• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đến chiều hôm đó anh cùng cô đến chỗ Sa Chỉ Lôi, Hứa Ninh không muốn nhưng cuối cũng vẫn bị anh lôi đi.

Ngồi ở bàn uống nước, có Sa Chỉ Lôi cùng Điền Gia Hành, đối diện là cô và anh. "Tụi con đăng kí kết hôn rồi ". Giọng điệu của Châu Tinh Duật vô cùng bình thản, Sa Chỉ Lôi đứng trước người con trai này cũng muốn nể vài phần. "Mẹ đừng nhìn cô ấy như vậy, giờ đồng ý hay không cũng không được nữa rồi ".

Cả Sa Chỉ Lôi, Hứa Ninh cùng Điền Gia Hành khi nghe xong câu này của anh liền mắt chữ A mồm chữ O. "Tên... tên nhóc hỗn xược ". Sa Chỉ Lôi tức đến mức chỉ tay vào mặt anh, Hứa Ninh bên cạnh liền khó chịu mím môi.

"Mẹ à, đủ rồi đó con đã lớn rồi, đừng quản con nữa".



"Mày... đồ bất hiếu...được việc mày làm, tao không thèm quản".

...

Sau ngày hôm đó tâm trạng của Hứa Ninh mới vui vẻ giờ càng tệ hơn, Châu Tinh Duật quyết định đưa cô quay về nhà.Vài ngày sau tâm trạng Hứa Ninh dù vậy vẫn không tốt lên được.

Đêm hôm đó anh bỗng thức dậy thì thấy Hứa Ninh đang ngậm điếu thuốc lá đứng ngoài ban công, cô lén anh dùng thuốc lá. Châu Tinh Duật sải chân nắm chặt lấy vai Hứa Ninh, giựt đi điếu thuốc hét lớn."Em sao lại lén dùng thuốc? Bao lâu rồi? ".

Vì đột ngột nên cô bị sặc thuốc, ôm mặt ho đến chảy nước mắt. Đến cuối cùng vẫn không nỡ mắng anh chỉ có thể ôm chặt lấy cô. "Để tâm lời mẹ sao? Không sao, em gả cho anh, trời cũng không ngăn được "



Hơn nửa giờ tâm trạng cô mới ổn định đôi chút,lúc đó liền ôm chặt lấy Châu Tinh Duật không buông. " Đừng hút thuốc, có muốn ăn gì không?".Anh ôm mặt cô,chẳng theo một quy luật mà hôn xuống. Hiện tại đã là nửa đêm, có chút thèm vịt quay nhưng không muốn làm khổ anh nên liền từ chối. "Không muốn ".

Châu Tinh Duật bế cô lên giường, đắp chăn cẩn thận, vừa định quay người đi uống nước liền bị Hứa Ninh níu lại. "Ôm em ngủ được không? "

"Anh uống nước xong liền quay lại". Cô nghe vậy mới chịu buông góc áo anh ra. Một lát sau Châu Tinh Duật quay về lại phòng, nằm xuống bên cạnh ôm lấy Hứa Ninh từ phía sau. "Anh...ôm chặt quá ". Khoảng cách cả hai không lấy một khe hở, anh khi này như muốn khảm Hứa Ninh vào cơ thể mình làm một.

Sau đêm hôm đó Châu Tinh Duật cũng không dám để thuốc lá lung tung nữa. Biết tin sẽ cùng nhóm Mạn Đình đi Tam Á tâm trạng của Hứa Ninh liền tốt lên, mặt vô cùng hớn hở.

Còn đang vui mừng thì tiếng chuông cửa truyền đến:"Có người sao? " Hứa Ninh ngơ ngác hỏi, Châu Tinh Duật cũng đi ra mở cửa. "Bảo bối của cậu đã đến rồi đây Ninh Ninh ".

Cố Mạn Đình vui mừng hét lớn nhắm mắt ôm lấy người phía trước thì bị ngăn lại:"Đồ điên này mở mắt ra nhìn xem là ai ". Giọng Châu Tinh Duật bất mãn hết sức, nắm cổ áo Mạn Đình ném qua Dạ Tiêu Vĩ. Khi này Hứa Ninh mới từ trong đi ra. "Êy, bảo bối, đến chơi à?"

Nghe được giọng cô ngay lập tức Châu Tinh Duật bị đẩy sang một bên, còn tính nhào vào lòng Hứa Ninh thì cổ áo lại bị túm lại:"Một lần nữa thì cút khỏi nhà tôi ". Giọng điệu sát khí của anh làm cậu ta liền im thin thít gật gật đầu. "Mày ra vẻ làm gì mau lại xách đồ giúp tụi tao coi ".

Dạ Tiêu Vĩ khi này mới lên tiếng, ném bịch đồ xuống đất, còn định bước vào trong thì vai liền bị níu lại," Xách đồ giúp tao, cảm ơn ". Lý Bạch vừa cất xe lên, đi thẳng vào nhà. Chỉ còn Châu Tinh Duật và Dạ Tiêu Vĩ ở ngoài phòng khách. "Đồ đứa nào đứa đó tự xách ". Anh nói rồi cũng quay người đi vào trong. "Hai tên thối tha, tuyệt giao "

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK