Mục lục
Mao Sơn Quỷ Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Còn trốn sao? Mẹ nó ngươi còn dám trốn à!" Gã có khuôn mặt hung tợn tức thì nổi giận, vươn tay túm lấy cánh tay của Dương Phàm, lúc này, một lão quỷ đột nhiên bước tới ngăn cản: "Huynh đệ, đây là người phụ nữ mà đường chủ hạ lệnh phải bắt được, ngươi không thể động thủ, ngộ nhỡ đánh hỏng người rồi thì đường chủ sẽ tức giận, ngươi sẽ không gánh nổi hậu quả đâu."

Nói xong, ánh mắt của gã không kiêng nể gì mà liếc nhìn thân thể của Dương Phàm, thực sự rất dâm đãng.

Mọi người đều thở phào nhẹ nhõm trong lòng, tiếp tục bị mấy lão quỷ kia áp giải đi về phía sâu trong sơn động.

Không bao lâu sau khi bọn họ rời khỏi, Dương Phàm thở phì phò nói: "Suýt chút nữa ta đã bị gã đó "ăn đậu hủ" rồi. Chút nữa sau khi dọn dẹp xong lão tặc Hồng Minh, ta nhất định sẽ chặt tay gã đó."

Cát Vũ cảm thấy lời nói của Dương Phàm nhất định không phải là nói đùa. Đừng nhìn cô gái này yểu điệu mà lầm, nếu thật sự ra tay thì cũng là một cao thủ tàn nhẫn.

Bọn họ càng đi về phía trước, tiếng la hét càng chói tai. Chẳng mấy chốc, mấy người bọn họ đã nhìn thấy hai bên cửa động có mấy phòng giam, trong mỗi phòng giam đều có vài người, có nam có nữ, nhưng trông còn rất trẻ tuổi, cuộn mình trong góc, nhìn về phía những người của Luyện Quỷ Đường, trong mắt tràn ngập vẻ hoảng sợ.

Còn có người bị treo ngược, trên người chằng chịt vết thương, vết máu loang lổ.

Bên cạnh những người bị tra tấn là một số pháp khí luyện quỷ, khói đỏ không ngừng tỏa ra trong một cái đỉnh và chui sâu vào cơ thể của những người đó.

Bình thường luyện hóa quỷ vật đều là tra tấn người sống đến chết một cách cực kỳ tàn nhẫn, liên tục khoét sâu thêm nỗi đau đớn của bọn họ, để rồi hình thành oán hận vô cùng nặng nề, hơn nữa trong lúc sống bị hành hạ càng lâu thì oán niệm càng nặng, thế nên những quỷ vật luyện hóa ra được lại càng lợi hại.

Sau đó, người luyện hóa quỷ vật thông qua bí pháp nào đó, để điều khiển được những quỷ vật này cho mục đích riêng của bọn họ.

Các vu thuật và giáng đầu sư ở Đông Nam Á về cơ bản đều được truyền lại từ Hoa Hạ. Phương pháp luyện chế quỷ của bọn họ còn đáng sợ hơn so với những tà môn ma đạo của Hoa Hạ. Bên Hoa Hạ luyện chế quỷ vật còn có một số điểm mấu chốt. Ít nhất thì bọn họ sẽ không sử dụng phụ nữ có thai. Nhưng người bên đó rất thích luyện chế thi anh và anh linh, bởi vì quỷ vật càng nhỏ thì oán khí càng sâu, đều là quỷ vật vừa đầu thai không lâu, còn chưa kịp mở mắt đã bị những giáng đầu sư này giết chết, không có nhiều oán khí mới là lạ.

Mặc dù vậy, những quỷ vật siêu cấp như nữ quỷ Phượng Di cũng là trăm năm hiếm thấy, bởi vì Phượng Di không phải do người khác hành hạ đến chết, mà là đã lựa chọn tự kết liễu cuộc đời mình một cách vô cùng đau đớn, hóa thân làm cực quỷ, trên đời này có rất ít người có dũng khí tự sát theo cách này.

Càng đi về phía trước, lại càng là cảnh khiến người ta nhìn thấy mà rợn người. Cát Vũ thấy một cô gái trẻ cũng đang chịu tra tấn cực độ.

Các cô ấy bị lột trần như nhộng, khuôn mặt đầy vết dao, bị cắt tới độ máu thịt be bét.

Những cô gái này đã không còn dáng vẻ trước kia của bọn họ nữa, Cát Vũ cũng cảm thấy ớn lạnh trong lòng khi nhìn thấy bộ dạng thảm thương đó.

Tuy rằng hắn biết phương pháp luyện hóa quỷ vật này nhưng chưa từng thấy, hôm nay coi như mở rộng tầm mắt.

Dương Phàm càng sốc và tức giận hơn khi nhìn thấy cảnh tượng đó.

Điều mà một người phụ nữ trân trọng nhất chính là khuôn mặt của chính mình, để khơi dậy nỗi uất hận trong lòng những người phụ nữ ấy, đám yêu nhân tà giáo này lại hủy hoại khuôn mặt của bọn họ trước tiên, sau đó lại chịu đựng cực hình. Khi đi ngang qua một căn phòng tra tấn, Dương Phàm còn nhìn thấy có một người đàn ông vạm vỡ cười nhăn nhở và dùng dao chém vào ngực một người phụ nữ, khi máu chảy ra, gã ta lấy một nắm muối bên cạnh rắc lên vết thương.

Người phụ nữ đã ngất đi vì đau đớn, nhưng lại bị đánh thức bởi cơn đau dữ dội, hét lên một tiếng chói tai.

Người của Luyện Quỷ Đường hoàn toàn không coi những người này là người.

Không nói đến bọn họ, ngay cả những lão quỷ đang nhập trong cơ thể mấy người của Luyện Quỷ Đường cũng không khỏi thổn thức.

Nơi này đúng là một địa ngục trần gian.

Cát Vũ thầm thề trong lòng rằng hôm nay không chỉ giết lão tặc Hồng Minh kia, mà còn phải diệt trừ tất cả người trong Luyện Quỷ Đường này.

Đúng là một đám súc sinh.

Tiếp tục đi về phía trước một đoạn, tất cả mọi người đều bàng hoàng trước cảnh tượng tang thương xung quanh, hồi lâu sau mới bình tĩnh được.

Đúng lúc này, phía trước đột nhiên vang lên tiếng quất roi, mà đoàn người bọn họ đã đi tới cuối sơn động.

Cuối sơn động cũng có một phòng tra tấn, chỉ nhìn thấy một người bị xích sắt treo trên không, bên cạnh là một người đàn ông to cao, cầm roi da trong tay, quật mạnh về phía người đó, nhưng người bị đánh thì không hề ư hử một tiếng nào, vẻ mặt vô cùng bình tĩnh.

Dọc theo đường đi, những người bị tra tấn đều la hét thất thanh, nhưng người này bị đánh một cách tàn nhẫn như vậy mà không rên một tiếng, quả nhiên là một hảo hán.

Cát Vũ chăm chú liếc nhìn người đàn ông đó, phát hiện người này có thân hình trung bình, hơi mập, khuôn mặt hơi tiều tụy, khóe miệng có ria mép.

Trong phòng tra tấn này, còn có ông già đang ngồi trên băng ghế, bên cạnh ông già là một cô gái hơn hai mươi tuổi, khuôn mặt sưng đỏ, đứng ở nơi đó khóc lóc, trông cũng khá xinh đẹp.

"Lão tặc Hồng Minh, ngươi chỉ có chút thủ đoạn ấy thôi sao? Còn có cái gì lợi hại hơn không?" Người đàn ông bị xích sắt treo lên đột nhiên cười nói.

Dù vết roi rơi xuống người hắn ta như mưa, nhưng người đàn ông này vẫn trò chuyện vui vẻ.

Khi Cát Vũ chưa bước vào sơn động này đã nghe thấy một người của Luyện Quỷ Đường nói rằng lão tặc Hồng Minh đang thẩm vấn một tù nhân, và người này có thể là người mà gã ta đang nói đến.

Mà người ngồi trên băng ghế có phải là Hồng Minh chân nhân, chủ nhân của Luyện Quỷ Đường hay không?

“Mẹ nó, Hắc Tiểu Sáp, ngươi nghĩ cách đánh đến bổn tôn rồi, còn dám động vào người phụ nữ của bần đạo. Ngươi yên tâm đi, ta nhất định sẽ chiêu đãi ngươi, làm cho ngươi sống không bằng chết, cuối cùng lại luyện hóa thành quỷ vật!” Lão già kia nghiến răng nghiến lợi nói.

"Lão già Hồng Minh, ngươi nói xem, ngươi cũng đã một đống tuổi rồi, còn muốn tìm một cô gái xinh đẹp như vậy, thật là phí phạm mà. Ông đây chỉ đang giúp ngươi giải quyết vấn đề. Mẹ nó, ngươi không biết ơn ta thì thôi, còn muốn giết ta, thật là không có thiên lý chút nào.” Người đàn ông bị đánh cười hề hề nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK