• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi đi du lịch trở về, ở nhà chậm rãi nghỉ ngơi một ngày......

Kỳ thật cũng không đúng lắm, bởi vì có nửa ngày là đi câu cá nướng BBQ rồi.

Ngày hôm sau, cô liền đi nhà hàng làm việc.

Nói gì thì nói, đây cũng là nhà hàng cho chính mình mở, có mệt có khổ gì thì cũng phải chạy đến!

Khi 10 giờ sáng cô đến nhà hàng, đã được đám nhân viên hoan nghênh nhiệt liệt.

Có thể không hoan nghênh sao?

Tuy bà chủ không có ở trong tiệm, nhưng lúc nào chả có tin tức của cô.

Mở công cụ tiềm kiếm trên điện thoại di động ra, tìm 3 hot search hàng đầu là có thể nhìn thấy cô rồi.

Còn không thì mở Weibo ra, bảng hot search cũng có tên cô.

Ngay tin tức giải trí trên TV cũng vậy, cũng phải dính líu đề cập sơ qua đến cô nột chút l.

Có thể nói, nếu không phải bà chủ nhà bọn họ rút tay lại mở nhà hàng, còn đang tung hoành giới giải trí, hiện tại không chừng còn có thể quấy lên một trận phong ba chứ đừng nói gì.

Người ta bao nhiêu minh tinh hạng nhất như vậy mà còn không hot bằng bà chủ của bọn họ mấy ngày gần đây!

Mới rời đi nửa tháng, trở về lại như là về nhà mẹ đẻ, nhìn thấy từng khuông mặt quen thuộc, Lâm Y Y cũng có chút cảm động.

Cô gọi tất cả mọi người đều đến, trên tay cầm hai túi quà lưu niệm toàn hàng hiệu to căng phồng, liền bắt đầu mang mấy món quà phân phát cho mọi người.

Cho đến hiện tại, nhà hàng này của cô cũng đã vận hành được một tháng rồi.

Bỏ qua tuần đầu tiên chủ yếu thực hiện khuyến mãi, lại trừ đi tiền nguyên liệu, điện, nước, tiền công nhân viên này nọ, cũng kiếm lời được ba vạn.

Trong số này còn phải trừ thêm tiền lương cao mời hai vị đầu bếp giỏi, đương nhiên, số này thì không thể tiết kiệm được.

Có đôi khi, hoàn cảnh cũng rất ảnh hưởng đến một người.

Nếu như cô của trước kia, kiếm tiền khẳng định đặt ở mục tiêu hàng đầu, nhưng mà hiện tại, mấy vạn đồng đặt trong núi cũng chưa có cảm giác......

Cũng may cô không giống Lâm Bình nữ sĩ, thích đi dạo phố mua sắm, nói gì thì nói, đây mới là thú tiêu khiển tốn tiền ghê nhất.

Lần này đi du lịch, cô chủ yếu là đi mua mấy món quà mang về thôi.

Dù sao nguyên chủ cũng không có bạn bè qua lại gì, nên cứ đem quà tặng cho nhân viên trong nhà hàng thôi.

Còn tặng hai đầu bếp mỗi người một cái nhẫn vàng thập phần dày nặng.

Vàng của Dubai cũng vô cùng nổi tiếng trên thị trường nha!

Có nhân viên được nhận một lọ nước hoa Channel, kích động đăng lên mạng để khoe với bạn bè: "Quà lưu niệm của bà chủ sau khi đi du lịch Dubai về nha", sau đó chính là chai nước hoa qua các góc độ đặc tả, lập tức liền có người hâm mộ mà gửi bình luận.

"Ôi cái chai này có bán hàng xách tay đi nữa cũng vài trăm nha, bà chủ của mày cũng thật tốt quá!"

"Cái bình này nhìn cũng 50ml rồi, mấy chỗ bán hàng chính hãng ít nhất cả ngàn ấy chứ."

"Đi du lịch còn nghĩ tới nhân viên, quả là bà chủ tốt nhất Trung Quốc rồi."

Người nhân viên kia cái mũi nhếch lên, trả lời lại, nói: "Đây tính là cái gì, bà chủ còn cho cửa hàng trưởng cái túi Gucci, trong mấy chỗ bán hàng chính hãng ít gì cũng 8000, cửa hàng trưởng thấy đắt quá liền đem ra Mall đổi, vậy mà đổi được số tiền không kém bao nhiêu nha."

Sau đó phần bình luận bên dưới đều chỉ một màu "Bà chủ thổ hào" vân vân.

Mãi đến rốt cuộc có người hỏi, bà chủ của người này rốt cục là bạch phú mỹ nào?

Cô nhân viên lúc này mới nhớ tới, trước kia cô còn xấu hổ không dám nói với bạn bè rằng bà chủ mình là cái cô Lâm Y Y tiếng xấu vang khắp nơi kia, sợ bị chúng sinh thảo phạt......

Nhưng mà hiện tại không sợ nữa, cô nàng đặc biệt kiêu ngạo mà ưỡn ưỡn ngực: "Bà chủ của tôi là bạch phú mỹ, Lâm Y Y! Không sai, chính là cái vị mấy ngày trước đây còn ở Dubai mà mọi người ai cũng biết hết đấy."

Căn bản không biết nhân viên nhà mình diễn nhiều như vậy, Lâm Y Y nhìn đồng hồ vừa mới đến 11 giờ, công ty bình thường cũng chưa đến giờ cơm, vậy mà cũng lục tục có không ít người tới ăn, chưa được mấy chục phút, trước cửa đã xếp thành một hàng dài.

Cô rất kinh ngạc, hỏi cửa hàng trưởng: "Gần đây việc kinh doanh đều tốt như vậy sao?"

Hay là mọi người nhân lúc cô không ở nhà lại tổ chức thêm chương trình thú vị nào đó rồi?

Cửa hàng trưởng cũng là một cô gái rất yêu cái đẹp, cô ta gật gật đầu, ngạo kiều nói: "Cũng đều là thế này thôi, là do chiêu bài của nhà hàng chúng ta vang dội, người ta hâm mộ mà đến, kinh doanh tốt cũng đâu có gì đáng ngạc nhiên."

Lâm Y Y tỏ vẻ có hơi mù mờ.

Vì sao mà mấy người nhân viên của cô ở đây đều có vẻ quen rồi với tình trạng khách khứa như thế này?

Trước lúc cô rời đi, việc buôn bán còn chưa tốt thành thế này đâu ấy!

Cửa hàng trưởng ý vị thâm trường nói: "Bà chủ à, ngài chính là bảo bối trấn điếm của nhà hàng chúng ta!"

Năng lực câu khách của đám nhân viên còn giỏi hơi bà chủ nhiều nga......

Từ mấy ngày trước, khi thân thế của Lâm Y Y phơi bày ra ánh sáng, mọi người bắt đầu sôi nổi phấn khởi muốn đến nhà hàng của bạch phú mỹ tò mò xem thử, nên đám nhân viên kia nhân cơ hội câu khách đem bà chủ của mình bán đến sạch sẽ.

Hiệu quả vô cùng rõ ràng.

Thực khách lúc đầu là tò mò, xem náo nhiệt, đến sau lại bị mê muội với mấy món ăn ngon trong tiệm.

Tóm lại, chờ đến khi Lâm Y Y tỉnh hồn lại, thì đã thấy mình được quàng cho cái tạp dề trắng, bị đám nhân viên đẩy vào phòng bếp bắt đầu nấu ăn.

Nhiều người như vậy, làm tới khi nào mới xong đây?

Cơm trưa cô còn chưa ăn nha, ê !

Cái nhà hàng nhỏ "Nhất Hào" của Lâm Y Y đã trở nên nổi tiếng như vậy đó.

Bản thân cô cũng chưa bao giờ từng nghĩ tới, chỉ muốn tự mình mở cái nhà hàng nhỏ để mình làm chủ thôi, không ngờ được lại mở cái nhà hàng hot thành như thế này......

Còn có người cố ý quay một đoạn video ngắn review các món ăn ở đây, rồi đăng lên mạng, có người còn làm cả livestream luôn, nên đã thu được không ít lời bình đủ loại sắc thái về nhà hàng nhỏ này.

Tóm lại, việc kinh doanh từ lúc đầu cũng đã không tệ, bây giờ lại nảy sinh ra cái tình huống chật ních như thế này, càng ngày chỉ có thêm chứ không bớt.

Lâm Y Y có thể làm sao bây giờ?

Cô cũng thực bối rối nha....

Chỉ còn biết vội vã tuyển thêm nhân viên thôi!

Nhà hàng Nhất Hào đang bận đến sứt đầu mẻ trán, thì tổng tài của công ty giải trí Thịnh Thế liên tiếp làm việc ba ngày không nghỉ ngơi đang trên đường về nhà, sau khi tài xế hô một tiếng " Tới nhà", mới từ băng ghế sau tỉnh lại.

Mê mê mang mang đi vào đình viện, lại đi vào biệt thự, mò theo thang đi lên lầu......

Mẹ nó thật là có bệnh, nhà gì mà nhiều phòng thế này chứ, muốn mạng già của hắn luôn à!

Người đàn ông Lục Tầm từ trước đến nay gương mặt tươi cười dụ người giờ này khắc này chỉ nghĩ đến chuyện nằm yên ngủ.

"Tiểu thúc thúc."

Trên lầu xuất hiện một gương mặt lạnh lẽo như mặt người chết, thiếu chút nữa làm Lục Tầm đang lơ mơ bước lên thang bị doạ trợt chân té.

Cho nên mới nó, hắn ghét nhất là cái khuôn mặt mỗi ngày đều xụ xuống này, rất giống như ai thiếu nợ nó 800 vạn rồi ấy !! Cả ngày mặt mày như đám tang đến nơi, chưa bao giờ cười.

Mặt như như mặt anh trai hắn......

Thật là hoàn toàn không có biện pháp nào liên tưởng được đây là cháu trai của hắn!

Nghĩ như vậy, vẫn là thằng nhóc họ Mạnh kia đáng yêu hơn nhiều.

Hắn ngẩng đầu nhìn về phía Lục Minh Triết, cảm thấy đôi mắt hơi đau, hỏi: "A Triết, hôm nay không đi học a?"

"Còn đang nghỉ hè."

Vẻ mặt Lục Minh Triết bình tĩnh.

"Vậy, chú lên lầu nghỉ ngơi nha ?"

Lục Minh Triết gật gật đầu, còn thập phần rụt rè phun ra chữ "ừm", rất giống như đáp lại khi thái giám "Quỳ an" tiểu hoàng đế, thậm chí ngay cả ánh mắt cũng không thèm cho Lục Tầm.

Lục Tầm trề trề khóe miệng.

Sau khi trở lại phòng, hắn lại không buồn ngủ nữa.

Quả nhiên, hắn đã bị thằng cháu trai dọa cho thanh tỉnh luôn?

Lục Tầm nghĩ tới Mạnh Dục Nhiên.

Cái thằng nhóc kia thật là thú vị, nhất là mấy lúc kiếm cớ chọc được nó l......

Ý thức lãnh địa cũng rất mạnh nha, rất giống một con sói con.

Đang nghĩ tới đối phương, hắn mở di động ra, click vào ứng dụng livestream Áp Hành, phần Bạn Tốt, hiện ra cái tên "Bạo quân" vừa xem hiểu ngay......

Đương nhiên, toàn bộ Bạn Tốt của hắn cũng chỉ có mỗi tên bạn tốt này!

Lục Tầm nhìn qua hồ sơ cá nhân của nó, phi thường ngắn gọn, nam, mười ba tuổi.

Quả nhiên có phong cách cá nhân lắm nha.

Click vào phần lịch sử cá nhân của thằng bé, chỉ thấy nó mới xem có một kênh livestream thôi......

Nha a, còn that vài trăm cái hàng không mẫu hạm?

Lục Tầm sờ sờ cằm.

Thời đại bây giờ mấy thằng trẻ trâu này thật là không được, tùy tùy tiện tiện quăng mấy vạn, mấy chục vạn qua cửa sổ đều không để trong lòng.

Cái trò livestream này......

Thật là hại người rất nặng!

Hiển nhiên, vị Lục tổng này đã đã quên, hắn chính là ông chủ của cái ứng dụng livestream này chứ ai.

Sau đó ông chủ Lục thập phần không có ý thức này, xuất phát từ tò mò, click vào cái kênh livestream kia...

Lại còn thuận tay thả vài trăm chiếc hàng không mẫu hạm.

Lúc này, Lâm Y Y đang trên kênh livestream chỉ cho mọi người làm món cá hồi măng tây.

Cô mới vừa đem măng tây vào xào trên lửa lớn, mãi chú ý nên căn bản không thấy được cơn mưa hàng không mẫu hạm đang thập phần đồ sộ bò đầy toàn bộ màn hình.

Cái tên nào cũng bị người dùng rồi: Ôi mẹ ơi, cái này lại là thổ hào nào vậy? Là bạo quân thay áo choàng ngóc đầu trở lại sao?

Ăn, là ăn không hết: Mới chút xíu đã thả liền liền mấy trăm chiếc hàng không mẫu hạm, thật thổ hào.

Trẫm chính là nam tử vĩ ngạn như vậy: Yên lặng đếm, đã một ngàn chiếc rồi.

Phấn chưng xương sườn: Mẹ nó! Thổ hào, ông còn thiếu bạn bè gì không?

Mẹ Dương Dương: Hàng không mẫu hạm rơi đầy che hết màn hình rồi, tôi còn đang học nấu ăn đây mà.

Hàn vũ: Lầu trên, sự chú ý của bạn có phải hơi có chút vấn đề không.

Lâm Y Y cũng không biết kênh livestream của cô đã xảy ra cái gì.

Cô đem măng tây đã xào qua lửa lớn múc ra ngoài, sau đó lại đem cá hồi đã ướp sẵn vào trong chiên lửa vừa, thanh âm mềm nhẹ tiếp tục nói: "Chờ đến khi cá hồi chín sơ bên ngoài rồi, lại đem măng tây đổ vào đảo sơ, thêm gia vị nêm mà tôi đã chỉ công thức vừa rồi vào, vậy là có thể đại công cáo thành rồi đấy."

Chỉ số thông minh đều cầm đi bán: Chủ bá quả nhiên định lực quá tốt, hơn một ngàn chiếc hàng không mẫu hạm đều nhìn như không thấy, cầu thổ hào tăng diện tích bóng ma tâm lý.

Làm như thế nào: Người ta căn bản là mải mê nấu ăn nên không để ý có được không, cô ấy không chừng còn chưa thấy mưa hàng không mẫu hạm nhỉ ?

Giang Đại Yến: Ha ha ha ha, không thấy được hàng không mẫu hạm a, không được, ta mắc cười muốn chết.

CáiCái tên nào cũng bị người dùng rồi: Ha ha ha ha ha.

......

Trên kênh livestream đang vô cùng náo nhiệt, so với cái chảo xào đồ ăn đang ngùn ngụt bốc khói của Lâm Y Y còn sôi trào hơn.

Chờ đến khi cô rốt cuộc cũng lấy đồ ăn ra dĩa, cuối cùng có thể thở phào nhẹ nhõm, xoay người liền phải đối mặt với vấn đề mà mọi người nãy giờ vẫn luôn bàn tán xôn xao......

Sau đó, liền thấy được vô số hàng không mẫu hạm của vị thổ hào "Ta hận mặt than" này rải cho.

Lâm Y Y: "......"

Vừa rồi đã xảy ra cái gì?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK