"Cố lên." Tạ Dư Trì suy nghĩ một chút, nói.
Thanh Hòa nhún vai, cầm sách lên lầu.
Ngày hôm nay trôi qua rất bình thường, ngày hôm sau Tạ Dư Trì tỉnh lại, phát hiện mình lại nhào vào trong ngực Thuật Dung, đã thấy nhiều nên không có gì ngạc nhiên. Nàng nhanh chóng xuống lầu tắm rửa sạch sẽ, dùng bữa sáng sau đó cùng Thuật Dung đi đến phòng nghiên cứu, đem hành lý của Thư Dung bỏ vào ba lô mình. Sau đó lại bị đưa đến gara, chứa một chiếc xe bọc thép.
Không biết khi mình lấy ra xe bọc thép ra nó sẽ xuất hiện ở đâu, nện trúng người thì sẽ rất thú vị. Tạ Dư Trì vừa nghĩ vừa nâng bước đi theo Thuật Dung đến kho vũ khí bổ sung một chút đạn dược. Lại bổ sung thức ăn và nước uống, Tạ Dư Trì có chút thỏa mãn khi nhìn vào chiếc ba lô đã được chuẩn bị kỹ lưỡng.
Hành lý của Sùng Linh không nhiều lắm, hoặc là nói Sùng Linh không mang theo bất kỳ hành lý nào, thấy hai tay Sùng Linh trống trơn, Thanh Hòa cõng ba lô không nói, còn khiêng theo Barrett của mình. Ngược lại với Sùng Linh đang rất nhàn nhã.
"Chị không mang theo gì sao?" Tạ Dư Trì nhìn Thanh Hòa ném ba lô ra băng ghế sau rồi ngồi vào, còn Sùng Linh không mang theo gì cũng ngồi ở băng ghế sau, nàng không khỏi hỏi.
"Không... Không cần... Mang..." Sùng Linh vừa ngồi vào liền nhắm mắt lại, như thể cô đang ngủ.
Được thôi, đại lão luôn có chút độc đáo.
Tạ Dư Trì đeo ba lô chứa Khiếu Thiên lên phía trước, ngồi trên ghế phụ lái, ôm ba lô, sau đó nhìn Thuật Dung khởi động, lái xe ra khỏi căn cứ.
A, lần này ra ngoài không có người tiễn đưa, thật là tịch mịch a.
『 Trong bốn người các ngài có ai nói cho bọn họ hôm nay các ngài ra làm nhiệm vụ? 』
Tạ Dư Trì nghĩ nghĩ, hình như... Không có.
Dọc theo đường đi Tạ Dư Trì rất là hưng phấn, dù sao thì nàng cũng chưa từng gặp tang thi 3 Sao, mặc dù có thể con 3 Sao đó không phải tang thi, nhưng không sao, sau khi săn thú xong là nàng có thể đủ để học phù chú 3 Sao!
『 Hmm... Vậy thì tôi sẽ phát cho ngài một nhiệm vụ. 』
『 Ting! Tuyên bố nhiệm vụ: Săn thú. 』
『 Chi tiết nhiệm vụ: Mời ký chủ đến thành phố P, tiêu diệt doanh trại của tang thi 3 Sao, khôi phục thanh bình cho mạt thế! 』
『 Phần thưởng nhiệm vụ: 30 tích phân, rương nhỏ bí ẩn ×1, 1 điểm kỹ năng, phù chú ngẫu nhiên ×1 』
Tiêu diệt doanh trại? Chẳng lẽ là một bầy?
『 Đúng. 』
Xoa xoa đầu Khiếu Thiên thò ra từ trong ba lô, Tạ Dư Trì nhìn thoáng qua Thuật Dung đang lái xe, "Căn cứ trưởng, nếu như lại có thi triều nữa thì phải làm sao bây giờ?"
"Nhặt tinh hạch 1 Sao a bảo bối ~" Thanh Hòa cười rộ lên, từ ghế sau nhéo mặt Tạ Dư Trì, "Không có gì phải lo lắng."
Tạ Dư Trì:...
☆*☆*☆*☆*☆*☆*☆*☆*☆*☆
Sau khi xóc nảy vài ngày, cuối cùng cũng đã đến thành phố P, mãi cho đến con đường quốc lộ quanh núi lần trước, Tạ Dư Trì mới mở định vị trí săn thú.
Mục tiêu vậy mà có chút xa nàng?
Tạ Dư Trì tiếp nhận vị trí lái xe, lái xe đến vùng ngoại ô, dừng lại trước một trang trại lớn.
Nhìn vị trí ngôi sao năm cánh trên bản đồ, Tạ Dư Trì có chút chột dạ.
Hệ thống, không phải mi nói 3 Sao là tang thi sao?
『 Đúng vậy, ký chủ vào sẽ biết. 』
Tạ Dư Trì mở cửa xuống xe, sau đó đưa hành lý của Thuật Dung cho cô, "3 Sao ở bên trong, nhưng, nhưng có thể nó có ý thức lãnh thổ, trang trại này có lẽ là doanh trại của nó."
Thanh Hòa lau Barrett của mình, sau đó lấy súng trường từ cốp xe ra, rất là nóng lòng muốn thử nó.
Sùng Linh nheo mắt, "Hơi thở..."
"Grào ——"
Đột nhiên có một tiếng thi rống, Tạ Dư Trì nhịn không được run lên, bế Khiếu Thiên ra khỏi ba lô.
Vừa bước vào trang trại đã thấy tốp năm tốp bảy bò sữa đều nhìn lại đây, hơn nữa đều là tang thi! Những tang thi bên cạnh chúng nó đều mặc đồng phục quản trị viên, có tang thi có tốc độ cao trực tiếp chạy tới.
Có lẽ Thuật Dung tương đối quen với việc dùng dao phẫu thuật? Dù sao đi nữa, tang thi đến gần đều bị dao phẫu thuật đâm xuyên đầu, còn Thanh Hòa thì dùng súng trường tấn công.
Sùng Linh còn đẫm máu hơn, cô đón nhận một con bò tang thi lao tới, bẻ gãy sừng không nói, thậm chí còn dùng tay bẻ gãy đầu con bò.
Khiếu Thiên không thể khiêu chiến với bò tang thi, nó hạ gục tang thi 1 Sao, nuốt chửng tinh hạch từ từng cái đầu.
Tạ-đứng tại chỗ không hợp với hoàn cảnh-Dư Trì: "..."
"Grào! ——"
Lại là một tiếng thi rống, tất cả tang thi đều dừng lại một chút, sau đó càng điên cuồng tấn công. Ngay sau đó, một con tang thi to lớn, người bê bết máu, vác trên vai một thanh trường đao màu đỏ tươi đi tới.
Không biết là do trọng lượng của trường đao hay là trọng lượng của nó, mỗi bước đi đều vô cùng nặng nề.
"Thần phục... Hoặc là chết!"
Trong nháy mắt giọng nói khàn khàn vang lên, Tạ Dư Trì suýt chút nữa cho rằng mình gặp ảo giác!
Tang thi này thế mà biết nói chuyện!?
Một vòng sương mù màu đỏ mang theo gợn sóng bao phủ toàn bộ nông trại, tất cả các thây ma đều phát sáng màu đỏ và sức mạnh của chúng tăng lên rõ rệt. Sùng Linh định vặn đầu tang thi xuống nhưng bị một lực rất lớn ném bay ra ngoài, đáp xuống trước mặt tang thi cầm trường đao.
"Chết ——" Trường đao vung lên, khi rơi xuống một vệt đao đỏ rực lưu lại trên mặt đất một vết sâu mắt thường có thể thấy được, Sùng Linh tránh thoát được một kích này, đôi mắt chuyển sang màu đỏ tươi.
"Nên... chết..."
AOE của Sùng Linh không phân biệt bạn hay thù nhưng nếu không phải là mục tiêu của cô thì chỉ bị ảnh hưởng rất nhỏ.
Cô đấm vào ngực tang thi một quyền nhưng lại bị nắm chặt cánh tay ném ra ngoài.
Thanh Hòa tìm một nơi để bắn tỉa, tang thi kia vung trường đao ngang qua, nghe thấy một tiếng giòn vang, viên đạn đã bị chặn lại?!
Thanh đao này —— Là gian lận mà?!
『 Trường Đao Máu: Vũ khí biến dị của dị thứ nguyên, bền không thể phá hủy, khát máu. Có thể phóng ra mũi đao. 』
Thuật Dung dọn dẹp đám tang thi nhỏ vây quanh mình, sau đó tránh đi để đến gần con tang thi cầm trường đao, đồng thời ném một lọ thuốc qua.
Một tiếng nổ vang lên, chất lỏng màu lam tưới lên người tang thi, nó nhanh chóng ngưng tụ thành băng! Da tang thi chạm vào thậm chí còn chuyển sang màu lam!
Dao phẫu thuật đâm vào đầu tang thi, lại bị nó vung tay đánh bật ra.
Tạ Dư Trì nắm phù chú 2 Sao chạm vào cánh tay tang thi, khoảnh khắc ngọn lửa vừa bùng cháy lại bị tang thi phất tay dập tắt.
『 Ting! Cảnh báo! Cảnh báo! Tiến vào hình thức cuồng bạo! Lực công kích đã tăng lên đáng kể! 』
"Chết ——" Tang thi cầm đao hung hăng giậm một chân, lớp băng nối tiếp nhau vỡ vụn, tại chỗ nó đứng bị giẫm thành một cái hố, trường đao giơ lên chém về phía Tạ Dư Trì, tạo thành một luồng sáng đỏ cực nhanh.
Này mẹ nó là công kích ma pháp viễn trình hả?!
Tạ Dư Trì sợ tới mức dán một tấm Phù Tăng Tốc lên người mới miễn cưỡng có thể né tránh đao, khoảnh khắc hồng mang vụt qua, hơi thở đầy uy áp khiến nàng có chút khó chịu, liền thấy tang thi đang chạy về phía mình.
Bọn họ đánh ngươi như vậy ngươi cũng không tức giận! Ta chỉ dán một tấm phù chú mà thôi a hỗn đản!
Tạ Dư Trì còn chưa kịp dán thêm cho mình một tấm phù chú khác để chạy trốn đã bị một lực bất ngờ đánh bay đi.
Tang thi bò...
Nhịn không được khụ ra máu, còn chưa kịp bò dậy, đã thoáng thấy mũi đao màu đỏ kia.
Tạ Dư Trì lăn tại chỗ lăn vòng, lấy bom cháy ra cũng không thèm nhìn tới liền ném nó qua kết quả bom cháy trực tiếp bị lưỡi đao cắt thành hai nửa.
Thuật Dung lấy bình xịt ra nhắm ngay tang thi, thanh trường đao kia, ngay cả lửa cũng chắn được.
"Đóng băng! Thuật Dung, thuốc đóng băng vừa rồi của cậu!" Thanh Hòa bắn một phát đạn, quay người dùng báng súng đánh bay tang thi 1 Sao đang chạy tới, đồng thời hét lên.
Sùng Linh nắm sừng của con bò tang thi, ném cả con bò tang thi về phía con tang thi cầm đao kia.
"Grào!!! ——"
Tạ Dư Trì ho khan hai tiếng, lấy rương vũ khí ra, nhanh chóng bỏ lựu đạn các loại vào ba lô, sau đó rút ra chốt an toàn ném về phía tang thi cầm đao.
"Grào!!! ——"
Một tiếng nổ vang, làn da tang thi có chút cháy đen, máu thịt mơ hồ, tựa hồ nó càng thêm tức giận, cầm trường đao, một hơi chém ra hơn chục mũi đao, Tạ Dư Trì khó có thể đếm xem có bao nhiêu mũi đao nhắm vào nàng.
Lại ném ra một quả lựu đạn, còn ở giữa không trung đã trúng vào mũi đao, trực tiếp phát sinh một trận nổ lớn.
Tạ Dư Trì dán Phù Tăng Tốc lên tránh thoát công kích, trở tay dán mấy tấm phù chú lên tang thi bò đang chạy về phía nàng, cảm thấy kiệt quệ về thể chất và tinh thần.
3 Sao sao có thể lợi hại đến như vậy?!
『 Cây đao đó không phải là đao bình thường. 』
Ta cũng không biết a! Không có cây đao đó, tang thi này sẽ không bất khả chiến bại đến như vậy!
Gần như không có thời gian nói chuyện với hệ thống, Tạ Dư Trì nhìn mũi đao, mở ra tàng hình, thấy mấy bình thuốc của Thuật Dung chuẩn xác nện lên tang thi, khối băng nhanh chóng đông cứng thân thể tang thi, Tạ Dư Trì tiến lên dán hơn 10 tấm phù chú 2 Sao vào đầu nó, bị một cái tát ném ra gần như trong nháy mắt, đập vào lan can cách đó không xa, còn đâm thủng một mảng lớn của lan can gỗ.
"Khụ khụ ——" Lồng ngực Tạ Dư Trì căng thẳng, ho khan một tiếng phun ra một búng máu, cố gắng cách mấy cũng không bò dậy được.
Toàn thân như rã rời, chỗ nào cũng đau, đau đến mức không kìm được nước mắt.
Cố kìm sức bò dậy, lấy dao găm trong ba lô ra ném cho Sùng Linh, "Dùng cái này!"
Sùng Linh phản ứng cực nhanh bắt lấy nó, dao găm đâm mạnh vào cái đầu đang bốc cháy của tang thi do phù chú gây ra, bị sống đao đánh bay ra ngoài, ngay cả dao găm cũng nhanh chóng bay ra ngoài.
"Chặt đứt cánh tay." Hiển nhiên Thuật Dung không còn bao nhiêu thuốc, cô lại ném ra hai bình, dao phẫu thuật xuyên qua vai tang thi, sau đó là đạn của Thanh Hòa kịch liệt bắn vào cổ tay.
"Đều, nên, chết ——" Sùng Linh bị một vòng sương mù đỏ bao quanh, tốc độ của cô trở nên cực nhanh, dao găm chém đứt cánh tay phải của tang thi, chỉ nghe được một tiếng leng keng, trường đao cuối cùng cũng rơi xuống đất.
Máu bắn tung tóe trên mặt cô, nhưng tang thi rống giận kèm theo một cú vung tay, Sùng Linh bị đánh trúng vào lưng, lảo đảo ngã xuống đất.
Thuật Dung nhặt dao găm lên, vung dao găm lên chặn đòn tấn công từ cánh tay của tang thi, tay trái cầm thuốc nện vào đầu tang thi. Gần đến sát tang thi, dao găm đâm thẳng vào nơi mà Sùng Linh đã tấn công, cùng với tiếng băng vỡ vụn, Thuật Dung lạnh lùng nhìn máu và chất lỏng không rõ màu sắc bắn ra. Cho đến khi tang thi ầm ầm ngã xuống đất.
"Ha, a... Rác rưởi..." Sùng Linh loạng choạng đứng dậy vặn đầu tang thi 1 Sao phát cuồng.
Trận chiến tiếp theo dễ dàng hơn nhiều, dù sao cũng chỉ là một ít tang thi 1 Sao và tang thi bò.
Tạ Dư Trì tự lau máu cho mình, vì suy yếu nên nàng không thể động đậy cho đến khi Thuật Dung bế nàng lên.