Thẩm Minh Húc cảm thấy cậu Omega gả cho mình thật kỳ lạ.
Bình thường thì không sao nhưng chỉ cần liên quan đến vấn đề nấu cơm, Omega lại không hài lòng lắm.
Hồi đầu Thẩm Minh Húc còn cho rằng nguyên do là bởi Omega không biết nấu cơm, nấu xong có khi không ăn được.
Ngờ đâu Thẩm Minh Húc ăn một lần liền nghiện.
Cơm ngoài là cái thá gì chứ,
Còn chẳng ngon bằng cơm Omega nhà làm.
Vậy nên Thẩm Minh Húc càng không hiểu nguyên nhân tại sao Omega không vui.
17
Thẩm Minh Húc nghĩ, ngày nào cũng để Omega nấu cơm thật khó chịu.
Vì vậy, Thẩm Minh Húc bắt đầu lén lút học nấu ăn.
Trong một căn nhà khác, anh tìm một bác gái học một thời gian thật lâu mới miễn cưỡng học xong vài món đơn giản.
Vậy nên, xế chiều ngày hôm đó bèn tung ta tung tăng mang món ăn mình nấu về nhà.
“Thế nào?” Thẩm Minh Húc căng thẳng nhìn Omega.
Bạch Sướng nếm hai món ăn trên bàn, “Tạm được.”
Tuy rằng cậu biết đây là Thẩm Minh Húc làm, nhưng vẫn chẳng thể nói ra được một lời hay ý đẹp nào.
Cậu sợ lương tâm mình cắn rứt.
18
Dù rằng cơm Thẩm Minh Húc nấu đều không thể khen ngon nhưng dù sao cũng là cơm Alpha sẵn lòng làm.
Điều này khiến Bạch Sướng cảm thấy thật là vui.
Trước đây Bạch Sướng đều nghe người khác nói: “Omega nên ở nhà ngoan ngoãn nấu cơm, ngoan ngoãn chăm con.”
Mỗi lần nghe được những lời này cậu đều tỏ vẻ đồng ý ngoài mặt nhưng thật ra trong lòng vô cùng phiền muộn.
Dựa vào đâu chứ? Tại sao chỉ có Omega làm những việc này? Alpha không thể làm ư?”
Cậu cho rằng Thẩm Minh Húc cũng sẽ như vậy. Dẫu gì Thẩm Minh Húc bây giờ và anh trai lớn trước kia hoàn toàn chẳng giống nhau chút nào.
Nhưng cậu không ngờ, Thẩm Minh Húc sẽ chủ động đưa ra đề nghị hai người thay nhau nấu cơm.
Bạch Sướng bỗng cảm thấy hình như Thẩm Minh Húc cũng không thay đổi theo hướng hư hỏng quá nhỉ.
19
Hồi đầu, Thẩm Minh Húc rất không vui khi bị ép về nhà mỗi ngày nhưng lâu dài cũng dần quen.
Để đến sau này, Thẩm Minh Húc thậm chí còn cảm thấy về nhà cũng rất tốt.
Mỗi ngày ngồi trên sô pha chờ phim chiếu, hay xem chương trình tạp kỹ cùng Omega cũng thật thư thái.
Dần dần rời xa quán bar vũ trường, lỗ tai được yên bình hơn nhiều.
Điều không tốt duy nhất là rất ít uống rượu.
Không không không, không chỉ là uống rượu đâu.
Ngay cả thuốc lá cũng rất ít hút.
Lúc hai người vừa mới ở chung, Thẩm Minh Húc từng hút thuốc trước mặt cậu Omega.
Omega chẳng mở miệng nói lời nào nhưng lát sau bắt đầu ho.
Vì vậy, Thẩm Minh Húc dần dần không còn hút thuốc trong nhà nữa.
20
Kể từ khi Thẩm Minh Húc học được cách ngoan ngoãn về nhà, vệ sĩ ông cụ Thẩm phái ra dần bớt đi.
Hôm nay Thẩm Minh Húc ở nhà ăn cơm, bỗng thèm đi uống một chén.
Vì vậy, hơn nửa đêm hẹn một đám bạn đi uống rượu.
Rạng sáng, Bạch Sướng bị một cú điện thoại đánh thức, quả tình là phiền muốn chết.
Nhận điện thoại, ồ, ra là bạn của Thẩm Minh Húc.
Bạn Thẩm Minh Húc bảo Bạch Sướng tới quán bar nhận người về.
Thật phiền phức, Bạch Sướng nghĩ.
Nhưng vẫn đàng hoàng tới quán bar. Vào quán bar, đập vào mắt là Thẩm Minh Húc đang say bí tỉ.
Người Alpha nồng nặc mùi rượu, bên cạnh còn có vài người bạn của anh. Lúc Bạch Sướng đẩy cửa vào, tất cả mọi người đều nhìn cậu.
Bạch Sướng chẳng cảm thấy ngại ngùng hay lúng túng, thoải mái mặc kệ bọn họ nhìn.
Cậu cũng đang quan sát bạn bè của Thẩm Minh Húc.
Trong đó có Alpha, cũng có Beta, chỉ có Omega là không có.
____________
Bạch Sướng: Tôi là bảo mẫu chắc?