Mục lục
Tổng Tài Lạnh Lùng Yêu Phải Em
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 362

Hai con người trong phòng không hề hay biết, có một bóng người đang đứng bên ngoài cánh cửa.

“Gọi lại đi” Ôn Tình Noãn tức giận đến đỏ mặt: “Nhanh lên, gọi cho cô ta” Cô ta thấy Thẩm Minh Viễn không có phản ứng gì, liền mất kiên nhãn đẩy đẩy hắn ta: “Còn ngây người ra làm gì, anh không nghe thấy tôi nói gì à?”

Lương Tiểu Ý vừa đặt điện thoại xuống, tiếng chuông điện thoại lại vang lên, vẫn là số lúc nấy, cô nghĩ một lát, sau đó liền ngắt máy.

Giữa cô và Ôn Tình Noãn bây giờ vẫn còn một chút tình cảm nào sao?

Tiếng chuông điện thoại làm phiền cô không dứt, Lương Tiểu Ý vô cùng bực bội. Cô nổi giận đùng đùng ấn nút nghe, vô cùng không kiên nhãn nói: “Anh nghe cho rõ đây! Thứ nhất, tôi và Ôn Tình Noãn không có một chút quan hệ gì hết. Thứ hai, tôi không có tiền. Thứ ba, nếu anh còn tiếp tục gọi cho tôi, tôi sẽ báo cảnh sát. Anh nhớ đấy, tôi ngắt điện thoại đây”

“Đợi đãi”

Đầu dây bên kia, giọng Ôn Tình Noãn đột nhiên vang lên.

Nghe thấy giọng nói quen thuộc, Lương Tiểu Ý vô thức nắm chặt điện thoại.

Giây tiếp theo cô liền nghe thấy tiếng Ôn Tình Noãn khóc nức nở.

“Tiểu Ý, cậu đến cứu tớ với, hu hu hu… bọn họ đáng sợ lắm” Đầu dây bên kia, ngoài tiếng khóc của Ôn Tình Noãn, Lương Tiểu Ý còn nghe thấy tiếng đánh đập, cô vô thức chau mày.

Lương Tiểu Ý lạnh lùng nói: “Ôn Tình Noãn, tôi là cái gì của cô chứ, cô gọi nhầm người à. Nếu bọn bắt cóc muốn tiền thì nên gọi cho người nhà cô chứ. Còn không thì cũng nên gọi tống tiền Tô Lương Mặc. Cô bảo bọn bắt cóc gọi cho tôi là có ýg?

“Tiểu Ý, tớ không biết, bọn chúng nói không được gọi cho.

Lương Mặc, cũng không được gọi cho người nhà, bọn chúng bảo tớ gọi cho người bạn nào thân thiết… Nếu không, bọn chúng sẽ đăng ảnh khỏa thân của tớ lên mạng”

Lương Tiểu Ý vô thức hỏi: “Bọn họ có ảnh khỏa thân của cô?”

“Ừm, đúng thế Tiểu Ý. Cậu đến cứu tớ với” Ôn Tình Noãn trong điện thoại khóc lóc vô cùng thảm thương, nhưng bên ngoài cô ta đang nhếch miệng cười lạnh… Tôi còn tưởng cô thay đổi rồi, hóa ra vẫn thích làm người tốt như thế.

“Bọn chúng nói, người nhà tớ cũng có chút máu mặt, bọn chúng sợ không đấu lại được, Tô Lương Mặc thì càng không dám đắc tội. Thế nên bọn chúng mới bảo tớ gọi điện cho một người bạn thân thiết nào đó…” Cô ta sợ Lương Tiểu Ý không tin, liền bịa ra thêm vô số chuyện khác: “Tiểu Ý, cầu xin cậu đến cứu tớ được không. Hu hu hu… A! Đừng đánh tôi!”

Lương Tiểu Ý nghe rõ mồn một đầu dây bên kia truyền đến một loạt tiếng tát, còn cả tiếng kêu cứu thất thanh của Ôn Tình Noãn.

Lương Tiểu Ý năm chặt hai bàn tay, cô cắn cắn môi… Cô nên làm thế nào bây giờ?

“Tôi không có hai triệu.”

Giọng nói không rõ nam nữ ở đầu dây bên kia lại vang lên: “Ha ha ha, mày là vợ của Tô Lương Mặc, sao đến hai triệu mà cũng không có à? Tao nói cho mày biết, thiếu một đồng thôi, thì bạn mày cũng sẽ chết”

“Chát!”

“A!”

Lương Tiểu Ý nghe thấy hình như đối phương lại vừa tát Ôn Tình Noãn một cái. Trong điện thoại, Ôn Tình Noãn đang khóc nức nở cầu xin, đáy mắt Lương Tiểu Ý đang vô cùng phức tạp.

Lý trí nói với cô, cô không nên nhúng tay vào chuyện này.

“Ôn Tình Noãn không có quan hệ gì với tôi hết” Lương Tiểu Ý dẫn lòng n giết”

Đầu dây bên kia, Ôn Tình Noãn trợn trừng đôi mắt vốn đã rất to của cô ta, cô ta không dám tin, Lương Tiểu Ý tốt bụng đến mù quáng trong lòng cô ta, cô gái ngốc nghếch đến mức bản thân không biết bơi mà vẫn nhảy xuống sông cứu cô ta, bây giờ lại mặc kệ không quan tâm đến sống chết của cô ta!

“Tiểu Ý! Chúng ta là bạn lâu như vậy, tình cảm bao nhiêu năm nay của chúng ta, sao cậu có thể không quan tâm đến sống chết của tớ chứ?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK