Cô chỉ mặc một chiếc váy ngủ mùa hè, bên dưới mặc quần lót mỏng bằng vải cotton thoáng khí, đủ để che chắn được nơi tư mật.
Trong lòng gần như xây dựng được tư tưởng, buông hầu kết bị mình hôn đến ướt đẫm ra, Trang Du Mộng dứt khoát kéo váy ngủ xuống, cúi mặt xuống bắt lấy bàn tay của thiếu niên đang đặt trên eo mình, dẫn cổ tay cậu đi lên dần về phía trên.
Con mắt cô không dám nhìn biểu tình hiện tại của cậu, không dám đối diện thẳng thắn với ánh mắt đang dừng trên người cô chứa đầy lửa nóng.
Bầu ngực căng tròn đầy đặn được bao bọc bởi chiếc áo lót màu xanh nhạt, cùng với sự run rẩy nhẹ của cơ thể, một vài làn sóng phát sáng với ánh sáng dịu nhẹ cũng đung đưa. Lục Tinh bị cảnh tượng này hấp dẫn không thể giải thích được, yết hầu chuyển động lên xuống, trong đầu nhớ lại cảnh tượng say rượu lúc trước cùng khoái cảm thầm kín dùng trán cọ vào hai luồng nhũ thịt mấy lần.
So với loài cá voi, ngực phái nữ của con người là một món quà độc nhất vô nhị mà thiên nhiên ban tặng.
“Liệu… liệu có mở được không…”
Trang Du Mộng đỡ tay cậu đưa đến chỗ nút mở phía sau, thản nhiên như không có việc gì mà hỏi, Lục Tinh vẫn chưa trả lời, chỉ là cậu dùng ngón tay thon dài mát lạnh vẫn không ngừng vuốt ve nơi đó, như thể một mình cố gắng sờ soạng chìa khoá mở cửa.
Vốn dĩ muốn để cậu tự làm, nhưng Trang Du Mộng không chịu nổi cảm giác ngứa ngáy khó chịu do sự vuốt ve của cậu, cho rằng kinh nghiệm của cậu không
phải là cố tình trêu đùa mình, nhưng mà xúc cảm giống như đột nhiên tiến vào trong miệng băng, thấm lạnh đến mức khiến người ta rùng mình.
Ngay khi cô lo lắng chuẩn bị tự động thủ, cảm giác thư thái ấm áp đột ngột xảy ra trước ngực làm cô hoảng sợ không lí do. Khi chiếc áo lót được cởi xuống đặt sang một bên, Lục Tinh lại từ sau lưng ôm lấy cô, cúi người về phía trước vùi mặt vào giữa hai bầu ngực nhẹ nhàng cọ xát, vẻ mặt ôn hòa mãn nguyện như một đứa trẻ.
Mùi hương êm đềm và sự mềm mại dễ chịu này thực sự khiến cậu quyến luyến không muốn rời xa, như thể đang úp mặt trên một miếng bông, ngay cả hô hấp cũng tràn đầy tham lam.
“Sao cậu… còn giống một đứa trẻ vậy?”
Trang Du Mộng vuốt mớ tóc trên trán vuốt sang một bên, đáp cằm trên đỉnh giễu cợt tính trẻ con vô tình bộc lộ của cậu. Lục Tinh khẽ ừ một tiếng, nhìn chằm chằm núm v* màu hồng nhạt một bên đã đứng thẳng. Trong bức rèm mờ, ánh nắng thuận thế chiếu lên phần lên bầu ngực của cô, khiến cho sự lôi cuốn của núm v* anh đào và cùng ánh sáng càng trở nên hấp dẫn hơn.
Khẽ nheo mắt, cậu mở miệng ngậm một viên anh đào xinh xắn vào miệng, với bản năng trời phú và bản năng bú mút, miệng và tay nằm trên eo cô đồng thời tăng thêm lực.
“Hừ… ưm… nhẹ chút…”
Ít nhiều thì cái gọi là “ưu thế hàng đầu”, mặc dù Trang Du Mộng không mấy quan tâm tới sinh vật, thời điểm này cũng đã trải qua một hồi khoái cảm kích thích mãnh liệt và thú vị.
Từ điểm đó dọc theo hàng ngàn sợi dây thần kinh rồi đến khắp cả người, dòng điện liên tục truyền đi dường như tạo thành một vòng khép kín, kéo cô đến cảnh giới như thủy triều sắp phá vỡ bờ kè.
Những ngón tay vô thức luồn vào giữa mái tóc của cậu, hết lần này đến lần khác siết chặt và thả ra, như thể theo nhịp điệu của cậu phát ra một cường độ không thể chịu đựng được. Trong lúc thân thể run rẩy đồng thời liên luy đến vật nóng bỏng phía dưới trướng phồng lên, quần lót hơi ẩm ướt cũng không tự chủ mà in ra dấu vết d*m mỹ.
“Lục… Lục Tinh… a… ngoan… Đưa tay cho tôi…”
Vẫn không từ bỏ quyền chủ đạo, đôi mắt Trang Du Mộng long lanh ướt át ở bên tai cậu mở miệng thở hổn hển, hai tay bắt đầu cởi từng cúc áo dọc theo hướng áo sơ mi của cậu, lộ ra phần ngực bụng trắng nõn.
Lục Tinh buông viên thịt bị niết đến ửng hồng trong miệng, sự lạnh lẽo đột ngột khiến Trang Du Mộng không khỏi run lên, bụng nhỏ nổi lên ghen tuông bây giờ tất cả chuyển hoá thành ngứa ngáy ẩm ướt vô tận trong cơ thể.
Nắm lấy bàn tay khớp xương rõ ràng của thiếu niên, dẫn cậu vào dưới thân mình. Khi lòng bàn tay ấm áp chạm vào huy*t khẩu ẩm ướt, Lục Tinh rõ ràng cảm thấy cơ thể người con gái mềm mại nghiêng về phía trước dựa vào cậu, đồng thời đưa ngón tay run run đặt lên trước ngực cậu, dùng ngón trỏ đặt trên âm đế mà nghiền nát.
“Tiếp… giống như tôi… dùng ngón tay như vậy… a…”
Nửa câu sau còn chưa nói xong, Lục Tinh đã duỗi ngón giữa đặt ở vải bông ướt át, học cô dùng ngón tay đến lòng bàn tay, từ trước ra sau xoa nắn khe thịt kiều nộn một cách tinh tế.
Giống như một đứa trẻ đang trong giai đoạn nhận thức, cậu không giấu giếm suy nghĩ mong đợi tò mò trên khuôn mặt, dùng ngón tay gãi không đúng chỗ ngứa mới quen làm cho nơi không ai quan tâm ẩm ướt. Lại như thể không hài lòng với tầng cách trở này, cậu hơi cong ngón tay của mình để phá vỡ lá chắn kia, nhưng lại vô tình chạm tới phần da thịt đặc biệt nhạy cảm bên ngoài của Trang Du Mộng.
“Ha… a… chờ đã… đừng vội như vậy…”
Lần này tuy vẫn chưa dùng sức, nhưng cú đánh trúng ngay hồng tâm vẫn khiến cô sợ hãi khi đi tiểu. Trang Du Mộng bình tĩnh lại, tính trấn an mà hôn lên vành tai và cổ cậu, lúc sau duỗi thẳng thân trên kéo dài một khoảng, nắm tay cậu rồi từ từ kéo quần lót xuống.
Cô cảm thấy lá gan của mình thật sự lớn đáng kinh ngạc, trước khi cậu chưa hoàn toàn thoát khỏi trói buộc của quần áo, cô đã vào vai phản diện trước.
“Bây giờ… có thể… lại gần hơn một chút…”
Nắm lấy cổ tay của cậu run rẩy lần nữa trở lại mảnh đất nóng ẩm, Trang Du Mộng nhận thấy được Lục Tinh lần đầu tiên đặt toàn bộ lòng bàn tay sát dưới cơ thể cô, sau đó dùng hai ngón tay tiếp tục vuốt ve chơi đùa. Cô nhất thời mê loạn dựa vào vai cậu, phớt lờ sự tò mò về tình dục của chú cá voi trắng nhỏ nào đó đã phá vỡ ranh giới của việc học.
“Ahhh… đừng… đừng nhúc nhích… có chút căng quá …”
Bị ngón tay của cậu đâm vào trong nháy mắt, đôi mắt Trang Du Mộng một nửa là nước, hai chân khoanh bên hông cậu run lên bần bật, mông nhếch lên như muốn đẩy dị vật ra ngoài.
Có lẽ cô học không giỏi mà quên mất rằng trong mắt của hầu hết các loài động vật có v*, chuyển động hướng lên của mông đồng nghĩa với mong đợi được giao hợp.
Vì vậy, sự háo hức mà cô cảm nhận được dưới cơ thể mình đã bị mang ra với một chút ham muốn, trong chiếc quần màu đen rộng rãi, một ngọn núi rất rõ ràng nhô lên.