_____
Tính toán thời gian, từ lúc Diệp Trăn thay Diệp Tình gả vào Lục gia đến giờ cũng đã hơn hai tháng rồi.
Mà một tháng trước Lục Bắc Xuyên tỉnh lại.
Nửa tháng trước mới đứng lên được.
Nói cách khác, tính đi tính lại thì bây giờ thời gian Diệp Trăn mang thai cũng chỉ có thể là nửa tháng mà thôi.
Cho nên ngay lập tức Diệp Trăn liền đáp "Nửa tháng".
Bất quá loại chuyện mang thai này làm gì mà được nửa tháng, vừa nói xong, Diệp Trăn liền hối hận rồi. Nhưng hết lần này tới lần khác Lục Bắc Xuyên lại giống như muốn đối nghịch với cô, cô nói nửa tháng, hắn liền nói một tháng, không ăn ý một chút nào, trong nháy mắt liền bị lộ tẩy.
Diệp Trăn nhìn bộ dáng bình tĩnh mặt không đổi sắc của Lục Bắc Xuyên, hận không thể đập cho hắn ta một cái, tối hôm qua không phải đã nói hắn không cần quản chuyện này rồi ư?
Một tháng sao?
Một tháng trước anh vẫn còn đang bị liệt nửa người nằm ở trên giường đó!
Mẹ Lục bị tin tức Diệp Trăn mang thai làm cho vui vẻ đến mức đầu óc choáng váng.
Bà thường xuyên đi họp mặt bạn bè, không có việc gì lớn, cũng chỉ là một nhóm phụ nữ tuổi tác gần bằng nhau rảnh rỗi ngồi uống trà nói chuyện phiếm để giết thời gian mà thôi. Nhưng những người đàn bà kia nếu như không phải đã được ôm cháu trai thì cũng chính là chuẩn bị có cháu. Một buổi tụ họp bình thường lại bỗng nhiên trở thành "buổi thảo luận về phụ nữ mang thai", "khoe khoang ganh đua so sánh về con cháu",... Một người có đứa con trai còn chưa kết hôn như Lục phu nhân mỗi lần gặp chuyện như vậy đều ngồi ở một bên ăn không ngồi chờ, trong lòng cảm giác cực khó chịu.
Mãi mới chờ được đến lúc con trai mình kết hôn, hôm qua còn đang suy nghĩ bao giờ mới có thể ôm cháu trai, kết quả sáng sớm hôm nay đã thông báo cho bà biết con dâu đã mang bầu rồi!
Mẹ Lục trong nháy mắt đã nghĩ kỹ làm sao để có thể khoe khoang cháu mình với hội bạn, thậm chí ngay cả sau này cho cháu trai đi nhà trẻ nào cũng đều đã lên kế hoạch xong xuôi!
Xem ra hai ngày nữa đi họp bạn bà cũng nên mang theo giấy bút để ghi chép lại kinh nghiệm nuôi cháu của những người kia.
Cho nên Lục phu nhân cũng không có nghĩ quá nhiều, bây giờ ở trong lòng bà chỉ cực kỳ bất mãn đối với Lục Bắc Xuyên, liền cả giận nói: "Lục Bắc Xuyên, Trăn Trăn mang thai mấy tháng rồi mà con cũng không biết? Con làm chồng kiểu gì vậy!"
"Con đứa nhỏ này, tại sao mang thai lại không nói cho mẹ biết? Hôm qua loạn như vậy, nếu như xảy ra chuyện gì thì làm sao bây giờ? Lục Bắc Xuyên, vợ con cũng mang thai rồi con không thể trì hoãn thời gian tổ chức hôn lễ được hay sao? Gấp gáp muốn kết hôn như vậy à? Độc thân nhiều năm như thế còn nhất thời nóng lòng? Ở hôn lễ có nhiều người như vậy, nhỡ bị va chạm hay xảy ra xô xát gì thì sao!" Nói xong, bà liền lôi kéo tay Diệp Trăn, "Tại sao tay con lạnh như vậy! Trăn Trăn à, sao lại mặc ít như thế, có phải do không đủ quần áo hay không? Lát nữa mẹ liền gọi người đưa những mẫu quần áo mới tới... Lục Bắc Xuyên, đây là vợ con, đang mang thai con của con đó! Con nhìn con xem, không thèm để bụng chút nào! Thời tiết sáng sớm lạnh như thế, không biết mặc thêm áo cho vợ con sao? Nếu nó lạnh quá thì làm sao hả!"
"Lư quản gia! Ông tăng điều hòa... Ôi mẹ già nên hồ đồ mất rồi, Lư quản gia sáng sớm đã đi theo Lão gia về nhà cũ rồi còn đâu. Không được không được, như này không được, trong nhà không có người làm thì làm sao được! Mẹ đi gọi điện cho ông, để ông ấy sai mấy dì có kinh nghiệm chăm sóc phụ nữ mang thai ở nhà cũ sang đây... Chắc chắn ông vẫn chưa biết chuyện con đang mang thai đâu, mẹ phải đi báo tin vui cho ông mới được!"
Nói liên miên lải nhải một phen, làm gì còn để bụng vấn đề mang thai mấy tháng nhỏ nhoi này.
Nói xong liền đứng dậy, vui mừng hớn hở đi gọi điện thoại.
Lục Bắc Xuyên cầm tay Diệp Trăn, cảm thấy tay của cô cũng hơi lạnh, liền sai người hầu trong nhà tăng nhiệt độ điều hòa lên, sau đó cũng vào trong phòng lấy một cái áo khoác ra mặc cho Diệp Trăn.
"Đợi chút nữa anh sẽ nói rõ mọi chuyện cho mẹ, em không cần lo lắng đâu."
Diệp Trăn gật đầu.
Lục Bắc Xuyên tiếp tục dặn dò: "Gần đây thời tiết chuyển lạnh, không nên ra khỏi cửa, cứ ở nhà dưỡng thai đi, hai ngày nữa thời tiết tốt hơn rồi anh sẽ dẫn em ra ngoài."
"Đi đâu vậy?"
Lục Bắc Xuyên thấp giọng nói: "Lấy giấy tờ hôn thú."
Hai tháng trước Diệp Trăn thay Diệp Tình gả vào Lục gia, Lục Bắc Xuyên vẫn còn đang hôn mê, loại chuyện bắt buộc cả hai bên vợ chồng phải đồng thời trình diện này tất nhiên là không thể nào làm được.
"Em không sao, mới mang thai hơn một tháng thôi mà, không nghiêm trọng đến mức như vậy đâu."
*Hãy đọc tại trang chính chủ!*
"Không được, việc này cứ nghe anh." Lục Bắc Xuyên nhìn đồng hồ, "Bây giờ anh phải đến công ty rồi, em ở nhà nghỉ ngơi đi, có việc gì thì cứ gọi điện cho anh."
"Vâng, em biết rồi."
"Trăn Trăn à, chút nữa sẽ có bác sĩ đến kiểm tra cho con, con yên tâm, đó đều là..."
Lục phu nhân mang vẻ mặt tươi cười đi ra từ phòng khách, Lục Bắc Xuyên đứng dậy, "Mẹ, con có việc cần nói với mẹ."
"Được được được, tối nay rồi nói, con đến công ty trước đi, về nói sau," Nói xong, lại đi vòng qua Lục Bắc Xuyên tiến vào phòng bếp, "Mau làm vài món điểm tâm và quà vặt mà phụ nữ mang thai thích ăn đi. À đúng rồi, Trăn Trăn, con có thèm ăn cái gì không?"
"... Con không thấy đặc biệt muốn ăn cái gì ạ."
"Vậy như này đi, cứ chuẩn bị trước vài món chua và cay để sẵn trong nhà, sau này ba bữa cơm cứ làm thanh đạm một chút. Các người đều là đầu bếp có kinh nghiệm, hẳn là phải biết bữa ăn cho phụ nữ mang thai nên làm thế nào rồi."
Hai tên đầu bếp vội vàng nói: "Phu nhân cứ yên tâm, chúng tôi biết nên làm gì."
Lục phu nhân hài lòng gật đầu, "Vậy là tốt rồi."
Dặn dò xong đầu bếp lại nói với Diệp Trăn: "Trăn Trăn a, con muốn ăn cái gì thì cứ nói với đầu bếp, sau này Lục gia chính là nhà của con, con muốn làm gì thì cứ làm, biết chưa?"
Diệp Trăn cười gật đầu, "Vâng ạ, cảm ơn mẹ."
"Cám ơn cái gì," Đột nhiên nhớ ra cái gì, Lục phu nhân vội vàng đi hỏi Lục Bắc Xuyên: "Con đã dẫn Trăn Trăn đến bệnh viện kiểm tra kỹ càng chưa?"
Lục Bắc Xuyên đang chuẩn bị nói chuyện.
"Được rồi được rồi, đúng là không trông cậy được gì vào con. Trăn Trăn, chút nữa mẹ sẽ dẫn con đến bệnh viện làm xét nghiệm kiểm tra toàn thân," Lục phu nhân thở dài, cầm điện thoại di động lên nhìn thoáng qua, "Không được không được, dự báo thời tiết nói hôm nay có mưa, mẹ vẫn nên gọi bác sĩ đến thì hơn."
Lục Bắc Xuyên trầm mặc đứng đấy.
"Con đi làm đi đừng đứng ở chỗ này chắn đường!" Lục phu nhân đẩy Lục Bắc Xuyên đang đứng sau lưng Diệp Trăn ra.
Lục Bắc Xuyên nhường đường.
Diệp Trăn ngửa đầu nhìn hắn, chớp mắt, "Lục tổng, anh đi làm đi."
Lục Bắc Xuyên nặng nề nhìn cô, ánh mắt hơi tối... Rồi đột nhiên hắn cúi người xuống hôn cô, trừng phạt công thành đoạt đất. Đám người hầu đứng bên cạnh kinh hô một tiếng, sau đó xoay người sang chỗ khác, xấu hổ đến mức mặt đỏ tới mang tai.
***
Editor có lời muốn nói:
Tuần sau tui thi tất cả các môn nên không ra chương thường xuyên được nhe TvT Khi nào thi xong sẽ bù cho mọi người:v