"Mày có thể im miệng được rồi ".Giọng Châu Tinh Duật khẽ vang, Trình Nghị nghe vậy thì chỉ lặng lẽ im lặng.
"Thưa thầy mỗi người mỗi suy nghĩ, em tự biết con đường em lựa chọn là đúng hay sai, vậy nên nếu thầy muốn không cho em vào lớp thì cứ nói thẳng không cần nói hợp hay không hợp đâu ".
Bị cô móc trúng tim đen, Trịnh Tấn Phàm nhất thời không thể nói lí, mọi người bên dưới đã bắt đầu hóng chuyện.
" Vào lớp đi ".
Hết tiết Điền Tư lại đến tìm Châu Tinh Duật:"Tối nay cùng đi ăn đi, tôi mời ".
"Tôi bận rồi ".
"Vậy đến nơi làm việc của cậu chốt như thế đi ". Không để anh lên tiếng cậu ta đã cầm máy tính rời đi.
"Này tớ mới tham gia đội cỗ vũ của trường, các cậu nhớ người hôm bữa ở nhà ăn không? cậu ấy trong đội bóng rổ đấy, tên gì nhỉ Quách Chương "
Yến Thiếu Nam trên đường về kí túc xá luôn miệng kể chuyện, ba người bạn kia nghe đến thuộc làu làu lời cậu ta nói.
Ngày tái hôn của Sa Chỉ Lôi đã đến, Hứa Ninh vì bận học không thể đến, Điền Tư không bằng lòng như vậy chắc chắn cũng không đến.
"Xem ra con gái của Sa Chỉ Lôi cũng không đến dự đám cưới mẹ của mình nhỉ? ".
"Sa Chỉ Lôi gì chứ? Mẹ tôi đáng tuổi mẹ cậu đó, a sau hôm này thì cũng làm mẹ cậu luôn rồi, vậy nên ăn nói cẩn thận nhé ".
Giọng Hứa Ninh thản nhiên hết mức làm Điền Tư cảm giác bị khiêu khích tức giận nhưng cũng không thể dơ tay đánh, hậm hực quay người rời đi.
"A phải rồi, tôi cũng mong đây là lần cuối cậu coi thường mẹ tôi, còn nếu có lần sau thì sẽ không phải cảnh cáo nữa đâu ".
"Hứa Ninh tỏ vẻ làm gì, đừng tỏ vẻ mình có thể làm mọi thứ, tôi mời cậu đụng vào tôi đấy ". Nói xong liền quay người bỏ đi, Hứa Ninh lại trầm lặng thêm vài phần.
...
Trưa đến Hứa Ninh lại tìm đến trọ Châu Tinh Duật, thấy gái xinh Dương Kha thấy vậy liền lại bắt chuyện."Em gái tìm ai thế?".
"Chào anh, anh có biết Châu Tinh Duật ở phòng nào không? ". Hứa Ninh thân thiện chào hỏi. "Tên Tinh Duật này khá đấy, còn có cả gái đến tận phòng tìm ".
"Cậu ta chung phòng với anh, nhưng mà giờ chưa về có chuyện gì sao? "
Hứa Ninh nghe vậy mặt mày ỉu xìu, cười máy móc với Dương Kha. "Vậy phần bánh này anh gửi cho cậu ấy giúp em, tạm biệt"
"Chỉ vậy thôi sao? ". Dương Kha lẩm bẩm trong miệng rồi đi lại vào phòng. Còn Hứa Ninh lại chán nản quay về.
Châu Tinh Duật khi học xong liền chạy đến bệnh viện. Hạ Chi La vì vào hóa chất mà tóc đã rụng. "Con trai, không cần đến nhiều như vậy, làm việc cũng đừng quá sức ăn uống đầy đủ vào. dạo này đã gầy đi nhiều rồi ".
" Biết rồi, cháo con mua mẹ nhớ ăn hết đấy, buổi tối trời lạnh thì nhờ người đóng cửa sổ vào"
..
Chuyện tình với anh chàng bóng rổ của Yến Thiếu Nam đã kết thúc khi cậu ta biết người ta đã có người yêu.
"Cậu nói anh chàng bóng rổ Quách Chương gì đó có người yêu rồi sao? " Hứa Ninh vừa rửa tay vừa hỏi.
"Đúng vậy tên Tô Thương Lộ ". Giọng Yến Thiếu Nam chán nản khi này cửa nhà vệ sinh mở ra. "Hóa ra là muốn quyến rũ người khác mới vào đội cổ vũ". Tô Thương Lộ khi này vẻ khinh khỉnh lên tiếng.
Yến Thiếu Nam đã tức đến không nói nên lời bặm môi thở dốc.
Phàn Lãng Di khi này cũng từ phòng vệ sinh bước ra rửa tay. Không nói một lời đi khỏi nhà vệ sinh khi này Quách Chương đang đứng đợi bạn gái.
Cậu ta đi đến trước mặt cậu ta, tóc vuốt sang để lộ cần cổ gợi cảm, vờ như buộc dây dày. Quách Chương khi này liền nhìn đến mê mẩn. "Xin chào ". Nói rồi hất tóc rời đi.
Vừa hay Tô Thương Lộ cũng đứng ở cửa nhìn thấy máu liền dồn lên não. "Né đường giùm đi ".Yến Thiếu Nam được xả giận vui vẻ đẩy người Tô Thương Lộ đi ra ngoài, không quên chào bạn trai người nào đó. "Yến Thiếu Nam cậu dám..."
Hứa Ninh khi này đi ra đáp lời:"Có gì không dám ". Lúc đi đến trước mặt Quách Chương liền dừng lại nháy mắt một cái:"Có gì thì liên lạc nhé ".
"Các người một lũ hồ ly ". Tô Thương Lộ tức giận hét lớn, Hứa Ninh cười cười quay lại "Vậy sao, cảm ơn nhé "
....
Ngày quốc khánh sinh viên trong trường mở một buổi tiệc nhỏ để vui chơi, hầu như đều tham dự khá đông.
"Châu Tinh Duật cậu đi không? ". Hứa Ninh ngồi ở bàn trước quầy pha chế chống cằm lên tiếng. "Nói nhiều quá im lặng chút "
Hứa Ninh:"...."
...
Ở một nơi khác
Về đến trọ tối nay Dương Kha ra ngoài trong phòng chỉ còn mình anh, ngồi trước máy tính chậm rãi đưa điếu thuốc lên miệng, thành thạo châm lửa.
Trong phòng trọ chật chội thoáng ngột ngạt mùi thuốc, dưới sàn nhà là những tàn thuốc để lại không ai quét dọn.
Đồng hồ chỉ 1 giờ sáng, bóng lưng cao ráo chậm rãi đứng dậy đi về phía giường ngủ, nặng nề nằm xuống.
Bên kí túc xá nữ Hứa Ninh lại một đêm mất ngủ.