Mục lục
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang Sơn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ngụy tiên sinh, mời nói!” Kim Phi đặt chén cơm xuống.

Ngụy Vô Nhai là người có y đức nhất trong số tất cả các thầy thuốc mà Kim Phi từng biết, có một ngôi làng bị nhiễm bệnh sốt rét, tất cả thầy thuốc muốn tránh còn không kịp, quan phủ địa phương cũng bỏ ra ngôi làng ấy, chỉ có mỗi Ngụy Vô Nhai bất chấp rủi ro bị nhiễm bệnh mà ở lại ngôi làng ấy chữa trị cho bệnh nhân.

Sau khi đến làng Tây Hà ông ấy cũng làm hết sức mình. Hiện tại ông ấy chỉ †ập trung toàn bộ sức lực vào ruộng thí nghiệm, vì ông ấy nhận ra rằng, nếu chỉ dựa vào chính mình đi chữa bệnh, thì dù có kiệt sức đến chết cũng chỉ có thể gặp được vài chục bệnh nhân một ngày.

Mà việc chăm chút cho các loài cây trồng có năng suất cao có thể giúp nhiều người dân sống sót hơn.

Dẫu vậy, nếu Chu Cẩm gặp phải khó khăn gì đó đều có thể đến tìm Ngụy Vô Nhai xin giúp đỡ, dù có là sáng hay tối Ngụy Vô Nhai cung chưa bao giờ từ chối.

Cho dù là làm vì bản thân hay là cống hiến cho Kim Xuyên, Kim Phi đều bằng lòng dùng hết sức hỗ trợ Ngụy Vô Nhai.

“Tiên sinh thấy đấy, thằng nhóc này là một người thẳng tính, không thể làm †hầy thuốc được, ruộng thí nghiệm nơi này có rất nhiều số liệu cần phải ghi chép, †ay chân nó lại quá vụng về, ta sợ nó nhớ nhầm. May là nó vẫn còn có chút sức lực, con người cũng thành thật.... Ta muốn nhờ tiên sinh sắp xếp cho nó một công việc ở xưởng thép...”

Ngụy Vô Nhai nói xong lại vội vàng nhấn mạnh: “Ta không yêu cầu tiên sinh †ìm cho nó một chức quan gì đó, tiên sinh chỉ cần cho nó làm một công nhân đập

thép bình thường là được!”

Kim Phi nghe thấy thế thì ngẩn người một chút.

Từ trước đến nay Ngụy Vô Nhai chưa từng đến gặp y vì bất cứ chuyện gì, lần này chủ động nói ra, Kim Phi còn cho rằng đó là chuyện rất khó khăn, ngờ đâu ông ấy chỉ đang nhờ y sắp xếp cho con trai ông ấy một công việc của những người công nhân bình thường.

Đối với Kim Phi, đây chỉ là vấn đề lời nói.

Thậm chí còn không cần Kim Phi tự nói ra, chỉ cần sắp xếp một cận vệ đến hỏi thăm Mãn Thương là được.

Nghĩ đến đây, Kim Phi chợt tỉnh táo lại.

Thực ra xưởng thép đang tuyển công nhân, Ngụy Vô Nhai không cần chào hỏi y, ông ấy có thể cho con trai mình đăng ký là được.

Con trai út của Ngụy Vô Nhai nhìn cũng chỉ mới ngoài hai mươi, cho dù không nói mình là con trai của Ngụy Vô Nhai, trong hoàn cảnh bình thường, xác suất được nhận là rất cao.

Cho dù không được nhận, Ngụy Vô Nhai cũng có thể đến hỏi thăm Mãn Thương là được.

Không muốn đến gặp Mãn Thương, ông ấy có thể cho con trai mình làm việc trong ruộng thí nghiệm, dù sao lương ở ruộng thí nghiệm này không hề thấp hơn xưởng thép.

Nhưng đối phương không cho con trai mình ở lại ruộng thí nghiệm, cũng không đến gặp Mãn Thương, mà là đi đến gặp trực tiếp y, chỉ có một lời giải thích... Ngụy Vô Nhai không muốn con trai mình làm ruộng, mà là muốn nhờ y sắp xếp cho con trai mình vào một bộ phận tốt hơn, hoặc có thể làm một lãnh đạo. nhỏ.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK