Sáng hôm sau chuẩn bị hành lý xong xuôi, An Cửu Dị cũng cho xe đến đón. "Chào học trưởng ". Hứa Ninh xách đồ tiền lên chào hỏi. "Nào để anh mang đồ giúp em ". An Cửu Dị vừa đưa tay ra thì Châu Tinh Duật đã đưa hết đồ mình đang xách cho An Cửu Dị.
Bồi thêm một câu
"Cảm ơn đàn anh ". An Cửu Dị sượng ra hôi lâu, định hình lại thì Châu Tinh Duật đã giúp Hứa Ninh xách đồ bỏ lên xe. Khi lên xe vẫn là câu nói vài năm trước:"Đàn anh nên ngồi phía trước để chỉ đường thì hơn ".
An Cửu Dị cũng đành ngậm ngùi lên phía trước. "Đàn anh này vẫn để ý tiểu ngốc sao? ".Lý Bạch lười biếng, tùy tiện hỏi một câu:"Cậu nói gì vậy Lý Bạch? ". Hứa Ninh dùng cùi chỏ thúc nhẹ vào vai Lý Bạch nhắc nhở
"Thì sao? ".An Cửu Dị cũng không chối bỏ, cười cười quay đầu xuống. Hứa Ninh một bên Lý Bạch nói nhảm, một bên là Châu Tinh Duật đang nhìn chằm chằm cô.
"Học trưởng anh không cần đùa với cậu ấy đâu". An Cửu Dị nghe cô nói nụ cười cũng không còn từ nhiên, gật đầu rồi quay lên.
Cố Mạn Đình và Dạ Tiêu Vĩ khi này từ phía sau ló đầu lên."Ninh Ninh này lợi hại đấy ".
"Ý gì vậy chứ? "
Đường Đi khá xa, sáng nay còn phải dậy sớm khiến mắt cô dần moi, ngồi ở giữa không có chỗ tựa đầu nên chỉ có thể tựa vào phía sau.
Châu Tinh Duật thấy vậy liền đưa tay áp đầu cô vào vai mình. Lý Bạch cũng dựa đầu vào cửa sổ ngủ. Cả xe dần im lặng, đến nới Châu Tinh Duật khẽ lay má Hứa Ninh "Đến nơi rồi, mau dậy "
Hứa Ninh ngủ không thoải mái, nên không sâu giấc, bị lay liền tỉnh dậy. Lý Bạch khi tỉnh dậy liền ngang nhiên mở cửa xe bước xuống, không khí lạnh cùng lúc tràn vào khiến cô rùng mình một cái:"Lạnh quá "
"Mặc áo ấm vào". Châu Tinh Duật nhắc nhở rồi cũng mở cửa xe bước xuống xách đồ. Cô giờ mới nhận ra, nơi này toàn con trai.
"Ninh Ninh mình lạnh quá ". Cố Mạn Đình vừa xuống xe đã ôm cứng ngắc Hứa Ninh:"Được rồi được rồi buông mình ra trước "
"Ồ em gái này xinh phết ". Một người con trai cười cười hất cằm lại phía cô. Hứa Ninh chỉ cười nhẹ đáp lại rồi tiếp tục soạn đồ ra. Cố Mạn Đình nghe vậy liền nhếch môi "Vậy tôi không đẹp sao? "Châu Tinh Duật bên cạnh ánh mắt dần dần không mấy thân thiện.
Sau khi dọn đồ xong xuôi thì một chiếc xe nữa đi đến, nhìn thấy người bước xuống Hứa Ninh bỗng cười khẩy vừa hay lọt vào mắt Điền Gia Hành vừa xuống xe.
"Lâu rồi không gặp nhỉ, em gái ". Vừa nói xong phía sau Điền Tư đi ra khoanh tay hất cằm:"Điền Gia Hành anh có vẻ thích em gái này nhỉ?"
Quả nhiên oan gia hết Điền Tư còn có cả Tô Thương Lộ và Quách Chương.
Hứa Ninh chẳng thèm nhìn trực tiếp bỏ đi lại chỗ Cố Mạn Đình. "Chúng ta phân chia việc nhé, nam thì chuẩn bị đồ ăn và dựng lều, nữ thì đi nhặt củi nhé,đừng đi sâu quá ". An Cửu Dị phân chia công việc xong mọi người lièn bắt tay làm.
...
"Hai em là bạn của An Cửu Dị sao? ". La Mộng Nhất một trong số người đi cùng xe với Điền Tư đi lại bắt chuyện. Hứa Ninh mỉm cười gật đầu "Vâng "
"Vậy chúng ta làm quen, chị là La Mộng Nhất, bạn học với An Cửu Dị ".
"Em là Hứa Ninh,cũng có chút thân thiết với học trưởng ".
"Em là Cố Mạn Đình".
Làm quen xong thì lại tiếp tục nhặt củi, giờ mới nhận ra chẳng thấy nhóm người của Điền Tư ở đâu. La Mộng Nhất lên tiếng "Hình như bọn họ đã về lều từ nãy giờ rồi ".
"Sao cơ? ". Hứa Ninh ôm bó củi, giọng có chút bài xích:"Ninh Ninh sao chúng ta phải nhặt củi?". Mạn Đình xụ mặt than phiền.
"Mạn Đình và chị La, cầm bó củi của em về là được rồi". Sau khi quay lại trời cũng khá tối, Hứa Ninh ôm bó củi cùng Cố Mạn Đình và La Mộng Nhất đi lại chỗ nhóm Điền Tư đang ngồi ném thật mạnh xuống đất.