" Haiz, chuyện này vẫn chưa đến thời điểm thích hợp để các ngươi biết. Bây giờ ngươi nên chuyên tâm cứu sư đệ đi, hắn trúng độc cũng nặng không kém ta "
Cho dù có gặng hỏi bao nhiêu lần, lão vẫn không nói ra kẻ chủ mưu là ai. Hàn Nguyệt Chi sau lần thứ nhất không được liền quay sang giải độc cho Hoàng Dực. Tuy tung tích kẻ chủ mưu quan trọng nhưng hiện tại nàng cần phải cứu sống sư phụ.
Lúc này, cả ba người đều đồng loạt lui ra ngoài. Trước khi ra ngoài, Lãnh giáo chủ đi tới trước mặt nàng, cầm lấy tay nàng, nói.
" Đừng làm quá sức, sắc mặc của nàng không tốt chút nào "
" Muội biết, nhưng bây giờ muội phải cứu sư phụ. Huynh cùng sư thúc và ca ca ra ngoài đợi trước đi "
Lúc này, Hàn Nguyệt Chi đang cảm thấy rất mệt mỏi, nàng chỉ muốn nhanh chóng cứu lấy sư phụ sau đó nghỉ ngơi, làm gì còn để ý đến hành động của ai kia.
Dù đây không phải lúc để tiếp cận nhưng chỉ cần nàng không từ chối, cũng khiến cho ai đó mừng rỡ không ngừng.
" Khụ.... khụ.... "
Một tiếng ho này khiến cho Lãnh giáo chủ bừng tỉnh, vội vàng buông tay Hàn Nguyệt Chi sau đó ra phòng ngoài. Lúc vừa bước vào phòng, hắn liền trừng mắt nhìn người vừa lên tiếng phá đám, sư phụ của hắn, Hoàng Lân.
" Đồ đệ của ta, có phải ngươi thích con bé đó không? ". Lão vừa hỏi vừa tiến lại sát mặt hắn.
" Vậy thì sao? "
Cứ nghĩ đồ đệ của mình sẽ lên tiếng chối bỏ, không ngờ hắn lại lên tiếng xác nhận.
Có... có... có phải là lão nghe nhầm không, hay là do đồ đệ lão uống nhầm thuốc. Trước khi quay về đây lão cũng đã nghe sơ qua về tin đồn gần đây, cứ nghĩ chỉ là đùa giỡn nhất thời, thật không ngờ......
" Đồ đệ à, con đang đùa giỡn với ta phải không? Có phải con đang muốn chơi đùa với con bé kia không? "
" Hắn dám sao, nếu muội ấy có thương tổn gì, dù có chết ta cũng phải giết hắn ". Hàn Khiết Nam ở bên cạnh nghe lời này liền nổi giận lên tiếng.
" Sư phụ, người không nghe lầm, đồ đệ thật sự có ý với Tiểu Chi. Dù cho con có phụ nàng, thì con sẽ là người tự giết mình đầu tiên!!! "
Nghe lời này, cả Hoàng Lân cùng Hàn Khiết Nam đều chấn động. Mãi một lúc sau, lão Hoàng Lân mới chợt tỉnh hỏi.
" Tiểu Chi? Không phải con bé tên Tử Nguyệt sao? Không lẽ..... "
Lúc này Lãnh giáo chủ nhận ra sư phụ mình vẫn chưa biết sự thật. Hắn khẽ liếc nhìn Hàn Khiết Nam, sau khi nhận được sự đồng ý, hắn quay sang khẽ liếc Ảnh Hồn. Sau khi tất cả mọi người đã đi hết, lúc này câu chuyện lại một lần nữa được kể lại.
Đồng thời ở nơi khác......
" Cái gì? Ngươi nói Tử Nguyệt chính là Hàn Nguyệt Chi!? Ngươi chắc chắn đây là sự thật chứ? "
" Nếu như chưa qua điều tra ta cũng sẽ không nói cho ngươi. Hôm nay quả thật là thiệt cho ngươi quá nhiều "
" Chỉ cần giải quyết được ả ta, nếu cả hình tượng bị xấu đi thì ta cũng cam lòng. Thật không ngờ người mà ca ca thật lòng yêu cùng ghét lại là cùng một người. Nếu sự thật này được phơi bày, ả ta chắc chắn sẽ phải chết! Ta lập tức đi nói cho ca ca biết "
" Ngươi đứng lại đó cho ta!!! Tình cảm của ca ca ngươi dành cho ả ra như thế nào ngươi cũng biết, lỡ như không theo ý ngươi thì chỉ có con đường chết "
" Ca ca của ta ta đương nhiên hiểu rõ con người huynh ấy. Huynh ấy ghét nhất là có ai lừa gạt mình, ả ta chắc chắn sẽ chết không toàn thây "
"Nếu sự thật như ngươi nói thì bây giờ không thích hợp. Thứ nhất, hiện tại hắn đang tức giậb ngươi, cho dù có khóc lóc năn xin, hắn cũng sẽ không nghe bất kỳ lời nào ngươi nói.
Thứ hai, ngươi đang bị giam trong phòng, không được tiếp xúc với bên ngoài. Nếu như bây giờ ngươi đi vạch trần sự thật, tgif chuyện ta bí mật âm mưu với ngươi cũng sẽ dễ dàng bị điều tra ra "
" Vậy chúng ta nên làm sao? Nếu không vạch trần ả ta, ta quả thật không cam lòng "
" Ngươi cứ bình tĩnh, theo ta thời cơ tốt nhất chính là ngày đó, chỉ cần thay đổi một chút trong kế hoạch ban đầu. Hiện tại mọi chuyện đang diễn ra theo đúng như kế hoạch, ngươi đừng có mà hấp tấp để rồi làm hỏng chuyện. Vân Nhu, ngươi hiểu rồi chứ? "
Bạch Vân Nhu nặng nề gật đầu, khi nàng tỉnh lại, nàng chỉ cảm thấy một chữ HẬN, nàng hận tất cả mọi thứ. Kể từ khi Hàn Khiết Nam nói rõ mọi chuyện, Bạch Vân Nhu chỉ cảm thấy hận Hàn Nguyệt Chi cùng con tiện nhân đang trốn trong bóng tối kia. Nếu không phải do hai người đó, Hàn Khiết Nam nhất định sẽ không khinh thường ả, hắn nhất định sẽ tiếp nhận nàng.
" Còn một điều cuối cùng ta muốn hỏi, lí do gì khiến ngươi hận Hàn Nguyệt Chi đến như vậy? "
" Ả ta dám cướp lấy người trong lòng ta, ta chờ chàng đã năm năm, nhưng rốt cuộc ả ta lại dám ra tay cướp chàng đi!!! "
" Quả nhiên là vậy, ngươi đừng lo, ta nhất định sẽ giúp ngươi. Mà ngươi đã điều tra chuyện kia chưa? "
" Theo lời ngươi ta đã cho người điều tra, ả ta đang sống tại thôn Thanh Nhã, không những thế còn được người của Huyết giáo bảo vệ. Mặc dù ta không biết lí do vì sao nhưng ngươi đừng lo, mọi chuyện vẫn diễn ra theo kế hoạch. Ngày tàn của Hàn Nguyệt Chi sắp đến rồi "
Một tiện nhân đã thất thân còn dám đi quyến rũ nhiều nam nhân như vậy. Để xem sau khi sự thật được làm rõ, ả ta còn được ai bên cạnh bảo vệ đây. Ha ha ha ha...... "
Trở về viện của Huyết giáo, bởi vì Hoàng Dực đã tự mình loại bỏ một phần độc, Hàn Nguyệt Chi chỉ cần tiếp tục thi châm cùng dùng dược. Nhưng dù thế nàng vẫn phải mất 3 canh giờ (6 tiếng) để loại bỏ toàm bộ độc tố.
Lúc vừa bước ra, nàng chỉ vừa nói một câu "đã không còn gì lo lắng nữa" cả thân hình liền ngã xuống.
Tất cả mọi người đều ngạc nhiên, Hàn Khiết Nam chưa kịp phản ứng thì Hàn Nguyệt Chi đã nằm trong vòng tay của người khác.
" Ta sẽ đưa nàng về phòng, ngươi không cần phải lo lắng "
Nói rồi hắn dứt khoát bồng Hàn Nguyệt Chi về phòng, để lại Hàn Khiết Nam ở phía sau mắng chửi không ngừng.
" Tên khốn họ Lãnh kia mau đứng lại cho ta, ai cho phép ngươi tự tiện đưa Chi nhi đi "
" Haiz tiểu tử nhà ngươi tức tối cái gì, hai người bọn nó bên cạnh nhau thì tốt chứ sao! Như vậy bồi dưỡng tình cảm cũng dễ dàng hơn". Hoàng Lân giữ lấy Hàn Khiết Nam đang muốn chạy theo mặt dày nói.
" Tốt gì mà tốt, tại sao lúc tỉnh hắn không bồi dưỡng mà phải lúc Chi nhi ngủ chứ. Đã vậy lại còn muốn ở chung, ai biết hắn có âm mưu gì. Lão mau buông ta ra, ta phải đi cứu muội ấy "
" Vậy thì càng tốt chứ sao, như vậy đồ đệ ta mới có thể cưới thê tử được a "
" Ta tuyệt đối không cho phép việc đó!!!! "
" Haiz, tiểu tử ngươi mau đi theo ta ". Lão Hoàng Lân trực tiếp lôi Hàn Khiết Nam đi.
" Mau buông ta ra, lão già chết tiệt, hai huynh đệ các người đúng là cùng một ruột, mau buông ta ra...... "
Trở về phòng, Lãnh giáo chủ nhẹ nhàng để Hàn Nguyệt Chi xuống giường, gỡ bỏ mặt nạ của nàng, sau đó nhẹ nhàng xoa khuôn mặt đã có chút gầy của nàng.
" Nàng quả thật không biết chăm sóc cho bản thân gì cả, đã mệt đến thế này mà vẫn cố gắng sức "
Đang muốn đứng lên để Hàn Nguyệt Chi nghỉ ngơi, không ngờ vừa mới đứng dậy, hắn mới phât hiện nàng đã nắm chặt góc áo của mình từ lúc nào. Hắn cố gắng lấy tay nàng ra nhưng không thể, nàng nắm quá chặt.
Mặc dù đối với hành động này của nàng hắn rất vui mừng nhưng nếu cứ tiếp tục như thế, hắn có thể không nhịn được mà muốn nàng.
Nhìn người con gái đang yên ổn nằm trên giường, hắn thở dài một tiếng sau đó nằm xuống kế bên nàng. Không ngờ chỉ mới một lát, hắn thấy nàng không ngừng run rẩy, miệng lẩm bẩm vài từ.
" Mẫu thân..... đừng mà..... buông ta ra..... đừng mà...... "
Lúc này Lãnh giáo chủ chợt nhớ đến lời của Hàn Khiết Nam, đây là biểu hiện của nàng mỗi khi gặp ác mộng. Hắn không chần chừ giang tay ôm lấy nàng vào lòng, ôn nhu nhẹ nhàng nói.
" Không sao rồi, Tiểu Chi, nàng đừng sợ,sẽ không có gì có thể làm hại nàng được nữa. Đừng sợ nữa..... "
Không biết có phải Hàn Nguyệt Chi thật sự nghe được không mà một lúc sau nàng đã bình thường trở lại.
Thấy nàng đã bình thường trở lại, hắn duy trì tư thế ôm nàng, cùng nàng đi vào giấc ngủ êm.
Lúc này, ở một góc tối có một nam nhân âm lãnh đang đứng quay lưng về phía thuộc hạ.
" Nàng ta đã làm như vậy sao? "
" Vâng thưa giáo chủ, có cần báo chuyện này cho thiếu chủ không? "
"Không cần, sau khi mọi chuyện đã rối ren thì hãy báo cho hắn biết "
" Thuộc hạ đã hiểu "
Sau khi tên thuộc hạ rời đi, người kia liền ngước nhìn bầu trời đêm, trong lòng thầm nhủ, chúng ta sắp được gặp lại nhau rồi, ta biết ngươi muốn ta trở nên tốt đẹp nhưng vì ngươi, dù cho có bị gọi là đại ma đầu ta vẫn cam chịu. Vì thế, hãy trở về bên cạnh một ác ma như ta, chúng ta cùng trở về quãng thời gian hạnh phúc như trước, được không?
Sáng sớm hôm sau, một thông tin khiến cho tất cả mọi người đều ngạc nhiên, Hàn Khiết Nam, Bạch Vân Nhu, Kim Vương Lâm Vũ Hạo cùng Tề Vương Trần Thiên Vũ tất cả đều đồng loạt bỏ cuộc.
Hiện tại chỉ còn hai người là Bạch Thiên Chính cùng Lãnh giáo chủ sẽ phân tài cao thấp ở vòng cuối. Đây vừa là cuộc chiến chứng tỏ thực lực, cũng là trận chiến giành giai nhân.
Chỉ ba ngày ngắn ngủi đã có nao nhiêu sự việc diễn ra liên tiếp. Rốt cuộc chuyền gì đang xảy ra vào thời điểm này?