Tôi tên là Trầm Lộc, nghe có vẻ rất giống
Thân Lộc hay không?
Tân là do ông nội tôi đặt, con người của ông
nội ấy mà, lấy kinh nghiệm của một đứa trẻ như
tôi mà nói, thì ông ấy không phải là người tốt đẹp
gì.
Những cái khác thì không nói, chỉ nói cái tên
này thôi. Tên của bản thân ông nội nghe thì rất
hay, nhưng mà nhất quyết lại muốn đặt cho tôi cái
tên kỳ quái này.
Nhưng mà mỗi lần đi tìm ông nội để kháng
nghị thì ông nội thường nói, có trách thì trách bố
của cháu không phải là con gái, nếu không thì cái
tên này đã không rơi xuống đầu cháu rồi.
Rõ ràng là một cái tên rất khó nghe do ông tự
tìm ra, nhưng mà cuối cùng lại đổ hết trách nhiệm
lên đầu bố tôi.
Haizz, nói tới bây giờ, tôi lại quên mất giới
thiệu với mọi người rồi.
Ông nội của tôi tên là Trầm Tu Cẩn.
Nghe nói khi còn trẻ ông ấy cực kỳ có sức thu
hút.
Bà nội của tôi tên là Giản Đồng.
Đôi khi tôi tự hỏi, tại sao nhìn thì thấy vợ
chồng hai người này chẳng hợp nhau chút nào
nhưng mà lại có thể đi đến cùng nhau tới bây giờ
chứ.
Lúc bố tôi vẫn còn chưa chào đời thì ông bà
nội đã ly hôn rồi.
Sau khi ly hôn, ông bà nội tôi không tái hôn lại
với nhau.
Ông nội không cần mặt mũi, suốt ngày bám
dính lấy bà nội.
Kể từ khi tôi có ký ức, thì ông nội luôn luôn
đối xử tốt với bà nội.
Ông Dục Hàng nói với tôi: Ông nội của cháu
từ trước tới giờ chưa từng cúi đầu với ai, ông ấy là
một người cao ngạo, mọi người đều sợ ông ấy.
Nhưng mà tại sao tôi lại cảm thấy Ông Dục
Hàng nói không đáng tin cậy.
Nếu như ông nội thật sự mạnh mẽ như vậy,
vậy tại sao chỉ cân một cái trừng mắt của bà nội
thôi, ông nội lại ngoan ngoãn như một con cún
con chạy về nhà chứ?
Với cả, có bao giờ bạn gặp một người đàn ông
cao ngạo nào mà lại có kỹ thuật nấu nướng như
đầu bếp 5 sao không?
Từ khi còn nhỏ tôi đã biết kỹ thuật nấu nướng
của ông nội là giỏi nhất trong nhà, còn giỏi hơn cả
đầu bếp trong nhà mời về.
Sáng sớm ông nội đã dẫn chó đi dạo, lúc trở
về thì trong tay câm thêm một túi nguyên liệu nấu
ăn.
Ông nội bận rộn cả một buổi sáng ở trong bếp
nấu ăn, khi bà nội tỉnh dậy thì bắt buộc bàn ăn ở
trong nhà phải bày lên các món ăn nóng rồi. Các
món ăn không nhất định phải phong phú, nhưng
mà nhất định phải ấm nóng.
Mười đầu ngón tay của bà nội tôi rất ít khi
động vào nước. Chỉ có những lúc bà tưới hoa tưới
cây thì mới động vào. Ông nội tôi bảo, bà nội như
vậy là tốt nhất.
Tôi hỏi trộm ông nội, ngày nào ông cũng dậy
sớm nấu cơm, một ngày ba bữa, lại còn phải đi
làm việc nữa. Ngày nào cũng như vậy, cho dù là
làm việc thì cũng cân phải có một ngày nghỉ ngơi,
mà ông thì không được nghỉ một ngày nào, ông
không mệt sao?
Ông nội nhìn bà nội đang uống trà chiều do
ông tự làm, cười như một tên ngốc nói: “Chỉ cân
bà nội của cháu thích thì làm cái gì ông cũng thấy
vui vẻ. Ông ấy mà, cảm thấy vui vẻ nhất là khi
chiều chuộng bà ấy. Tốt nhất là chiêu chuộng bà
ấy lên trời thì bà cháu sẽ không để những người
đàn ông khác vào trong mắt. Như vậy thì cả cuộc
đời này bà cháu sẽ không có thời gian rời xa ông.”
Ngoài chuyện này ra còn có những chuyện
nhỏ khác.
Tôi chỉ biết, ông nội rất chiều bà nội, có thể
dùng từ điên cuồng để hình dung.
Tôi luôn cảm thấy, bà nội là một người lập dị.
Ông nội của tôi là người tốt như vậy, sẽ không bao
giờ tái hôn cùng người khác. Tôi nói những lời này