Mục lục
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang Sơn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mấy lần Đường Đông Đông tính mở miệng nhưng lại không biết nên nói gì.

Sự im lặng kéo dài hơn mười giây thì Kim Phi lại là người phá vỡ sự yên lặng trước: “Vậy ta đi trước đây!"

“Được... được rồi!”

Đường Đông Đông thở phào nhẹ nhõm, vội vàng tiễn Kim Phi ra cửa.

Nhìn thấy Kim Phi rời đi, Đường Đông Đông cắn môi như giận cá chém thớt.

Làm xưởng trưởng lâu như thế, Đường Đông Đông tự nhận mình là người đã từng trải qua các mặt của xã hội, mỗi khi xưởng dệt tổ chức một cuộc họp, cô ấy đã phát biểu trước hàng trăm, thậm chí hàng nghìn người mà không hề hồi hộp một chút nào.

Nhưng mỗi lần nhìn thấy Kim Phi thì cô ấy đều không kiềm chế được mà căng thẳng.

Đường Đông Đông hận bản thân như thế, trong lòng âm thầm đưa ra quyết định: "Lần sau gặp huynh ấy thì nhất định phải thoải mái, huynh ấy cũng không phải là hổ ăn thịt người!"

Thật ra khi ra đến ngoài viện Kim Phi cũng có suy nghĩ tương tự, y không khỏi thất vọng đối với biểu hiện vừa rồi của mình.

Văn phòng xưởng dệt nằm ngay cạnh nhà Kim Phi, lúc này đã gần đến giờ ăn trưa và trời lại mưa, Kim Phi cũng không muốn đi đâu nữa nên quay về nhà bằng cửa hông.

Quan Hạ Nhi đang dỗ dành bọn trẻ, Nhuận Nương đang nấu ăn, Bắc Thiên Tâm dẫn bốn đứa nhỏ đi đâu không biết, Kim Phi ngồi dưới mái hiên, cau mày nhìn mưa phùn.

Kim Phi vẫn luôn vô cùng tùy ý, đặc biệt khi trong nhà không có người ngoài thì y càng trở nên tùy ý hơn.

Vì thế Thiết Chùy bèn để cho những cận vệ khác canh cửa còn anh ta bưng ấm trà từ chiếc bếp nhỏ bên cạnh lên, sau đó ngồi xuống đối diện Kim Phi rồi rót cho Kim Phi một tách trà.

"Tiên sinh, uống trà!"

Thiết Chùy đặt tách trà trước mặt Kim Phi rồi tự rót cho bản thân một tách.

Kim Phi gật đầu, cầm tách trà lên uống một ngụm.

Dựa vào sự hiểu biết của Thiết Chùy đối với Kim Phi, anh ta biết rằng y lại lo lắng về cơn mưa, vốn dĩ anh ta muốn khuyên Kim Phi vài lời, nhưng anh ta nghĩ đến những gì anh ta hiểu được thì chắc chắn Kim Phi cũng hiểu, nói thêm thì sẽ

chỉ khiến Kim Phi càng thêm lo lắng.

Vì thế Thiết Chùy suy nghĩ một chút, cố ý đổi chủ đề, cười hề hề hỏi: “Tiên sinh, ngài với Đường trưởng xưởng vẫn chưa làm chuyện đó sao?"



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK