• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc ăn cơm chiều, dưới cái nhìn chăm chú của Mạnh Dục Nhiên, Mạnh San San vẫn ngồi xuống bên cạnh Lục Minh Triết.

Cô bé nhỏ ngồi nghiêm chỉnh, nhưng đôi mắt lại không dám nâng lên trên......

Bởi vì vừa nhấc mặt lên, sẽ đối mặt ngay với anh trai của bé ngồi đối diện!

Thật đáng sợ!

Lục Minh Triết cũng thấy được.

Nó bất động thanh sắc gắp đồ ăn cho Mạnh San San, thuận lợi thu hút được sự chú ý của cô bé nhỏ về phía nó......

Mạnh San San có đồ ăn ngon, bất luận chuyện không thoải mái gì đều biến mất không còn một mảnh ngay lập tức......

Tâm tư con bé rất đơn thuần.

Sau đó, nó liền quên mất anh trai mình đang ngồi đối diện lườm mình chằm chằm.

Đồ không lương tâm!

Mạnh Dục Nhiên hơi không cao hứng.

Cũng ngay ở lúc này, Lâm Y Y rốt cuộc hậu tri hậu giác phát hiện màn "tranh giành tình cảm" của ba đứa nhóc trước mắt này.

Đối với hai anh em Mạnh Dục Nhiên và Mạnh San San, tuy rằng thường xuyên không tránh được có đôi khi gây gổ lẫn nhau, nhưng vậy cũng là chuyện rất bình thường trong tất cả gia đình ......

Mặc cho nói như thế nào, hai huynh muội vẫn rất tương thân tương ái.

Nhưng hiện tại, lại thêm một Lục Minh Triết......

Tình thế của Tiểu Nhiên quả thật không ổn a!

Không phải từng có một câu nói, tình cảm, một người thì quá tịch mịch, ba người lại quá nhiều, hai người mới vừa vặn tốt?

Khi chỉ có ba người, hai người đồng giới tính cùng người cái khác phái, lực chú ý của người khác phái duy nhất kia sẽ bị phân tán, như vậy tình cảm cùng tinh thần của người khác đó sẽ không tập trung hoàn toàn trên người của một người nào hết, còn hai người kia sẽ ra sức làm cho người bị vắng vẻ bị tức giận, hoặc là ghen ghét.

Hiện tại, Mạnh Dục Nhiên lại đang đen mặt, trừng mắt nhìn hai đứa kia......

Giống như đang trừng một đôi nam nữ......

Cái quỷ gì?!

Sau khi trong đầu bắt đầu trôi đến một đoạn nhạc trong bài "Tình tay ba", Lâm Y Y mới kéo lại lý trí của mình đã bay xa.

Đêm đó, liền nói chuyện với Mạnh San San như hai người phụ nữ.

Sau khi nhận được lời hứa hẹn của Lục Minh Triết hứa hẹn, tuy rằng cô đã tạm thời buông xuống cảnh giác với thiếu niên này, nhưng cũng không thể không đề phòng hai đứa nhóc quá mức thân cận......

Lỡ như về sau vẫn không thể tránh khỏi mà đi theo tình huống giống nguyên văn như vậy, đến lúc đó cô bé nhỏ vẫn không thể tự kềm chế mà yêu mến nó thì làm sao bây giờ?

Qua mất năm nữa, thiếu nữ mười mấy tuổi đậu tình sơ khai, rất dễ dàng sẽ bị người nam ưu tú bên cạnh hấp dẫn......

Mà hai người nam ưu tú nhất bên cạnh con bé, một người là anh ruột của nó, một người chính là Lục Minh Triết.

Đương nhiên, hiện tại Mạnh San San còn nhỏ, mới 6 tuổi, vẫn chưa tới tuổi hiểu được mấy chuyện này.

"Hôm nay có phải con chọc anh trai con không vui không?"

Mặt Mạnh Dục Nhiên âm trầm đến độ có thể tích ra nước, ai mà không thấy!

Bị mẹ dẫn vào trong phòng, Mạnh San San ôm ngốc cẩu, thở hổn hển mà nằm lên giường.

Ngốc cẩu đã hơn bảy tháng, hiện tại nó béo thành một hình tròn rồi.

Hai ngày trước vừa mới đem nó đi khám định kỳ, nó bị quá cân, nặng đến chín ký rồi ......

Mạnh San San hiện tại đã không còn dễ dàng bế nó lên nữa, hì hục nửa ngày bắt lấy cái nách nó, nỗ lực kéo lê nó lên giường.

Vẻ mặt Ngốc cẩu lúc này sống không còn gì luyến tiếc.

Lâm Y Y bắt lấy tay con bé: "Nó béo như vậy, con đừng có ôm nó đi tới đi lui, lỡ như té cả hai thì sao."

Ngốc cẩu không biết mình đang bị nói béo, vừa leo lên trên giường liền dẫm dẫm......

Dẫm hai cái liền tìm một vị trí thoải mái nằm xuống, xong liền bất động.

Đương nhiên, tại sao nó lại béo, thì chính là do thích hay lại không thích vận động!

Mạnh San San lúc này mới nặng nề thở ra mấy ngụm.

Có thể thấy vừa rồi cũng mệt không nhẹ.

"Anh hai xấu lắm, con nghỉ chơi với anh hai, con thấy A Triết ca ca so còn tốt hơn nhiều."

Đôi mày nhỏ của Mạnh San San nhíu lại, như là đang gian nan quyết định cái gì đó: "Nhưng mà đó là anh trai con, chuyện đó không thể thay đổi được, con vẫn miễn cưỡng tha thứ vậy."

"Nhưng mà, con vẫn không thèm chơi với ảnh!"

Câu cuối cùng này, vừa mãnh liệt lại vừa đúng trọng điểm.

Lâm Y Y đều sắp cười chết.

Quả nhiên là con nít ......

Há mồm ngậm miệng chính là "con nghỉ chơi với anh hai", "con không thèm chơi với ảnh".

Không nghĩ tới, con bé nhỏ xíu mềm mại đáng yêu như vậy cũng có thể tức giận anh mình như thế......

Nhưng mà cô vẫn là quyết định làm người giải hoà cho anh em bọn nó: "Con xem, con chỉ có một anh trai như thế này, đúng không? Về sau cũng không còn anh trai nào khác, cho nên, con có nên đối xử tốt với anh hai một chút không ? Nếu con đối xử tốt với anh hai, vậy anh hai cũng sẽ đối xử tốt lại với con rồi, đúng không nè ?"

Thế giới con nít quá đơn thuần, nói quá phức tạp nó sẽ không hiểu.

Nhưng đạo lý thì phải hợp lý một chút .

Thế mà điểm Mạnh San San chú ý lại không đi theo mạch não của cô: "Vì sao không có anh trai khác chứ?"

Vấn đề này......

Lâm Y Y hơi ngắc ngứ.

Không biết nên nói như thế nào với con bé đây, về mặt khoa học, cô thật sự không có cách nào "tạo" ra cho nó một anh trai được.

Mạnh San San cũng không cần cô trả lời, bởi vì con bé đã tự mình tìm được đáp án tương tự: "A Triết ca ca không phải cũng là anh trai sao?"

"Nhưng A Triết không phải là anh ruột của con nha."

Con con nhóc này giữa đường lại nhận Lục Minh Triết thành anh trai mình, đột nhiên, anh trai ruột lại không còn là anh trai độc nhất vô nhị nữa.

Khó trách Mạnh Dục Nhiên lại tức giận......

Lâm Y Y tiếp tục nói với con bé: "Mẹ chỉ sinh ra hai đứa, là con với anh trai con, đúng không? A Triết ca ca là cháu trai của Lục thúc thúc, cho nên A Triết không thể thành anh ruột của con được."

Mạnh San San há miệng, cảm thấy đầu óc mình có hơi rối mù.

Con bé tựa hồ như không rõ "anh trai" và "anh trai ruột"có gì khác nhau.

Một hồi lâu, con bé mới thỏa hiệp: "Thôi được rồi, A Triết ca ca không thể nào làm anh trai của con, vậy coi như cũng không có cách nào khác."

Lâm Y Y thấy con bé tựa hồ như có thể hiểu rõ, tức khắc cũng nhẹ nhàng thở ra......

Nhưng mà, giây tiếp theo cô liền nghe thấy con bé nhỏ này nói tiếp: "A Triết ca ca quá đáng thương, vậy về sau nếu không thể làm anh trai của con, vậy thì kết hôn với con đi."

Lâm Y Y:????

Vì sao đứa con gái thiếu tâm nhãn này của cô lại có thể liên hệ được câu lúc nãy với câu hiện tại ? Có liên quan gì nhau chứ ?

Cô vừa mới bỏ lỡ cái gì sao?

Mạnh San San cũng không phát hiện mình mới nói gì đó khó lường.

Vẻ mặt con bé nghiêm túc nói tiếp: "Bạn Trần Giai, bạn cùng lớp thân với con á, bạn đó nói bạn rất thích Đỗ Tề. Đỗ Tề đối xử với bạn ấy vô cùng, vô cùng tốt luôn, nên bạn ấy muốn kết hôn với Đỗ Tề. Bạn ấy nói, nếu đã kết hôn, bọn họ có thể luôn luôn ở bên nhau rồi."

Lâm Y Y nghe được trợn mắt há hốc mồm.

Đối với cái chữ "thích" trong tâm trí của bọn con nít này, cũng giống như mình chơi trò đóng vai trong mấy trò chơi gia đình, dựa theo kịch bản mình thích, đóng vai một nhận vật mà mình thích trong đó.

Giống như "mối quan hệ anh em" của Mạnh San San cùng Mạnh Dục Nhiên cùng Lục Minh Triết......

Giống như quan hệ kết hôn mà con bé vừa mới nói.

Cực kỳ đơn giản và trực tiếp!

Nhưng thật ra, con bé căn bản không rõ loại "quan hệ hôn nhân" này là cái gì.

Nhưng mà má ơi, giờ cô nên nói như thế nào mới tốt đây......

Mấy đứa con nít hiện giờ đều đáng sợ như vậy sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK