Mắt theo thói quen liếc về phía tủ gỗ cạnh giường, phải rồi Châu Tinh Duật không có để thuốc lá ở nhà. Cô khẽ xoay người trùm chăn lên đến miệng, chỉ thấy phần nệm phía sau lún sâu xuống, phần eo bị ôm nhẹ. Ngoài trời mưa tí tách có chút ồn ào phá tan bầu không khí trầm lặng trong đêm.
"Mau ngủ đi, có thai thức khuya không tốt ".Giọng nói trầm thấp của anh làm tim cô như ngảy khỏi lồng ngực, anh biết cô đang thức. Hứa Ninh cả người căng thẳng, cưỡng ép bản thân mới có thể chìm vào giấc ngủ.
....
Sáng hôm sau Châu Tinh Duật không đánh thức cô, anh cũng nghĩ sẽ cho cô ở nhà luôn. Hứa Ninh thức dậy đã là 9 giờ, vệ sinh cá nhân xong thì ra khỏi phòng. "Anh sao không gọi em? ".Cô nhẹ giọng, hầu như giọng tự nhiên của cô luôn thế, rất êm tai lại không giả tạo.
"Đồ ăn sáng ở trong bếp, anh giúp em hâm nóng nhé? ". Chuyển đề tài cũng nhanh thật." Em vẫn có thể đi làm, hơn nữa đến lúc cần nghỉ liền sẽ tự giác ở nhà ".
Động tác cầm điếu thuốc của anh dừng lại, cuối cùng dí mạnh đầu thuốc xuống gạt tàn, chậm rãi đi về phía cô. " Đợi anh rửa tay gác kiếm, sẽ tổ chức cho em một hôn lễ ".
Giọng anh trầm thấp làm cô có chút mơ hồ." Rửa tay gác kiếm? ". Hứa Ninh miệng lầm bầm,có chút khó hiểu lời anh nói.
Hứa Ninh:"Anh rút cuộc là làm công việc gì? ".
Châu Tinh Duật:"Đủ nuôi em và con cơm ngày ba bữa "
"Chỉ với việc ngồi ở nhà? ". Cô ngay lập tức tiếp lời. Anh nghe vậy liền bật cười, tay khẽ vuốt má cô:" Ninh, chẳng có đồng tiền nào trên trời rời xuống cả ". Hứa Ninh mắt tròn xoe nhìn anh, phải rồi, cô sao có thể quên anh cũng từng làm cả trăm công việc để trả nợ khi chỉ mới vào đại học chứ.
"Được rồi anh giúp em hâm đồ ăn".Hứa Ninh ngẩn người hồi lâu lại chợt nghĩ, cứ như vậy không tốt sao, đôi khi tâm trạng Châu Tinh Duật có chút bất thường nhưng chưa bao giờ tổn thương đến cô.
Châu Tinh Duật vừa quay đi liền bị cô níu góc áo lại. "Em muốn hôn anh ". Châu Tinh Duật cũng ngây ra vài giây nhưng rất nhanh đã định hình lại. Cả người phải cuối thấp mới có thể chạm đến môi cô. Hứa Ninh ngay lập tức nhắm mắt, hai tay ôm lấy cổ anh chân nhón cao, bất chợt cả người liền bị nhấc bổng lên, bị mất thăng bằng nên có chút hoảng,khẽ kêu:"Này... khoan đã "
"Ăn sáng thôi, chúng ta sẽ đến chỗ bố mẹ sau khi ngủ trưa dậy ".
"Em tạm thời không muốn về ".
"Nghe lời đi, đừng bướng ". Hứa Ninh hơi chau mày, cúi mặt xé bánh mì, đối diện là thân hình cao lớn của anh đang chơi cùng Thất Thất.
Tiếng chuông điện thoại phá tan bầu không khí trầm lặng, Hứa Ninh với lấy điện thoại bên cạnh nhấn nghe. " Alo, Hứa Ninh nghe đây "
"Ninh Ninh cậu không nhận ra số mình luôn sao? ". Giọng nói giận hờn của Cố Mạn Đình văng vẳng trong tai khiến cô có chút nhức đầu. "Tại mình không để ý cho lắm "
"Hai cậu và bảo bảo trong bụng đều khỏe chứ, tớ rất bận nên chưa đến nhà chơi được ". Giọng Hứa Ninh nhẹ bâng như lông vũ, hoàn toàn ngược lại với Cố Mạn Đình.
"Bọn mình đang sông cực kì tốt luôn, bên cậu thì sao, tính khi nào mới chịu xách mông đi đăng kí kết hôn đây? ".
Cô im lặng hồi lâu mới lên tiếng:"Sắp rồi, vài ngày nữa, đợi đăng kí xong liền thông báo cho cậu ".
"Được rồi, nghe giọng điệu này chắc rất bận nhỉ, vậy thì nhớ giữ gìn sức khỏe, làm vừa thôi biết chưa? ".
Hứa Ninh khẽ "ừm" nói:"Biết rồi ".