Tụi nó lém lỉnh ghê lắm! Cả bọn huà nhau vào căn hộ chung cư đối diện dãy C, chọn khu vực cao hơn tầng thượng 1 tầng, thuê ngay 1 phòng hướng về phiá sân thượng bên kia, có người thuê phòng này hay chưa ko phải là điều quan trọng với tụi nó... người ta nói tiền dù bẩn hay ko thì chỉ cần có nó thì mọi chuyện từ nhỏ đến to sẽ được giải quyết mà! mười mấy mạng chui vào căn phòng be bé, dường như mọi thời gian đều tụm đầu về phiá khung cửa sổ... bao nhiêu ống nhòm, bắp rang đều được chuẩn bị đầy dủ từ A- Z... nếu gnuoi72 ta xem phim bằng kính 3D thì tụi nó xem " phim" xuyên ko gian bằng ống nhòm?!? Dù ko có tiếng, chỉ có hình thôi cũng đủ khiến cả bọn thỏa mãn!!! 1 góc nhìn tuyệt vời! =))
Vậy là bao nhiêu cảnh xảy ra đều được thu gọn vào tầm nhìn của tụi nó, thật ko tin là Jun và Zu cũng có những biểu hiện đó!!! Kết quả là cả bọn " phục kích" cho đến "tối mịt mù" ko thấy gì nữa! Dù việc " cắt điện" sân thượng khiến cả bọn hơi nuối tiếc, chỉ thấy được loáng thoáng, còn phải căng mắt ra mà để ý nhưng xem ra cũng khá ổn!
Việc cắt điện do Nan phụ trách, cậu nhco1 vốn là hacker mà, nếu xét về trình độ thì chỉ thua mỗi Ken và Pj thôi, thế nên việc xâm nhập vào mạng điện của trường bằng máy th2i chẳng khó khăn gì... bình thường cả mà...
Cửa sân thượng vừa mở ra, Ken thật ko tin kẻ đứng trước mặt mình lại là Jun. Làm bạn với hắn bao nhiêu năm, chưa bao giờ Ken thấy hắn " chỉnh tề" trong bộ đồng phục, cúc cài tươm tất này, cà vạt thắt đúng mức quy định của trường, ngaon vậy sao??? Từ bao giờ vậy, sao Ken ko biết gì hết? O.o
Nhận được ánh nhìn ko chớp mắt từ Ken hắn quay sang lườm 1 cái thật sắt, cái ánh nhìn giết người đó khiến Ken " tỉnh" lại. đúng là Jun rồi, Ken ko nhìn nhầm, chỉ có Jun mới sở hữu ánh nhìn làm rợn người đến thế!!!
- Sao 2 người lại ở đây?- Ken vờ hỏi.
- Đã nói là bị tên bại não giở trò mà!
Hắn đáp rồi lướt thẳng qua Ken àm đi xuống cầu thang, Zu thì đứng đó nhìn Ken 1 lúc rồi tiếp tục tì tay vào lan can mà nhìn ngắm bầu trời.
Ken chưng hửng ra đấy! Tên đó bị bơ đấy!!! Bị gọi đến mở cửa rồi ai cũng bơ đi mà ko có kèm theo lời cảm ơn nào ;__; Còn nữa, 2 người họ trông ko giống như là... với nhau cả! Ken đang nghĩ, có khi nào hôm qua thấy được những cảnh đó đều do mình nhìn nhầm hay tưởng tượng quá mức!?! Họ chẳng có gì là chú tâm đến nhau cả, Jun chẳng phải đi về trước mà ko nói hay nhìn Zu lấy lần nào à???
Buổi party hôm nay là ngày mà mọi người trông đợi, lễ kỉ niệm trường mở party rất lớn!!!
Cả bọn tập trung đủ cả, còn thiếu sự xuất hiện của mỗi hắn! Xem ra cả bọn ham vui nên ai cũng tới sớm, chỉ có hắn, đối với mọi việc lúc nào cũng bình bình như vậy!
Tiếng nhạc vang lên đều đều nhưng bầu ko khí đột nhiên im lặng đến lạ, có cái gì đó vừa xảy ra, hướng mắt về phiá cửa sẽ tìm thấy ngay câu trả lời... đơn giản chỉ là hắn vừa xuất hiện, là hắn đứng đó với mái tóc ko gel, ko dựng ngược, ko có bất kì trò gì, chỉ là nằm đó, để tóc tự do phủ xuống, phần tóc mái che phủ hết 1 phần trên trán, đâu đó dưới phần tóc lòa xòa ấy vẫn là đôi mắt sắt lạnh thân quen; chiếc áo thun trắng khá mỏng, hơi ôm lấy phần cơ thể nhưng cũng đủ làm lộ ra cơ thể rắn chắc đó, tay áo dài xoăn lên tới khuỷu tay, cổ áo khá rộng và hơi trễ xuống, chỉ cần hắn hơi khum người thì cổ áo đó sẽ trễ xuống 1 đoạn, nhiêu đó cũng đủ khiến những đứa con gái mê mẩn, vạc áo dài, nửa bỏ nửa ko bỏ vào quần tạo nên sự xộc xệch đến mứa nổi loạn; đi kèm theo là chiếc quần đen khá trễ... và ôm lấy chân, con trai mặc quần ôm ko hay lắm, nhưng chủ yếu là tùy dáng người thôi, chân hắn dài và rất gọn... Jun có điểm riêng của mình, những bộ trang phục khoác lên người hắn sẽ ko bao giờ thấy nhàm...
Có con gì đó vừa bay trúng môi hắn, khá đau... hắn bất giác nghiêng đầu, dùng ngón tay cái quệt mạnh lấy môi mình, trong khi đó bước chân vẫn sải đều từng bước rộng về nơi mà nhóm mình đang tụ tập, 1 tay vẫn nằm yên trong túi quần, dáng vẻ đó khiến mọi người cảm thấy mình bị lu mờ... dường như ánh nhìn của hắn ko chứa chấp ai cả... Jun lúc nào cũng thế!!! Chính điều đó đã khiến mọi người nhìn hắn và ko thôi bàn tán từ nãy đến giờ, xem ra hắn cũng thích hợp với màu tóc này nữa!
Hắn bình thản ngồi xuống chiếc ghế nệm dài đã được đặt sẵn ở đó, dáng ngồi tỏ rõ là 1 tên con trai tệ, nửa nằm nửa ngồi như thế trông bạc nhược... >.<, bàn chân phải thì vắt chéo lên đùi trái, 1 tay cầm li rượu nhẹ ( ở trường nên ko có rượu mạnh: D) có sẵn lắc đều, cái chất lòng màu cam nhạt cứ lượn lờ trên thành ly chực muốn văng ra ngoài... sóng sánh... tay còn lại sải dài trên thành ghế... tất cả hành động của hắn đều dù vô tình hay cố ý thì có thể dễ dàng cưa đổ bất kì đứa con gái nào trông thấy...
1 người cảm thấy ko vừa mắt vì những gì chứng kiến được từ ban đầu đến hiện tại...
Có lẽ nhiều ánh nhìn sẽ ko dời đi nếu tiếng vị MC ko vang lên trên sân khấu...
- Let"s go to the party!!!!!!!!!!
Người MC hét to lên, kéo dài âm điệu phần cuối nhằm khuấy động tinh thần mọi người và xem ra ông đã thành công khi nhận được tiếng hú hét từ bên dưới.
- Mở màn buổi tiệc xin mời những vị dancer lên sân khấu góp vui!!! Chúng ta sẽ mở màn với phần nhảy đối kháng giữa nam và nữ!!!
Mọi người ko phải chờ lâu, hắn chủ động bước lên sân khấu, Ken thấy thế cũng hí hửng tham gia... đồng loạt đám nữ sinh có mặt trong buổi tiệc náo loạn hẳn lên, là Ken và Jun đó!!! Ai mà lại ko biết họ chứ!!! Họ lên sân khấu như thế thì xem ra sẽ hay ho lắm đây!!! Bọn con gái đang đấu tranh, họ cũng muốn được nhảy với họ, biết thế đã chẳng diện những thứ này lên người, đầm dài chấm đất thì nhảy thế nào được??? Có vài đứa con gái định đi lên nhưng nó đã nhanh chân hơn mà đi lên trước, thấy nó rồi thì ko ai dám giữ cái ý định lên nữ, Pj ham vui nên cũng chạy lên tham gia cùng.
Ken trông khá lãng tử với chiếc áo phông mỏng, cánh tay cụt, màu đen, phần đuôi áo phía sau có in 3 chữ " K.E.N" màu vàng nổi bật, chiếc quần làm từ chất liệu kaki, màu trắng trái ngược hoàn toàn với màu chiếc áo, phía trên con đỉa quần được Ken trang bị them 1 chiếc khăn treo vào, phá cách ^^ ; Pj thì trông đúng chất 1 nàng tiểu thư, tóc uốn thành 2 lọn to thả xuống 2 bên, phiá trên là chiếc băng đô trắng muốt, chiếc váy xòe màu trắng ngắn tới gối, 2 tay áo dài phủ hơn nữa cánh tay, chân mang đôi giày búp bê dế bệt màu trắng nốt, chưa kể đến chiếc kính ngố to bản mà nhỏ đeo lên mặt hôm này... trông dễ thương và hiền lành cực kì!!! Nó thì mặc chiếc áo sơ mi sát cánh màu hồng nhạt, bên ngực trái có đính 1 bông hoa khá nhỏ nhưng nhiều cánh màu trắng viền đỏ, dường như là mô phỏng lại từ hoa Mẫu Đơn, kèm theo là chiếc quần lửng tới gối màu vàng sậm được mài rách 1 vài chỗ, chân mang đôi giày cao gót màu đen, tóc đen xỏa xuống tự do, nó bắt một ít tóc bên tai trái rồi thắt thành 1 cái bím nhỏ quàng qua đầu, kết thúc ở vành tai phải... 4 hình tượng nổi tiếng cuả trường đều đang tập trung trên sân khấu... mọi người ai nấy đều trầm trồ...
- Họ định so tài với nhau sao???
- Nhóm họ có trục trặc hả, sao nội bộ lại thi thố với nhau?
bla bla bla
Nhiều câu hỏi, câu bàn tán, câu tán dương.. đủ loại... lại vang lên phái dưới sân khấu.
- Ủa, Ken với Pj 2 đứa hâm đó thì ko nói đi, còn Zu với Jun kìa!!! Sao lại vậy? Ngộ dzạ? Nhảy đối kháng... cái này làm tao nhớ tới hồi 2 nhóm tụi mình thi với nhau quá!
- Ờ, mày nói tao mới nhớ! Giống thiệt! Mà có thiệt là 2 đứa tụi nó gì gì với nhau ko ấy?
- Ai biết! Chắc ko có gì lớn lao đâu! Vui thôi mà, coi mặt Ken với Pj hai đứa cứ tủm tỉm cười thì biết, có gì nghiêm trọng tụi nó chẳng cười như thế đâu!
- Mà sao kì kì á!!!
- Đã nói ko biết mà! Thì cứ coi đi đã, sớm muộn gì mình cũng biết à!
Họ cứ như thế mà đứng đối đầu nhau, thấy vẻ mặt “ hình sự” của 2 nhân vật chính khiến cả bọn đứng bên dưới cũng hơi... lo.
Ken lúc này mới để ý đến đứa con gái đứng cạnh Zu, tên đó châu mày nhìn, giọng có vẻ hơi gắt:
- Lên đây làm gì???- nhíu mày khó chịu.
- Mấy người lên được òi ko cho tôi lên hả??? – Pj bễu môi.
Ken còn lạ gì cách nhảy của Pj nữa chứ... nó ko tục, chắc chắn, ngược lại còn rất mạnh mẽ, dứt khoát... nhưng mà... nhỏ có xen chút s.e.x.y dance vào, Ken thấy rồi, ko thể phủ nhận nó rất cuốn hút, những điệu nhảy đó làm tôn lên 3 vòng của nhỏ, ko những thể, nó còn khiến người ta khó có thể rời mắt đi chỗ khác... Trong bar, nếu những lần nhỏ lên sàn nhảy mà Ken ko kịp để mắt đến là có bao nhiêu tên con trai đến quây quần, nhảy cùng nhỏ những động tác đó, sát đến mức như muốn chạm vào cả cơ thể Pj, ko biết tại sao, nhưng Ken luôn cảm thấy điều đó “ nóng mắt” vô cùng, có biết bao nhiêu tên như thế đã bị Ken “ xử” ko thương tiếc...
- Mặc váy mà nhảy cái gì?- Ken.
- Có sao??? Như thế mới quyến rũ chứ!!! – Pj mỉm cười gian manh- mà chẳng phải chồng rất thích còn gì??? – Pj cố tình xỏ xiên.
- Bi giờ xuống ko, tôi đi xuống, mất hứng quá!
Ken nói rồi cho tay vào túi quần, rời sân khấu, phía dưới đám đông phản đối kịch liệt, cả bọn cứ tưởng được chứng kiến phim hay rồi chứ... Pj như thế cũng theo Ken xuống, chỉ là nhỏ cảm thấy ko ai chịu lên, nếu thế thì nhỏ chẳng thể nhảy 1:2 được, thôi thì cứ để Zu và Jun solo với nhau vậy!
Cả hai cứ như thế mà đấu mắt với nhau, cả 2 tạo dựng mối quan hệ với nhau là điều khó hiểu, họ ít khi nồng nàn, ít khi ấm áp,... vẫn là cái vỏ bọc ngoài lạnh tanh và con mắt vô hồn đến trống rỗng...???
Họ đến với nhau bằng cảm giác cuả bản thân mình, ánh mắt có dành cho nhau đó, chủ yếu là mọi người có đủ tinh tế để nhận ra nó hay là ko thôi.
- Em muốn solo với tôi?- hắn nhướng mày, khóe môi hơi nhếch lên.
- Đúng! – nó khẽ khàng thốt ra.
Lần này thì miệng hắn giương lên 1 nụ cười thích thú, tốt thôi!!!
- One! Two! Three!!! Go!!!!!!!
Sau khi tiếng bắt nhịp được phát ra từ miệng hắn thì nhạc cũng theo đó mà vang lên, âm thanh sống động làm khuấy lên cái không khí đang hết sức nóng trong sảnh, theo sau đó là 1 dải liên khúc các bản dance tên tuổi, mọi người được dịp chứng kiến cảnh so tài có 1 ko 2 này!!! Vẫn là cái cách nhảy đối kháng quen thuộc, hắn vẫn như lần đó trong bar: những kiểu đi chân điệu nghệ, những cú bật lộn người làm điên đảo cả bọn con gái phiá dưới, cả cái cách nhìn thách thức ko lẫn vào đâu được... nó cũng như thế: những đợt đi sóng người, sóng tay... bắt mắt hơn bao giờ hết, nếu hắn có kiểu đi tay, thì nó có kiểu đi chân, góp vui chút ít vậy, những bước chân cứ thay nhau mà chập xuống nền sân khấu, nhanh đến mọi người chẳng kịp nhìn chỉ biết nó rất chuẩn, chuẩn đến từng milimet...
Kết thúc phần solo là niềm hối tiếc của mọi người, mọi người ai cũng muốn xem lại lần nữa...
Hắn vừa bước xuống sân khấu là y như rằng vỡ chợ, bọn con gái cứ thay phiên nhau mà chạy tới, nào là đưa khăn lau mồ hôi, quá hơn nữa là tự lau mồ hôi cho hắn; ko thì đưa nước uống... đủ cả mọi trò. Tuy nhiên, hắn chỉ liếc mắt nhẹ cũng khiến bọn con gái tự động tản ra, lúc đó chỉ còn thấy bóng nó đang đi về phía nhóm tập trung...
- Zu!!! – hắn cất tiếng gọi làm nó ngoái cổ lại, hắn vừa gọi nó sao??? ngạc nhiên thật...
Lúc nó vừa ngoái cổ lại cũng là lúc hắn bị 1 đứa con gái lỡ tay va ly nước cam vào người hắn, nó định đi lại đưa khăn cho hắn lau nhưng có lẽ chẳng cần thiết vì đứa con gái đó đã nhanh tay hơn mà dùng khăn của mình lau cho hắn, chạm vào khuôn ngực này, từng phần cơ bụng nữa... sao nó thấy cứ như đứa con gái đó cố tình, hắn thì cứ đứng yên ra đó để nhỏ con gái kia lau mà chẳng phản ứng gì cứ nhìn nó, nó khẽ nhíu mày rồi quay người đi, lúc này hắn mới định thần lại mà gạt tay nhỏ kia ra, sải những bước dài tiến về phiá nó. Sao hắn cứ cảm thấy cứ như là mỗi lần sắp tiến lại tới gần nó thì nó lại cố tình đi nhanh hơn vậy?!?
- Wey!
Hắn chợt nắm lấy cổ tay nó giật ngược lại, vì như thế nên nó đang đứng đối diện hắn:
- Gì? –nó nhướng mày, giọng nói nghe hơi miễn cưỡng.
Hắn định nói gì đó thì bọn đàn em đã kéo nhau tiến lại gần 2 người làm hắn chẳng thể nói gì thêm, theo đó nó cũng giật tay mình ra khỏi tay hắn.
- Hai người hồi nãy hay lắm nha!
- Coi cái này làm em nhớ tới hồi đó quá, cái ngày mà nhóm mình solo á!
- .....
- ...