Mục lục
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang Sơn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Cái này hay, cái này hay!" Những người dân ở xa ngoài sân khấu lập tức vỗ tay khen ngợi.

Họ vẫn đang tiếc nuối vì không nghe rõ quá trình ủ phân đây, nếu đã dán trên bảng thông báo thì muốn xem lúc nào cũng được.

"Ủ phân với bón phân đúng là có thể thu hoạch được nhiều hơn. Mọi người nên để tâm đ ến chuyện này!"

Người đưa thư giơ loa lên nói: "Ngày mai với ngày mốt ta vẫn sẽ đọc bản phụ này. Mọi người về rồi thì có thể nói với mấy người đồng hương trong làng một chút, hôm nay không tới thì ngày mai hoặc ngày mốt nên tới nghe một chút, hoặc là chép lại cách ủ phân trên bảng thông báo!”

“Vân huynh đệ, yên tâm đi, về rồi chúng ta sẽ nói cho người trong nhài”

“Có vẻ như Kim tiên sinh rất quan tâm đ ến việc ủ phân đấy, còn muốn đọc tới ba ngày kìa!"

"Vậy chúng ta thật sự phải nghiên cứu cách ủ phân này cho tốt mới được!"

Trước đó khi thành Vị Châu bị phá hủy, bản phụ cũng chỉ đọc trong một ngày, bây giờ bản phụ ủ phân lại được đọc liên tục trong ba ngày!

Người dân dưới sân khấu đều chú ý tới, làm họ nghe báo xong cũng không rời đi mà đứng chờ trước bảng thông báo.

Người đưa thư cũng không nhàn rỗi, đọc báo xong là lập tức cầm bản phụ đi †ìm trưởng trấn.

Trưởng trấn cũng là được mọi người bỏ phiếu chọn ra, là một người lớn đức cao vọng trọng ở địa phương. Vừa rồi ngồi hàng đầu dưới sân khấu, nghe người đưa thư nói lát nữa sẽ chép lại bản phụ dán lên bảng thông báo, là ông ấy đã cho đứa cháu gái đi về lấy giấy và bút mực.

Khi người đưa thư đến, thì đứa cháu gái cũng đã mang đồ đến. "Vân huynh đệ, đưa bản phụ cho ta đi chép lại được chứ?" Trưởng trấn hỏi.

Người đưa thư này cũng là một học giả trong địa phương nhưng chỉ học có hai ba năm, hầu như có thể nhận biết hết những chữ thường dùng. Nhật báo Kim Xuyên đều được viết bằng tiếng địa phương, anh ta đọc báo thì không có vấn đề gì, nhưng viết chữ thì không được lắm còn vừa chậm vừa xấu.

Thật ra anh ta đến cũng là để tìm trưởng trấn chép lại giúp, bây giờ trưởng trấn đã chủ động, người đưa thư nhanh chóng đưa bản phụ ra: “Đây, ta còn cầu mà không được! Cầu mà không được! Cảm ơn Nhị gia!"

"Cảm ơn cái gì, đều là công việc thôi!"

Lão trưởng trấn tranh thủ lúc cháu gái mài mực đã cầm bản phụ lên đọc lại lần nữa, đọc xong ông ấy xúc động nói: 'Gặp được một quốc sư như Kim tiên sinh đúng là may mắn cho người dân chúng ta. Từ xưa đến nay cũng chưa hề có vị quốc sư nào nghĩ cho người dân như vậy!”

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK