• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quân Dao tới chỗ ngồi của cô, nhưng hôm nay lại có một nam sinh ngồi cạnh, cô phớt lờ hắn ngồi vào vị trí của mình.

Hắn thấy vậy liền trừng mắt với cô.

"Đi chỗ khác."

Cô không thèm quan tâm tới hắn vẫn ngồi ở vị trí của mình mặc kệ hắn.

Hắn thấy cô cố ý phớt lờ mình, hắn đứng dậy đập mạnh vào bàn, lớn tiếng chất vấn cô.

"Cô không nghe thấy à?"

Mọi người xung quanh thấy vậy liền xì xào bàn tán, cô vậy mà dám phớt lờ Mộ Sâm, gan cô cũng to thật.

"Cô ta điên rồi sao vậy mà dám lơ đẹp Mộ Sâm."

Cô chỉ muốn tới đây học hành thật chăm chỉ, nhưng có vẻ như có một số người không muốn cô làm điều đó.

Cô quay sang nhìn Mộ Sâm bằng ánh mắt bình thản, cô gái này vậy mà không sợ hắn còn dùng ánh mắt bình thản đó nhìn hắn là có ý gì.

"Bạn học à, đây đâu phải chỗ của một mình cậu."

Hắn muốn ngồi ở đó thì cứ việc ngồi liên quan gì tới cô chứ, tại sao cô phải đi chỗ khác chứ, đây đâu phải chỗ của một mình hắn.

"Đây chính là chỗ của tôi."

Cô vậy mà dám nói với hắn như vậy thật không biết sống chết mà, hắn không quan tâm cô ngồi ở đâu nhưng hắn không thích ngồi cạnh người khác.

"Chỗ của cậu thì cậu cứ việc ngồi, tôi ngồi chỗ của tôi."

Tên này hắn bị gì vậy, cô ngồi chỗ của cô chứ có ngồi của hắn đâu.

"Tôi không thích ngồi cạnh người khác."

Không thích ngồi cạnh người khác thì đi chỗ khác mà ngồi, cô đâu có quản hắn.

"Nếu đã không thích ngồi cạnh người khác thì cậu có thể đi chỗ khác mà ngồi."

Cô dám bắt hắn đi ư, nếu có phải đi thi thì người đó cũng nên là cô chứ không phải hắn.

"Người nên đi không phải tôi."

Tên này hắn đúng là ngang ngược mà, cô cũng không thèm đôi co với tên trẻ con này.

Quân Dao mặc kệ Mộ Sâm vẫn đang tức giận, cô thư thái lấy điện thoại ra nghịch không thèm để ý tới hắn.

"Cậu là trẻ con sao, đây cũng đâu phải chỗ của một mình cậu, nếu cậu không thích thì tự đi tìm chỗ khác mà ngồi."

Cô vốn không định để ý tới hắn, nhưng hắn cứ nói suốt bên tai cô, làm cô rất khó chịu.

Mộ Sâm thấy Quân Dao không những không coi lời nói của hắn ra gì, cô còn nói hắn là đồ trẻ con, còn nói hắn hãy đi tìm chỗ khác mà ngồi, khiến lửa giận trong lòng hắn như muốn bùng nổ.

Lúc này thầy giáo đi vào tất cả mọi người đều đứng dậy, Mộ Sâm bây giờ hận không thể cho cô một bài học, hắn ngồi lại chỗ của mình.

Thầy giáo bắt đầu tiết học nhưng Mộ Sâm dường như hắn chỉ tới đây để ngủ, thầy giáo cũng đã quen với việc hắn ta như vậy nên cũng không nói gì.

Tính tình của Mộ Sâm ngang tàng không ai là không biết, trong trường cũng không ai dám động tới hắn.

Sau tan học Quân Dao vội vàng thu xếp cặp sách, cô đi tới cổng trường nhưng bị Mộ Sâm vội vàng đuổi kịp kéo cô lại.

"Tôi kêu cô đứng lại không nghe thấy sao?"

Cô nhìn cổ tay mình bị Mộ Sâm nắm chặt rất khó chịu trực tiếp gạt tay hắn ra, lần trước là Diệp Lăng Sinh bây giờ là tới cái tên Mộ Sâm này.

"Cậu muốn gì."

Cô thật sự không muốn có một chút dính líu nào tới hắn hết, sao hắn cứ thích tìm cô gây sự vậy.

"Chẳng phải cậu muốn gây sự chú ý với tôi sao vậy thì cậu thành công rồi đó."

Quân Dao nheo mắt nhìn Mộ Sâm, có phải hắn ta quá tự tin về bản thân mình rồi không, hắn nghĩ cô đang muốn gây sự chú ý với hắn sao.,



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK