"Tôi không muốn làm chị cậu!".
Cô lặp lại: "Tôi không muốn làm chị cậu! thật sự không muốn!".
Nước mắt cô không thể tự chủ được cứ thế lăn dài trên hai bờ mi.
"Chị!" giọng cậu nghẹn lại nhìn cô "Đừng như vậy nữa! hai chúng ta thật sự không có kết quả!".
Không có kết quả! thật sự là không có kết quả?
Cô ngước nhìn cậu, ánh mắt hai người chạm nhau.
Đồng tử cậu không tự chủ được mà đảo liên tục.
Ánh mắt cô hờ hửng nhìn cậu "Tại sao lại tránh tôi? tại sao lại không dám nhìn thẳng?".
Cô bây giờ thật sự rất muốn biết cậu đang nghĩ cái gì?
Tại sao năm lần bảy lượt làm như vậy với cô!
Mỗi lần cô tưởng chừng mình thật sự có thể quên được cậu rồi thì cậu lại xuất hiện trước mặt dùng ánh mắt dịu dàng nhìn cô.
"Lam Tư Ninh cậu có biết cậu rất quá đáng không?".
"Chị!".
"Đừng gọi tôi là chị tôi không phải chị của cậu!".
"Hai chúng ta thật sự...".
"Đủ rồi! cậu không cần nói nữa!".
Tô Hòa từ từ đi tới nhìn Lam Tư Ninh "Vậy thì cậu nghe rõ cho tôi".
Lam Tư Ninh tránh ánh mắt của cô không dám nhìn vào nhưng lại bị cô phớt lờ.
"Cậu không nhìn tôi cũng được! không sao cả".
Anh ngước lên nhìn cô, nhìn sâu vào trong đôi mắt cô.
Ánh mắt cô vô hồn trống rỗng đến đáng sợ khiến tim anh như chậm lại một nhịp.
Anh chưa từng thấy loại ánh mắt này của cô trước nay.
Tại sao cô lại có thể có loại ánh mắt này?
Con người vui vẻ của cô trước nay đi đâu rồi? tại sao có thể im lặng đến đáng sợ như vậy?
"Tình cảm tôi dành cho cậu trước nay điều là thật! nhưng nếu tình cảm nay không được trân trọng thì tôi sẽ dừng lại!".
"Chị!!".
"Cậu yên tâm tôi nói dừng lại thì sẽ dừng lại! sẽ không làm phiền cậu nữa!".
Cô quay người đi mặc cho anh có gọi tên cô bao nhiêu lần cô cũng không đáp trả ngoảnh đầu lại.
"Tô Hòa! chị đây là có ý gì?".
Cô cứ thế mà đi không ngoảnh đầu lại nhìn anh.
...
Triệu Dương chạy tới chỉ nhìn thấy một mình anh đứng ở đó bất động không nói không rằng.
Triệu Dương đi tới vỗ nhẹ vào vai anh thở dài.
Sau khi bữa tiệc kết thúc ra về Triệu Dương nói mình còn chút việc cần giải quyết nên rời đi trước chỉ còn lại Quân Dao và Tư Ninh.
Quân Dao bảo tài xế xuống xe đi mua cho cô ít đồ nên trên xe chỉ còn lại cô và Lam Tư Ninh.
"Nếu cậu không thể đáp trả tình cảm của cô ấy hãy để cô ấy rời đi".
Anh cười nhạt "Tôi và cô ấy vốn dĩ không có kết quả!".
"Là do cậu quá cố chấp".
Cố chấp sao?
Phải! đúng vậy là do hắn quá cố chấp rồi! hắn không muốn cô bị tổn thương nhưng hắn lại không biết chỉ vì tính cố chấp của hắn mà hết lần này đến lần khác khiến cô tổn thương.
Chỉ vì hắn không chịu rõ ràng với cô, luôn nói cô và hắn sẽ không có kết quả gì nhưng lại không thể dứt khoác với cô được.
Hắn chỉ đơn giãn nghĩ cô và hắn cứ thế làm bạn không tốt sao nhưng lại làm cô tổn thương rồi.
Hắn cũng không biết hắn đối với cô là gì nữa?
"Tôi khuyên cậu một câu nếu đã không thể cho cô ấy thứ cô ấy muốn thì hãy dứt khoác với cô ấy một chút".
"Hừm".
Dứt khoác? hắn không cần làm vậy với cô bởi vì cô đã làm như vậy với hắn rồi.
Quân Dao: "Đi thôi".
Tài xế gật đầu: "Dạ".
...
Quân Dao về tới Đế gia nhìn ra ngoài đã thấy mấy chiếc xe Mercedes Benz mẫu mới nhất đậu ở trước sân.
Liz đi tới chỗ cô cung kính cuối đầu "Cô chủ".
Cô gật đầu nhìn về phía mấy chiếc xe đậu trước sân nhăn mày hỏi Liz: "Nhà có khách sao?".
Liz gật đầu cung kính "Dạ cô chủ".
Danh Sách Chương: