Mẫn Hạo Phong nhìn bộ dáng của cậu, thở dài: “Sợ bị nhận ra còn tới chỗ đông người như thế này ăn cơm.”
“Ngàn vàng khó mua được niềm vui của tôi.” Khúc Thiên Dao ậm ừ nói, lấy điện thoại từ trong túi ra bắt đầu lướt weibo.
Chủ đề thảo luận cái gì cũng có, nói về cậu, nói về Lương Gia Hứa và cũng có người đã bắt đầu suy đoán có khả năng là Lương Gia Hứa và Khúc Thiên Dao có thể hợp tác trong bộ “Thủ Thiên Tâm”, bài phân tích dài rõ ràng mạch lạc. Thật ra, có thể tóm tắt trong một câu – “Thủ Thiên Tâm” đã chuẩn bị từ rất lâu, đột nhiên có tin sắp khởi quay, thời gian này Lương Gia Hứa cũng sắp quay xong “Linh Lung Tâm”, cho nên rất có thể hắn sẽ là nam chính.
Về phần nữ chính, có một số ý kiến khác nhau, có người đoán là Tịch Vũ Yên, có người đoán là Thi Xảo Nghê, có người đoán là Khả Mật nhưng tuyệt nhiên không ai đoán là Khúc Thiên Dao, điều này cũng không có gì lạ.
“Ngày mai chụp tạo hình thật là làm người ta mong đợi mà.” Khúc Thiên Dao nhìn điện thoại cảm thán, giọng điệu thay vì nói là vui vẻ, chi bằng nói có ý giễu cợt thì đúng hơn, “Kể ra thì “Thủ Thiên Tâm” có thể coi là điểm nhấn của Mẫn thị trong năm nay nhỉ?”
“Coi là vậy đi.” Mẫn Hạo Phong nói: “Nếu không sẽ không có nhiều người chen nhau sứt đầu mẻ trán cũng muốn tham gia vào bộ phim như vậy, người có thể lấy được vai nổi bật trong bộ phim sẽ tiến gần tới sự nổi tiếng hơn.”
“Vậy còn Thi Xảo Nghê thì sao?” Khúc Thiên Dao xử xong mì trên đĩa, rút tờ khăn giấy lau miệng hỏi: “Cô ấy không phải là chị cả của Mẫn thị à, có tài nguyên tốt như vậy sao không cho cô ấy?”
“Trong tay cô ta còn một bộ nữa, bị trùng lịch rồi.” Mẫn Hạo Phong nói: “Với cả cô ta cũng không muốn nhận.”
“Tại sao?” Khúc Thiên Dao có chút ngạc nhiên, “Vai diễn này rất tốt mà, cho dù muốn thay đổi hình tượng, tôi thấy cũng khá phù hợp.”
“Không.” Mẫn Hạo Phong lại thở dài, “Cô ta chỉ muốn đi du lịch thôi.”
Khúc Thiên Dao nghe xong cười ha ha: “Tuỳ hứng như vậy, quả nhiên là tư bản.”
Bình thường Mẫn Hạo Phong bận rộn ở công ty, không thể đi khắp nơi cùng Khúc Thiên Dao mỗi ngày được nên hắn sắp xếp tài xế cho cậu tiện ra ngoài. Sáng sớm hôm sau cậu đăng ký học lái xe, ở thế giới trước cậu vốn là có bằng lái, lại thường hay tự mình lái xe nên không cần học, chủ yếu là tới ngày thì đi thi thôi.
Lúc điền thông tin có một vài vấn đề khiến cậu đến trường quay hơi muộn một chút, khi đến nơi, hầu hết những người khác đều đã trang điểm, cậu nhìn qua đã nhận ra Lương Gia Hứa.
Những người khác không quen biết cậu, cũng giống như cậu không biết những người khác vậy, có người nhận ra cậu là người trên hot search hôm nay, cũng cho rằng cậu là nam hai đúng như những suy đoán trên weibo.
Đến khi Kha Húc Nghiêu xuất hiện trong phòng thay đồ, mọi người mới kinh ngạc.
Rồi khi cậu mặc trang phục của nữ chính bước ra, mọi người đều ngây người.
“Gia Hứa.” Khúc Thiên Dao cũng không cho là có chuyện gì, thay quần áo xong liền ngồi ở bên cạnh Lương Gia Hứa, mặt Lương Gia Hứa lúc này bị thợ trang điểm chiếm giữ, không thể cử động nên chỉ đáp lại một tiếng “Ừm.”
Lần này cậu phải chụp tổng cộng bốn tạo hình, coi như là nhiều nhất trong ngày hôm nay. Một trong số đó là trang phục đôi với Lương Gia Hứa, khi Khúc Thiên Dao trang điểm xong và đi chụp ảnh, Lương Gia Hứa vừa đúng lúc chụp ảnh xong về, Lương Gia Hứa bỗng kêu cậu lại, nói là chưa chụp chung với cậu nên hắn bảo trợ lý chụp cho hai người một bức ảnh.
Khúc Thiên Dao cũng không để ý, chuyện như thế này là bình thường, chụp với hắn xong cậu liền đi chụp tạo hình.
Cậu rất quen với việc này, nên tốc độ chụp rất nhanh, khi nhiếp ảnh gia nói OK, cậu đã túm cái váy về và chuẩn bị thay bộ khác, lúc này Tiểu Ngư đột nhiên chạy tới và trông như sắp khóc, Khúc Thiên Dao thấy vậy thì cười bảo: “Sao vậy? Em bị ai bắt nạt à?”
Tiểu Ngư vội vàng lắc đầu, đưa điện thoại cho Khúc Thiên Dao, cô cũng không dám cáo trạng với cậu.
Khúc Thiên Dao nhìn lướt qua, thấy là cuộc điện thoại của Mẫn Hạo Phong liền bắt máy, vừa nghe máy đã nghe thấy hắn quát lên: “Bảo Khúc Thiên Dao nghe điện thoại!”
“Nghe rồi, nghe rồi.” Khúc Thiên Dao nói: “Chậc” một tiếng, “Anh hung dữ như vậy làm gì? Dọa Tiểu Ngư sợ đến lật bụng anh có đền cho tôi không?”
Nghe thấy là Khúc Thiên Dao, Mẫn Hạo Phong thanh âm hơi dịu xuống, nhưng vẫn có thể nghe ra hắn rất tức giận: “Hôm nay em là sao vậy!”
“Sao là sao?” Khúc Thiên Dao chẳng biết trời chăng mây gió gì, cậu nghĩ lại chuyện lúc sáng, ngoại trừ hôm nay đến muộn, hình như cậu không làm gì sai cả, Mẫn Hạo Phong là vì chuyện này nên đặc biệt gọi tới hỏi tội mình?
“Trang phục của em!” Mẫn Hạo Phong giận dữ quát lên: “Ai bảo em ăn mặc thành như vậy cùng với Lương Gia Hứa!”
“Hả?” Khúc Thiên Dao sửng sốt một chút, cậu đưa mắt nhìn Lương Gia Hứa đang ngồi đối diện, tâm trạng đang rất tốt, lập tức nhận ra: “Đương nhiên là bên tổ trang phục đưa, hai chúng tôi ở trong phim vốn là một đôi, mặc như vậy rất bình thường mà nhỉ?”
“Thay đi!”
“Não anh có vấn đề à.” Khúc Thiên Dao trừng mắt, “Không thay, nếu có bản lĩnh thì anh đến đây lột đồ Gia Hứa xuống mặc đi”
Cậu vừa nói xong, Mẫn Hạo Phong đã cúp điện thoại, sắc mặt Lương Gia Hứa ở đối diện đột nhiên có chút hoảng hốt nói: “Chị… à không phải, anh à, anh đừng kéo tôi xuống nước chứ!”
“Rõ ràng là cậu ra tay trước.” Khúc Thiên Dao nhún nhún vai, “Có sao đâu, anh yên tâm đi, cùng lắm hắn sẽ không tới lột quần áo của anh, dù sao anh trong bức ảnh này nhìn cũng không đẹp lắm.”
Tiểu Ngư ở bên cạnh gật đầu đồng ý: “Muốn lột cũng là lột quần áo của anh Dao nhà ta.”
Sau đó cô đã thành công bị Khúc Thiên Dao ký đầu.
Mặc dù Mẫn Hạo Phong có khí thế hùng hổ như muốn ăn thịt người nhưng hắn vẫn không đến vì bận công vụ.
Lúc Khúc Thiên Dao bước ra sau khi thay bộ trang phục thứ ba, cậu gặp một người không ngờ tới đến bắt chuyện với cậu – nữ chính trong nguyên tác, Hứa Khả Mật.
Hứa Khả Mật trông rất xinh đẹp, đôi mắt nhỏ tròn xinh, khi cười không cong môi nhưng vẫn có thể thấy được ý cười, giống như tên gọi của mình, cô thuộc phái ngọt ngào, dễ thương.
“Anh chính là Khúc Thiên Dao?” Giọng nói của cô cũng rất ngọt, khi cô cất tiếng giống như tiếng chuông. Khúc Thiên Dao lúc đầu không nhận ra, cho đến khi cô tự giới thiệu, “Tôi là Hứa Khả Mật, lần này đảm nhiệm vai Lý Mộ Uyển…”
Nhìn đối phương đưa tay ra, Khúc Thiên Dao lúc này mới nhận ra người này là ai, cậu mỉm cười bắt tay cô: “Khúc Thiên Dao.”
“Nghe nói anh là nam?” Hứa Khả Mật rút tay lại, rất thẳng thắn nói: “Còn là con của nhà họ Khúc? Không phải nhà họ Khúc chỉ có một đứa con trai thôi sao?”
Khúc Thiên Dao nghi hoặc nhìn cô, hỏi: “Làm sao cô biết?”
“Cũng đâu phải bí mật gì.” Hứa Khả Mật cười nói, “Tôi còn tưởng là lời đồn đãi, không ngờ anh thật sự là nam, anh lấy danh Khúc gia đi lừa bịp, không sợ nhà họ Khúc sẽ gây rắc rối cho anh à?”
“Thì cứ tới đi.” Khúc Thiên Dao bị nói đến không lần ra đầu mối, cũng không có ý định giải thích, “Tới đó rồi hẳn hay.”
Cô chỉ vào quần áo trên người Khúc Thiên Dao nói tiếp: “Vai diễn này cũng là dựa vào danh nhà họ Khúc mới đổi được từ Hạo Phong phải không?”
“Hạo Phong?” Khúc Thiên Dao sửng sốt một lúc, cậu thậm chí không biết cốt truyện đã đi đến đâu rồi, Hứa Khả Mật bây giờ đã điểm tên cậu, vậy giữa Mẫn Hạo Phong và cô ta lại là gì…
“Đúng vậy, Hạo Phong, anh không thể nào không biết được?”
“Biết thì biết.” Khúc Thiên Dao cau mày nói: “Cô chắc cũng biết hắn không phải là loại người tùy tiện đưa vai chính cho người khác.”
“Tôi đương nhiên biết, nhưng cũng có ngoại lệ.” Hứa Khả Mật nghe giọng điệu của cậu thì có chút bất mãn, cô chỉ vào Khúc Thiên Dao với giọng trịch thượng nói, “Vị trí này của anh, vốn nên là của tôi.”
Khúc Thiên Dao có chút ngu ngốc nếu đến lúc này vẫn không hiểu cô ta đến đây để làm gì, cậu “Ồ” lên một tiếng, nhàn nhạt nói: “Vậy thì cô lên đây mà ngồi.”
“Anh…” Hứa Khả Mật tức nghẹn giậm chân, có chút nhớn nhác, “Anh rốt cuộc đã làm cái gì mới lấy được vai nữ chính hả?!”
Khúc Thiên Dao dang tay ra: “Đưa tay cho tôi.”
“Anh muốn làm gì?”
“Không phải cô muốn biết sao?”
Hứa Khả Mật nghe xong do dự một chút, sau đó đưa tay cho Khúc Thiên Dao, cậu cầm lấy, duỗi một ngón tay viết chữ “lên giường” lên bàn tay cô, lúc cậu viết nét cuối cùng thì nhìn thấy Hứa Khả Mật trợn tròn mắt.
“Chỉ đơn giản vậy thôi.” Khúc Thiên Dao liền rời đi, bỏ lại Hứa Khả Mật, nhưng trong lòng cậu có chút không thoải mái.
Kỳ thật cậu cũng có thích Mẫn Hạo Phong, nhưng không nói rõ thích đến mức độ nào, cậu chưa từng nghĩ tới chuyện giữa hai người. Có lẽ Mẫn Hạo Phong luôn rất tốt với cậu, hai người lại rất suôn sẻ, khiến cậu vẫn không có cảm giác nguy cơ, cũng sẽ không nghĩ đến điều gì khác.
Nhưng khi lần đầu tiên gặp mặt Hứa Khả Mật, thái độ của cô ta khiến Khúc Thiên Dao do dự.
Suy cho cùng, Hứa Khả Mật là nữ chính, cô cũng coi như vợ chính thất của Mẫn Hạo Phong, Mẫn Hạo Phong sẽ thích Hứa Khả Mật là chuyện bình thường, nhưng hiện tại bị cậu chen chân vào, mọi chuyện đã hoàn toàn khác.
Khúc Thiên Dao cho rằng mình biết khá rõ về Mẫn Hạo Phong, việc chân đạp hai thuyền hắn không làm được, nhưng thái độ của Hứa Khả Mật khiến cậu hơi xung động.
Nói không chừng Mẫn Hạo Phong đối xử tốt với cậu chỉ vì đứa con trong bụng cậu thì sao?
Nghĩ tới đây, Khúc Thiên Dao bỗng nhiên có chút nhụt chí, đến mức tạo hình thứ tư đã chụp cả buổi vẫn chưa chụp xong, nhưng vào lúc này cơn ốm nghén đột nhiên nặng hơn, đứa nhỏ như hiểu được tâm trạng không vui của cậu nên bắt đầu náo động.
Khúc Thiên Dao nôn nhiều đến mức axit trong dạ dày gần như trào ra ngoài, lúc rời khỏi nhà vệ sinh, cậu nhìn ra bên ngoài trời đã tối đen, cậu là người cuối cùng chụp ảnh, để một đoàn người chờ khiến cậu cảm thấy hơi xấu hổ. Sau một hồi chấn chỉnh lại tinh thần cậu mới tạm thời vứt chuyện của Mẫn Hạo Phong và Hứa Khả Mật ra sau đầu.
Lần này chụp hình nhanh chóng hoàn thành, nhiếp ảnh gia thở phào nhẹ nhõm, nói mọi người đã vất vả rồi xong bảo mọi người thu dọn đồ đạc tan làm.
Khúc Thiên Dao còn phải tẩy trang nên lấy đạo cụ của mình định thuận đường trả lại.
Lúc này, Mẫn Hạo Phong đã làm xong công việc, nghe được Khúc Thiên Dao còn chưa rời đi, hắn vội vàng chạy tới, bởi vì hắn còn bất mãn trong lòng chuyện của sáng nay, kết quả khi đến nơi, hắn lại phát hiện sắc mặt Khúc Thiên Dao còn kém hơn cả hắn, còn chưa kịp mở miệng, đạo cụ trong tay Khúc Thiên Dao đã vung về phía hắn.
Tạo hình hiện tại của Khúc Thiên Dao chính là tạo hình của Hoa Dung trên chiến trường, cũng là tạo hình hắn yêu thích nhất, mà đạo cụ của cậu là một cây trường thương, mặc dù rất giống, nhưng tuyệt đối không phải đồ thật, thế nhưng nếu đập trúng người vẫn sẽ rất đau.
Mẫn Hạo Phong theo bản năng lùi lại hai bước để tránh, Khúc Thiên Dao thấy vậy không khỏi tiến về phía trước mấy bước, kỳ thật cậu không biết dùng súng, chỉ là vung vẩy mấy cái, khiến cậu trông càng nguy hiểm hơn.
Mẫn Hạo Phong né tránh, nhìn thấy hành động của cậu, toát mồ hôi lạnh nói: “Còn không mau dừng lại! Em có biết tình huống hiện tại của mình là thế nào không?”
Nhìn thấy Khúc Thiên Dao dừng tay, Mẫn Hạo Phong tưởng rằng cậu đã ăn năn, nhưng hắn không biết câu nào mình đã trực tiếp chọc vào mụn nhọt của Khúc Thiên Dao, cậu quay người, mang theo bộ dáng tức giận rời đi.
Mẫn Hạo Phong: “???”