Mục lục
Tổng Tài Lạnh Lùng Yêu Phải Em
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 836

Đường Điềm đứng bên cạnh, cảm thấy Lương Tiểu Ý chuyện bé xé ra to, thầm nghĩ: Quả nhiên như người khác nói, Lương Tiểu Ý thích làm dáng, thích giả bộ làm người tốt.

Đường Điềm nghĩ, chuyện này, chỉ cần Tô Lương Mặc ra mặt nói chuyện là đủ. Nói không chừng loại phụ nữ xấu xí, kiêu ngạo dám giành quần áo cùng cô ta, trái lại còn phải nịnh bợ lại ấy chứ. Hơn nữa, cô ta dám giật quần áo của người trong cửa hàng “Phu nhân Carl” không phải là không thấy phấn khích. Cô ta ỷ mình có quan hệ với Tô Lương Mặc.

Về phần gọi điện thoại cho Lương Tiểu Ý, chẳng qua là vì cô không có số điện thoại của Tô Lương Mặc. Nếu cô có số điện thoại của anh, cô sẽ gọi trực tiếp cho anh.

Gọi Lương Tiểu Ý đến chỉ vì cô ta không có số của Tô Lương Mặc thôi. Nếu mà có số của tổng giám đốc Tô, thì cô ta đã gọi thẳng đến số đó rồi.

Ai biết Lương Tiểu Ý tới, liền bắt đầu giả bộ làm người tốt, tự nhiên thay cô ta xin lỗi làm cái quái gì không biết. Nếu không phải Lương Tiểu Ý sau khi đến cứ lo giả làm người tốt thì sẽ không xảy ra chuyện kia.

Trong lòng Đường Điềm càng nghĩ càng cảm thấy những chuyện sau đó đều do Lương Tiểu Ý gây ra. Mà Đường Điềm, bị Lương Tiểu Ý làm cho phát mệt rồi.

Sao cô ta không động não một chút, Tô Lương Mặc – tổng giám đốc Tô và Đường Điềm, cái loại như cô ta, có quan hệ gì?

Cô ta dám ỷ vào quan hệ với tổng giám đốc Tô để gây chuyện? Hơn nữa, lần này nếu cô ta không đắc tội người đáng lẽ không nên đắc tội, Lương Tiểu Ý cần gì phải xin lỗi thay cô †a? Còn không thèm xem, mình đắc tội ai.

Lương Tiểu Ý không biết rằng lúc này Đường Điềm đang hận cô đến tận xương tủy. Cô nói xong, kéo Đường Điềm một cái: “Trước tiên xin lỗi đã” Lương Tiểu Ý nửa ép Đường Điềm.

Theo cách này, Đường Ý bất đắc dĩ uốn cong eo.

Vì cái uốn éo này, Lương Tiểu Ý lại bị Đường Điềm đội một chiếc mũ lớn.

Thích giả làm người tốt, còn khiến cô ta mất thể diện. Lại còn bắt cô ta cúi đầu.

Bên kia hơi kinh ngạc: “Cô biết tôi là ai?”

“Cô Vạn, tôi tình cờ nhìn thấy bức ảnh của cô lúc ra mắt”

Lương Tiểu Ý nói, cô tình cờ nhìn thấy trên bàn làm việc ở thư phòng của Tô Lương Mặc. Khi đó, cô còn nói đùa với Tô Lương Mặc: “Đây là con cháu đời thứ ba bên quân đội. Anh sẽ không thu thập thông tin của cô ấy mà không có lý do. Nhất định là có hợp tác… Vị này, anh phải phục vụ cẩn thận vào”.

Nhà ba đời bên quân đội, còn cần bàn đến quyền, lợi sao.

Của cải phong phú, nền tảng vững chắc.

Đây là kết luận mà Lương Tiểu Ý rút ra sau khi nhìn thấy đống tài liệu trên bàn làm việc của Tô Lương Mặc.

Nhưng cô không ngờ rằng Đường Điềm chọc ai không chọc lại đi chọc cái vị Vạn Nhược Mạn này.

“Cô Vạn, chuyện này…”

“Tôi sẽ không cùng cô nói chuyện này” Vạn Nhược Mạn trực tiếp giơ cánh tay lên phất phất: “Cô biết tôi là ai, tôi cũng biết cô là ai” Cho dù lúc đầu không biết, sau đó Đường Điềm luôn miệng nhắc đến Tô Lương Mặc, tổng giám đốc Tô, mà cái họ “Lương” cũng nhắc nhở Vạn Nhược Mạn về một điều gì đó.

“Nếu cô đến nói chuyện này với tôi với tư cách là người phụ nữ của Tô Lương Mặc, thì đừng nói” Vạn Nhược Mạn hờ hững liếc nhìn Lương Tiểu Ý, môi đỏ mọng mở miệng: “Tôi coi thường bất kỳ người đàn bà dựa dẫm vào đàn ông” Vạn Nhược Mạn nói. Đôi mắt đang đeo kính áp tròng, đột nhiên nhướng lên, nhìn Lương Tiểu Ý, ánh mắt sắc bén:” Cho dù là cô – người phụ nữ của Tô Lương Mặc”

Đường Điềm trong lòng hả hê. Muốn ngươi làm người tốt, giả làm người tốt, hiện tại lại bị người ta chế nhạo, xem cô có thể tiếp tục làm người bình tĩnh, ung dung được nữa không.

Trên đời này, luôn có một số người xấu tính, lúc nào cũng có thái độ xem kịch vui, đứng ở một bên, cười trên sự đau khổ của người khác, mong chờ người khác gặp chuyện. Như thể những người khác không ổn, cô ta liền cảm thấy thoải mái toàn thân.

Nghe vậy, Lương Tiểu Ý ngẩng đầu, híp mắt một cái.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK