Ôn Miểu Miểu mang tâm trạng lo lắng nhưng cũng không khỏi thấp thỏm chờ đợi, nhấn vào phần bình luận, càng đọc càng cảm thấy nóng bừng cả người ——
[Ôi trời, anh Tịch lại nhận hoa thật sao?!]
[Tôi nằm trên ghế bập bênh đung đưa nhẹ nhàng, cháu gái chạy đến nói với tôi: "Dì ơi, dì có thần tượng nhận quà từ fan và còn đăng lên Weibo nữa đó!" Tôi chậm rãi vẫy tay, từ tốn nói: "Không tin đâu, không truyền tin nhảm nhí..."]
[Anh Tịch lại tự tạo thêm một cái "flag" rồi phải không, đã nói sẽ không nhận quà của fan mà?!]
[Anh em ơi, có khi nào... bó hoa này không phải do fan tặng không?]
[Woa, bạn ở trên nói đúng rồi! Lại còn gắn thêm dòng chữ "Anh chấp nhận rồi", nhận cái gì chứ?? Đó không chỉ là một bó hoa, mà là cả tấm lòng yêu thương!]
[Truyền đi, anh Tịch công khai tuyên bố!]
[Truyền đi, anh Tịch đính hôn rồi!]
[Truyền đi, anh Tịch kết hôn rồi!]
[Tặng hoa để tỏ tình à? Hay tặng cả bó hoa có mùi hương pheromone riêng của mình? Thật là một tiểu Omega đầy mưu kế!]
[Tôi cược không phải, đặt cược một lọ thuốc ức chế, hoa là do Ôn Miểu Miểu tặng đấy!]
[Các bạn ở trên thật là, tôi cược cả một thùng thuốc ức chế! Các bạn thử nghĩ xem, trước đây anh Tịch chưa bao giờ đăng Weibo kiểu như vậy nhưng từ khi Ôn Miểu Miểu xuất hiện, Weibo của anh Tịch bỗng trở nên... rất ngọt ngào ~]
Ôn Miểu Miểu cảm thấy fan của Tịch Mộ Yên thực sự là những bậc thầy lý giải và thám tử Holmes, ai cũng phân tích quá đỗi tài tình!
Phân tích đến mức khiến Ôn Miểu Miểu cảm giác như đang cầm trong tay không phải điện thoại mà là một bếp lò nóng rực!
Cho đến khi thấy bình luận mới nhất, bị đẩy lên top đầu, đôi mắt xinh đẹp của Ôn Miểu Miểu trợn to kinh ngạc, ngay giây tiếp theo, cậu không thể kiểm soát nổi, tay run rẩy và điện thoại lập tức rơi "cạch" xuống đất.
Tịch Mộ Yên theo phản xạ cúi xuống định nhặt giúp, Ôn Miểu Miểu đột nhiên nhớ lại lần trước điện thoại rơi cạnh chân Tịch Mộ Yên khiến hắn nhặt lên và vô tình nhìn thấy màn hình, nên lần này cậu phản ứng nhanh hơn một chút, vội vàng cúi xuống nhặt lấy điện thoại trước!
Ôn Miểu Miểu căng thẳng đến mức gần như không còn biết gì nữa, thậm chí còn không nhận ra ngón tay của hai người đã chạm nhau trong thoáng chốc.
Trái tim của cậu như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực!
May quá, may mà không bị Tịch Mộ Yên nhìn thấy!
Ôn Miểu Miểu cúi đầu, cố gắng ổn định nhịp tim, hoàn toàn không để ý rằng màn hình điện thoại vẫn đang sáng và do cú va chạm vừa rồi, cậu vô tình chạm vào màn hình và mở bình luận mà cậu đang rất xấu hổ.
Tất nhiên, cậu cũng không nhận ra rằng Tịch Mộ Yên với thị lực tuyệt vời của một Alpha hạng nhất đã liếc qua màn hình và đọc rõ ràng ——
[Truyền đi, anh Tịch kết hôn với Ôn Miểu Miểu, và hai người sắp sinh con rồi!]
Yết hầu của Tịch Mộ Yên khẽ chuyển động, hắn nhịn cười rồi ngẩng đầu.
Trước đây, hắn chưa từng nghĩ rằng fan của mình lại có phong cách hài hước như vậy...
Tịch Mộ Yên mấp máy môi, định nói thêm vài câu trêu chọc thì cửa phòng trang điểm lại một lần nữa bị mở ra.
Hai chuyên viên trang điểm cuối cùng cũng tới.
Một trong số họ là người chuyên trang điểm cho Tịch Mộ Yên mỗi khi hắn chụp quảng cáo, hai người khá thân quen. Vừa bước vào, chuyên viên trang điểm này nhìn thấy Tịch Mộ Yên thì cười, giọng đùa cợt: "Tịch đại ảnh đế, anh đăng Weibo quá nhanh đấy, tôi suýt nữa tưởng anh đăng bài để quảng bá cho buổi chụp hình hôm nay đấy!"
Tịch Mộ Yên bật cười, liếc mắt một cái: "Cô nghĩ nhiều rồi, tôi đăng để khoe thôi, không liên quan đến công việc."
Chuyên viên trang điểm cố ý nói: "Khoe cái gì? Chẳng lẽ không ai từng tặng hoa cho Tịch đại ảnh đế à? Với số hoa anh từng nhận thì có thể mở cả một vườn hoa ở Dương Thành rồi!"
Tịch Mộ Yên bỗng nghiêng đầu nhìn Ôn Miểu Miểu một cái, thấy cậu vẫn cúi đầu, mũ lưỡi trai kéo sụp xuống thấp, Tịch Mộ Yên cười nhẹ và từ tốn nói: "Không giống đâu, lần này tôi không khoe hoa, mà là khoe người tặng hoa."
Ôn Miểu Miểu: "!"
Cậu không nhịn được mà ngẩng đầu, len lén nhìn về phía Tịch Mộ Yên từ dưới vành mũ.
Nhưng không ngờ Tịch Mộ Yên cũng đang nhìn cậu.
Đột nhiên ánh mắt hai người chạm nhau, hàng mi dài của Ôn Miểu Miểu khẽ run lên.
Bị bắt quả tang nhìn trộm!
Tịch Mộ Yên khẽ nhếch môi, giơ tay nhẹ nhàng gõ một cái lên vành mũ của Ôn Miểu Miểu, cười nhẹ hỏi: "Đeo khẩu trang mãi không thấy khó chịu à?"
Nhưng chưa kịp để Ôn Miểu Miểu trả lời, chuyên viên trang điểm đã "ồ" một tiếng, trêu đùa: "Để tôi đoán xem, đây chẳng phải là người đã tặng hoa mà Tịch đại ảnh đế đã khoe trên Weibo đó sao?"
Ôn Miểu Miểu lập tức đỏ mặt hơn nữa, do dự trong giây lát rồi cậu tháo mũ và khẩu trang xuống, ngẩng đầu cười với chuyên viên trang điểm, lễ phép chào: "Chào chị, tôi là Ôn Miểu Miểu."
Chuyên viên trang điểm chắc chắn đã đoán ra là cậu, mà nếu tiếp tục che giấu thì lại càng thiếu lịch sự.
Quả nhiên, chuyên viên trang điểm cười và nói: "Tôi đoán được nhưng Tịch ảnh đế lại không đưa người theo đến đây."
Những ai quen biết với Tịch Mộ Yên đều biết, dù rằng hắn là người ôn hòa và lễ độ nhưng sâu thẳm trong bản năng của hắn vẫn là một Alpha thực thụ. Đặc biệt vì Tịch Mộ Yên là một Alpha đỉnh cấp nên những bản năng này càng bộc lộ rõ ràng hơn trên người hắn.
Ví dụ như ý thức lãnh địa của Tịch Mộ Yên vô cùng mạnh mẽ. Điều này không chỉ giới hạn ở những lãnh địa hữu hình như nhà cửa mà còn bao gồm cả không gian sinh hoạt của hắn. Từ trước đến nay, Tịch Mộ Yên rất ghét người khác xâm nhập vào không gian riêng của mình.
Đây cũng là lý do hắn không thích người khác đến thăm khi hắn đang làm việc, thực chất là do những bản năng của một Alpha cản trở.
Vì lý do này, càng dễ thấy sự đặc biệt của Ôn Miểu Miểu.
Ôn Miểu Miểu cố gắng kiềm chế nhưng cuối cùng cũng không thể ngăn được nụ cười nở trên khóe môi.
Được Tịch Mộ Yên đối xử đặc biệt như vậy, cảm giác thực sự rất vui!
Tuy nhiên, Ôn Miểu Miểu chỉ âm thầm vui một chút, bên ngoài vẫn giữ thái độ khách sáo và nói: "Làm phiền mọi người rồi."
Chuyên viên trang điểm liên tục xua tay, vội vàng nói: "Không phiền đâu, không phiền chút nào. Có cậu đến, tâm trạng của thầy Tịch tốt hơn, hiệu quả chụp ảnh chắc chắn cũng sẽ tốt hơn!"
Dĩ nhiên lời này chủ yếu là để nói cho Ôn Miểu Miểu cảm thấy vui thôi.
Vì ai cũng biết Tịch ảnh đế là một người điển hình trong diễn xuất, dù bất cứ cảm xúc nào cũng không thể ảnh hưởng đến màn diễn của hắn.
Tuy nhiên, Tịch Mộ Yên nghe thấy chuyên viên trang điểm nói vậy, lại không hề thay đổi sắc mặt mà gật đầu: "Đúng là vậy."
Hắn tạm dừng một chút rồi cúi xuống, ghé sát tai Ôn Miểu Miểu và nói nhỏ chỉ đủ cho hai người nghe: "Cho nên, để đảm bảo hiệu quả chụp ảnh tốt hơn, từ nay về sau, em phải thường xuyên đến thăm anh đấy."
Ôn Miểu Miểu biết rõ rằng những lời này của Tịch Mộ Yên chỉ là để dỗ dành mình, nhưng... dù sao đi nữa, đây chính là Tịch Mộ Yên đích thân nói ra rằng hắn muốn cậu thường xuyên đến thăm!
Không thể bỏ lỡ cơ hội này!
Vì vậy, Ôn Miểu Miểu lập tức ngoan ngoãn gật đầu, nhỏ giọng cam đoan: "Nhất định, em sẽ đến thăm anh nhiều hơn!"
Tịch Mộ Yên không nhịn được giơ tay nhẹ nhàng xoa đầu Ôn Miểu Miểu, làm cho mái tóc vốn đã hơi lộn xộn do chiếc mũ lưỡi trai bị xô lệch trở nên rối hơn.
Tuy tóc có rối tung nhưng Ôn Miểu Miểu trông vẫn rất đẹp.
Thậm chí, chính sự lộn xộn này lại càng làm cậu toát lên vẻ ngây thơ, trong sáng của một thiếu niên.
Chuyên viên trang điểm nhìn thấy cảnh này mà không khỏi ngạc nhiên, trầm trồ khen ngợi.
Nhưng chuyên viên trang điểm rất khéo léo, thay vì khen ngợi vẻ ngoài của Ôn Miểu Miểu, cô chỉ thật lòng nhận xét: "Da của Miểu Miểu thật sự rất đẹp, ngày thường cậu chăm sóc da như thế nào vậy?"
Da của Ôn Miểu Miểu quả thật rất mịn màng, không chê vào đâu được.
Nhưng Ôn Miểu Miểu chỉ chớp mắt ngây thơ và trả lời: "Em chỉ rửa mặt và dùng nước hoa hồng với kem dưỡng thôi."
Thật ra trước đây cậu thậm chí còn không dùng nước hoa hồng hay kem dưỡng, mãi đến khi Tôn Thượng tình cờ nhắc đến, cậu mới đi mua một bộ.
Chuyên viên trang điểm tò mò hỏi tiếp: "Nhãn hiệu nào mà hiệu quả tốt thế?"
Ôn Miểu Miểu ngạc nhiên chớp mắt rồi gãi đầu trả lời thật thà: "Em quên mất rồi, lúc đó em mua bừa thôi..."
Chuyên viên trang điểm: "..."
"Đừng hỏi nữa." Tịch Mộ Yên cười và nói: "Da của Miểu Miểu đẹp tự nhiên, không liên quan gì đến mỹ phẩm đâu."
Câu "Da của Miểu Miểu" khiến mặt Ôn Miểu Miểu đỏ bừng và cả chuyên viên trang điểm cũng phải ngượng ngùng.
Sau một hồi im lặng, chuyên viên trang điểm cắn môi cười đùa: "Thật là, sau này chắc chắn các hãng mỹ phẩm phải mời Miểu Miểu làm gương mặt đại diện, để mọi người nghĩ rằng dùng sản phẩm của họ sẽ có làn da đẹp như cậu đấy."
Ôn Miểu Miểu cũng cười nhẹ, lúm đồng tiền bên môi hiện rõ, cậu nghiêm túc nói: "Vậy em sẽ cố gắng nỗ lực để sớm được làm đại diện cho các nhãn hàng mỹ phẩm!"
Lúc đó, trợ lý bưng một khay nước lớn đến. Tịch Mộ Yên quay đầu hỏi Ôn Miểu Miểu: "Em muốn uống gì? Có muốn thử cappuccino ở đây không? Họ pha bằng hạt cà phê tươi đấy, không phải cà phê hòa tan đâu."
Ôn Miểu Miểu thật ra không biết nhiều về cà phê nhưng vì Tịch Mộ Yên nói là ngon, nên chắc chắn là vậy. Vì thế, cậu không do dự gật đầu đồng ý.
Tịch Mộ Yên đưa cho Ôn Miểu Miểu một ly cappuccino, còn mình thì uống một ly cà phê đen đá, uống một hơi hết sạch.
Chuyên viên trang điểm trầm trồ: "Thầy Tịch, lần nào nhìn anh uống cà phê đen đá như nước lã, tôi cũng phải nể phục. Nhiều khi tôi tự hỏi có phải vị giác của các đỉnh cấp Alpha không nhạy như bình thường không."
Tịch Mộ Yên mỉm cười đáp: "Không đến mức khoa trương vậy đâu, chỉ là uống nhiều rồi thành thói quen, giúp tỉnh táo thôi."
Ôn Miểu Miểu nhìn Tịch Mộ Yên uống cà phê mà không chớp mắt, trong lòng cậu hơi lo lắng.
Trước đây, Tịch Mộ Yên tuy không thích đồ ngọt nhưng cũng không đến mức uống cà phê đen đá như nước lọc.
Ôn Miểu Miểu không biết từ bao giờ Tịch Mộ Yên đã có thói quen này.
Nhưng hiện tại không phải lúc để hỏi điều đó. Chuyên viên trang điểm lại tiếp tục trò chuyện vui vẻ với Tịch Mộ Yên rồi bắt đầu trang điểm cho hắn.
Không khí ở đây rất hòa thuận và vui vẻ nhưng ở góc khác, một chuyên viên trang điểm khác đang kẻ lông mày cho Nguyễn Vân, lo lắng hỏi: "Thầy Nguyễn hôm nay có vẻ không được khỏe lắm nhỉ? Sắc mặt trông không tốt lắm."
Nguyễn Vân dừng lại một chút, rồi miễn cưỡng cười đáp: "Không sao đâu, có lẽ chỉ do tối qua không ngủ ngon."
Ở trong cùng một phòng hóa trang, khoảng cách giữa hai nhóm cũng không xa lắm nên Ôn Miểu Miểu dễ dàng nghe thấy cuộc trò chuyện giữa chuyên viên trang điểm và Nguyễn Vân.
Theo phản xạ, cậu ngước lên nhìn về phía Nguyễn Vân.
Thành thật mà nói, trong mắt Ôn Miểu Miểu, da của Nguyễn Vân vẫn rất đẹp, vì trong ngành giải trí, hầu hết mọi người đều chăm sóc ngoại hình rất tốt.
Chuyên viên trang điểm nói "sắc mặt không đẹp" có lẽ ám chỉ cảm xúc của Nguyễn Vân không tốt.
Còn lý do vì sao cảm xúc của Nguyễn Vân không tốt, Ôn Miểu Miểu không rõ liệu có phải liên quan đến việc Tịch Mộ Yên từ chối nhận hoa của y, rồi đăng hoa của mình lên Weibo hay không.
Đương nhiên, khi đối mặt với tình địch mập mờ này, Ôn Miểu Miểu thật sự không thể nào có cảm tình tốt. Cậu chỉ mong rằng Nguyễn Vân sau đó sẽ có thể quay phim suôn sẻ, không gây thêm rắc rối nào cho Tịch Mộ Yên là được.
Việc trang điểm của Tịch Mộ Yên thật ra rất đơn giản, bởi khuôn mặt hắn quá xuất sắc, không có gì để chê. Vì vậy, chỉ cần trang điểm nhẹ nhàng cho phù hợp với nhân vật là đủ, phần phức tạp nhất là tạo hình để phù hợp với bối cảnh khoa học viễn tưởng của bộ phim lần này.
Mười lăm phút sau, việc trang điểm của Tịch Mộ Yên đã hoàn tất.
Hắn quay lại nhìn Ôn Miểu Miểu, nhướng mày cười hỏi: "Miểu Miểu, anh trông có đẹp trai không?"
Thật ra, Ôn Miểu Miểu không thấy Tịch Mộ Yên có gì khác biệt trước và sau khi trang điểm nhưng cậu vẫn không do dự gật đầu, nghiêm túc đáp: "Đẹp trai!"
Dù sao thì có trang điểm hay không, Tịch Mộ Yên vốn đã đẹp trai rồi.
Tịch Mộ Yên cố ý tiến đến gần hơn, đè giọng thấp xuống hỏi tiếp: "Đẹp trai như thế nào?"
Tịch Mộ Yên tiến lại quá gần, khuôn mặt hắn vừa điển trai lại mang tính áp đảo khiến Ôn Miểu Miểu không chịu nổi mà cúi đầu, hai tai đỏ bừng, nhỏ giọng trả lời: "Đẹp trai nhất..."
Tịch Mộ Yên cười càng tươi hơn. Nghĩ đến điều gì đó, hắn đột nhiên hạ giọng hỏi: "Có đẹp hơn Lâm Đình không?"
Ôn Miểu Miểu sững người, sao lại lôi cả Lâm Đình vào đây?
Nhưng cậu không suy nghĩ nhiều, lập tức trả lời: "Tất nhiên rồi, anh Tịch đẹp trai hơn mọi Alpha!"
Tịch Mộ Yên hài lòng, sự ganh đua âm thầm của Alpha đã được thỏa mãn đầy đủ.
Hắn thong thả quay sang chuyên viên trang điểm, ra hiệu có thể bắt đầu làm tạo hình.
"Sau khi tạo hình xong thì tạm thời không thể uống nước." chuyên viên trang điểm nhắc nhở, "Thầy Tịch có muốn uống chút nước trước không?"
"Được." Tịch Mộ Yên gật đầu: "Tôi muốn một ly nước lọc."
Dừng lại một chút, Tịch Mộ Yên quay sang hỏi Ôn Miểu Miểu: "Miểu Miểu, em có muốn uống nước không?"
Ôn Miểu Miểu lắc đầu, giơ lên cốc cà phê trong tay, ngoan ngoãn nói: "Em vẫn chưa uống hết."
Chuyên viên trang điểm chuẩn bị đi gọi trợ lý lấy nước nhưng trước khi hắn kịp bước ra cửa, Nguyễn Vân – người cũng đã trang điểm xong – bước tới với một cốc giấy trong tay, nhẹ nhàng nói: "Thầy Tịch, em vừa mới lấy hai ly nước, ly này chưa uống, vừa vặn có thể để anh uống."
Ôn Miểu Miểu nắm chặt cốc cà phê trong tay. Nguyễn Vân này... y thật sự thích Tịch Mộ Yên sao?!
Dù cho Nguyễn Vân chưa uống qua, Ôn Miểu Miểu cũng không muốn Tịch Mộ Yên uống nước từ y!
Nhưng trong tay Ôn Miểu Miểu chỉ có cốc cà phê mà cậu đã uống một nửa nên trong thoáng chốc cậu không biết phải làm sao.
Tuy nhiên, ngay giây sau, Tịch Mộ Yên đã từ chối một cách nhẹ nhàng: "Cảm ơn, nhưng không cần đâu, cậu giữ mà uống đi."
Nói xong, không đợi Nguyễn Vân phản ứng, Tịch Mộ Yên quay sang Ôn Miểu Miểu, giọng trầm ấm nói: "Miểu Miểu, đưa anh cốc cà phê."
Ôn Miểu Miểu sững sờ, không hiểu Tịch Mộ Yên có ý gì nhưng cậu vẫn ngoan ngoãn đưa cốc cà phê cho hắn.
Tịch Mộ Yên nhận lấy, ánh mắt lóe lên tia cười: "Cảm ơn Miểu Miểu."
Nói rồi, trước khi Ôn Miểu Miểu kịp phản ứng, Tịch Mộ Yên tự nhiên cúi xuống, uống một ngụm cà phê mà Ôn Miểu Miểu đã uống một nửa.
Ôn Miểu Miểu ngây người nhìn chằm chằm ba giây rồi đột nhiên mặt đỏ bừng lên.
Đây là cốc cà phê cậu đã uống! Tịch Mộ Yên vừa chạm môi đúng chỗ mà cậu vừa uống!
Đây có phải là... gián tiếp hôn môi với Tịch Mộ Yên không?!!
*Tác giả có lời muốn nói:
Tiểu Tịch trong lòng đã bùng nổ với Miểu Miểu cả trăm lần, còn Miểu Miểu thì vẫn đang phấn khích vì "nụ hôn gián tiếp" với Tịch Mộ Yên...【x】