoanh trước mặt lười biếng nhìn cô ta. “Không phải là người cô giới thiệu tới sao? Tôi còn tưởng quan hệ của hai người rất tốt, cô ta thử kính thành công vai nữ hai thì cô phải cảm thấy vui chứ”

Hạ Nhan Duyệt cảm nhận được câu có miệng mà khó nói, mắc kẹt trong cổ họng không thể lên không thể xuống, ngột ngạt khiến người ta khó chịu trong lòng, có giận cũng không dám bùng phát, dù sao Vương Quang Vinh là người cô ta không thể đắc tội nổi.

Chỉ có thể giả bộ cười nói: “Tôi thấy phần diễn của nữ ba nhiều hơn một chút, hơn nữa, tôi cũng muốn diễn cùng cô ấy nhiều hơn.”

Vương Quang Vinh không ngốc, anh ta làm đạo diễn nhiều năm như vậy, chuyện yêu qua quỷ quái gì chưa từng thấy qua, trong nháy mắt đã hiểu được quan hệ giữa Hạ Nhan Duyệt và Thẩm An Nhiên chính là tình cảm giả tạo, mặt ngoài thì làm bộ là người tốt, sau lương lại đâm một đạo thế này.

Anh ta cũng mặc kệ sĩ diện của sao nữ, địa vị lớn thì đến chỗ anh ta cũng đều là số lẻ.

“Cô đối diễn với cô ta, thời gian trong tổ làm phim rất quý giá, cô bị cô ta áp đảo thành dạng gì, chẳng lẽ còn chưa rõ sao? Nên cô sẽ không vì tin những câu khen tặng đó mà nghĩ bản thân mình diễn tốt à?”

“Tôi đưa cô kịch bản nữ chính trước một tuần, Thẩm An Nhiên vừa nhận kịch bản chưa đầy một tiếng đồng hồ, ngay cả câu thoại tiếp theo cô cũng không nói được ở trước mặt cô ta, tôi không khỏi nghi ngờ rốt cuộc cô có nghiêm túc hay không, thật sự không được thì chúng ta lập tức đổi người”

Nói đơn giản hơn, thích diễn thì diễn cho tốt, lại đe dọa vở vẩn thì trực tiếp cút.

Từ trước đến nay, Vương Vinh Quang nói chuyện đều lanh mồm lanh miệng, cũng nói được là làm được, người đại diện Lưu Cường đứng một bên nghe được cũng run sợ trong lòng, kéo Hạ Nhan Duyệt giải thích cho cô ta: “Đạo diễn Vương nhìn anh kia, chúng ta đều đã ký hợp đồng, vai diễn này chúng tôi chắc chắn sẽ diễn tốt, tôi sẽ trở về sắp xếp lại lịch trình của Nhan Duyệt, để thường xuyên ở nhà nghiên cứu kịch bản thật tốt, nhất định sẽ không kém hơn Thẩm An Nhiên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK