Mục lục
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang Sơn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đại ca, huynh đừng căng thẳng như vậy, ngồi xuống đây nói.”

Kim Phi đè tay, ra hiệu Kim Bằng ngồi xuống.

Sau khi đợi Kim Bằng ngồi xuống lần nữa, Kim Phi tiếp lời nói: "Quả thực tìm đại ca cũng không có việc gì lớn, chính là muốn bàn bạc một xíu với huynh về nồi hơi."

“Tiên sinh, nồi hơi bị làm sao?” “Kim Bằng căng thẳng hỏi: “Nồi hơi có vấn đề gì sao?”

Số hiệu Thái Bình là do Kim Phi thiết kế, y còn cho rằng nồi hơi có những thiếu sót thiết kế gì.

"Đại ca đừng lo lắng, nguyên liệu của nồi hơi đều là tốt nhất hiện nay, chất lượng không có vấn đề gì."

Kim Phi nói: "Là ta không nói rõ ràng, ta muốn hỏi đại ca một chút, lúc huynh dừng thuyền vẫn duy trì nước ấm của nồi hơi, là lo lắng gặp phải nguy hiểm, thuyền bọc thép không thể kịp thời hành động phải không?"

"Đúng vậy, "Kim Bằng gật đầu nói: "Trước đây nếu không phải ta hạ lệnh bảo Trấn Viễn số 1 tắt lửa rửa sạch nồi hơi, thuyền đánh cá của Đông Man nhiều đến đâu cũng đừng hòng đánh chiếm Trấn Viễn số 1, ta đã từng phạm sai lầm như vậy, không thể phụ lòng tín nhiệm của tiên sinh nữa!"

"Đại ca huynh nghĩ như vậy là đúng,' Kim Phi vốn là đồng ý cách nghĩ của Kim Bằng, sau đó hỏi: "Lúc đến đi xa, đại ca cũng chuẩn bị làm như vậy sao?”

"Đúng vậy,' Kim Bằng gật đầu, sau đó ý thức được Kim Phi hỏi như vậy, chắc chắn có nguyên nhân, bèn hỏi: "Tiên sinh, làm như vậy là không phải không ổn ư?"

"ở Trường Giang và Đông Hải, đại ca làm như vậy không thành vấn đề, nhưng đến lúc đi xa, cách này quả thật không nên."

“Tại sao?” Kim Bằng hỏi. “Vi tiếp viện!”

Trương Lương và Khánh Hoài một lần nữa nắm trong tay Trường Giang, thành lập nhiều trạm tiếp viện ở hai bờ.

Than đá Hắc Thủy Câu hôm nay cũng đã đi vào nề nếp, sản lượng hoàn toàn có thể cung cấp phát triển công nghiệp của Thục xuyên.

Trấn Viễn số 2, số 3 và thuyền lầu từ Đông Hải vận chuyển rong biển và cá muối về, lúc chặng đường về lại phải chờ tiếp viện vật phẩm dầu hỏa than đá và các loại hàng hóa, tiện đường vận đến trạm tiếp viện các nơi Giang Nam và Đông Hải.

Số hiệu Thái Bình nếu chỉ là vùng chạy ở Trường Giang và Đông Hải, cách làm của Kim Bằng không có bất cứ vấn đề gì, nhưng đi xa đến vùng biển lạ, một khi dùng hết nước ngọt và nhiên liệu, họ chỉ có thể tự mình đi tìm tiếp viện.

Thái Bình Dương mênh mông không gì sánh được, có khi đi trên biển mười ngày nửa tháng đều không thấy được bất kỳ đất liền nào, cho dù Kim Phi vẽ bản đồ, nhưng y kiếp trước cũng không có kinh nghiệm đi biển, chỉ có thể dựa vào trí nhớ một vài nơi khá nổi tiếng của kiếp trước đánh dấu ra.

Không nói trước Kim Phi không có nhớ lầm, cho dù y đều nhớ đúng, vì lịch sử hai thế giới không giống nhau, những nơi đó trong trí nhớ của Kim Phi, hiện tại có thể căn bản không có người ở, chỉ là một mảnh đất hoang vu.

Hơn nữa bọn người Kim Bằng đều là lần đầu tiên đi xa, cho dù có bản đồ đi biển của Kim Phi, bọn họ cũng chưa chắc có thể tìm được chỗ.



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK