Gần đây Thẩm Minh Húc đăng kí học một khoá học, khoá học dạy nuôi con.
Phần lớn người tham gia khoá học là Omega, hoặc là Alpha đi cùng Omega nhà mình tới, duy có anh là tới học một mình.
Anh cảm thấy Bạch Sướng mang thai cực khổ rồi thì sau này con sinh ra sẽ do mình chăm sóc.
Hôm nay, trước khi vào bài, giáo viên còn gọi người lên kiểm tra bài cũ.
Rất không may, Thẩm Minh Húc là người đầu tiên bị gọi.
Anh nghĩ một lát, sau đó trôi chảy đáp: “Trẻ sơ sinh hơi không thích ứng với sự thay đổi nhiệt độ bên ngoài lắm, nhiệt độ phòng thích hợp nên duy trì ở 25 ~ 28 độ, hè nóng thì hạ nhiệt độ, mà đông lạnh thì cần giữ ấm. Sau đó là vấn đề về ánh sáng…”
Giáo viên hài lòng gật đầu, sau đó mới bắt đầu nói đến nội dung mới.
182
Trước mặt Thẩm Minh Húc là mô hình một đứa bé, thường dùng để mô phỏng cho các ông bố tương lai.
Mô hình trước mặt bất chợt phát ra tiếng khóc của trẻ con. Thẩm Minh Húc bị dọa giật mình. Anh vội bế mô hình lên.
Trên lý thuyết, anh cũng biết phải làm gì, tay nên đặt ở đâu nhưng tới khi thật sự ôm một cái mô hình rất giống trẻ sơ sinh thì mới thấy được cảm giác luống cuống.
Anh vừa mới ôm mô hình trẻ con lên đã nghe một tiếng “bíp”.
“Sai tư thế.”
Mọi người xung quanh đều nhìn anh.
Thẩm Minh Húc hiếm thấy đỏ mặt. Anh quá căng thẳng, được giáo viên nhắc nhở mới nhớ trẻ con dưới ba tháng nên ôm nằm ngang hoặc ôm nghiêng, mà khi nãy anh đã ôm thẳng lưng.
183
Anh học hết tiếng rưỡi đã to cả đầu. Hồi trước học toán cao cấp cũng không nhức đầu đến thế, may mà học lâu vậy cũng có một chút thu hoạch.
Thẩm Minh Húc dọn đồ xong thì mở cửa ra ngoài, chưa đi được mấy bước đã nhận được điện thoại của Bạch Sướng.
“Anh đang ở đâu đấy.” Bạch Sướng hỏi.
Thẩm Minh Húc sờ mũi, “Ở ngoài, bận việc một xíu.”
Anh ngại kể chuyện này cho Bạch Sướng, cứ ngại ngại sao đó.
“Em đang ở công ty anh, em về nhé?”
“Đừng, chờ anh lát, anh quay lại công ty rồi cùng về.”
“Được.” Dứt lời liền cúp máy.
Thẩm Minh Húc vội lái xe về công ty, vội quá nên cũng quên giấu đồ đạc ở ghế sau.
184
“Gì kia?” Bạch Sướng nhìn đống túi ở ghế sau.
Bình thường Thẩm Minh Húc ít mang túi nọ túi kia lắm, hầu như chỉ mang đúng cái ví.
“Đó là…” Thẩm Minh Húc nhìn thoáng qua gương chiếu hậu, lúc này mới nhận ra mình quên cất mấy cái túi kia đi.
“Em xem được không?” Bạch Sướng nhìn dáng vẻ muốn nói lại thôi của anh, hỏi.
Thẩm Minh Húc hơi siết vô lăng, cuối cùng vẫn đồng ý: “Thật ra… Cũng không có gì đẹp lắm đâu. Mà thôi, em xem đi.”
Thật ra cũng không mất mặt lắm, Thẩm Minh Húc nghĩ.
185
Bạch Sướng mở túi, thấy sách bên trong thì hơi sửng sốt, “Anh mua mấy cái này làm gì đó.”
Cậu cầm quyển sách “234567 điều một ông bố đạt chuẩn phải chú ý”.
“Thì đọc thôi, dù sao cũng rảnh mà.” Thẩm Minh Húc bảo.
Sao mà Bạch Sướng tin lời anh được, “Mấy nay anh làm gì đấy hử? Lúc nào cũng thần thần bí bí.”
Cậu nhìn Thẩm Minh Húc như đang do dự, sau đó nói thêm: “Anh không muốn ở cạnh em nhiều hơn hử?”
Được, đòn sát thủ cũng lấy ra rồi.
Thẩm Minh Húc nghe vậy liền không còn cách nào khác, “Sao thế được, anh đang đi học mà.”
“Học gì vậy?”
Anh nhỏ giọng lầu bầu: “Thì… đi học cách nuôi con, thấy em mang thai cực khổ… Anh mới nghĩ phải đi học cách chăm con để đến lúc đấy anh có thể chăm sóc tốt cho hai người.”
Bạch Sướng nào ngờ là nguyên do này. Cậu tưởng Thẩm Minh Húc lại kiếm chuyện làm màu.
“…”
Thẩm Minh Húc đợi một lúc không thấy Bạch Sướng đáp, đúng lúc gặp đèn đỏ nên quay đầu nhìn cậu.
Bạch Sướng nhanh chóng hôn Thẩm Minh Húc một cái, sau đó ngồi lại vị trí cũ.
“Cảm ơn anh.” Tai cậu đo đỏ.
__________________
Edit + Beta: Chan + Yan