Diệp Du một tay vuốt ve mèo trắng, một tay nựng tiểu phượng hoàng, suy tư. May mắn là cậu đã dặn cha bảo mẹ cẩn thận. Cậu tin tưởng mẹ sẽ không đem mình đặt vào hoàn cảnh nguy hiểm.
Tầm mắt Diệp Du lơ đãng nhìn về phía phòng làm việc, không hiểu sao trong đầu lại hiện lên gương mặt tuấn mĩ phối hợp thêm hoa tai đỏ lúc ẩn lúc hiện của nam nhân khiến người nọ càng thêm mị hoặc cùng với nụ cười cưng chiều của hắn. Diệp Du vô thức liếm môi mình, nhớ lại vị máu của nam nhân đó.
Tên ngốc này...
Cậu không khỏi nhoẻn miệng cười. Không ngờ tản băng đó cũng có bộ mặt như vậy.
Chậc, ngượng ngùng xấu hổ cái gì chứ?
Diệp Du có thể đoán được khoảng năm phần rằng Sở Mặc đã cùng cậu thân thiết với người thích Mỹ Nhân là hai người hoàn toàn khác nhau. Chẳng qua cậu không rõ tên ngốc ấy đến từ đâu thôi. Biết được mạt thế để dự trữ vật tư, tức là cũng trọng sinh về à?
Nhưng nhìn không giống lắm.
Diệp Du híp mắt. Vì người nào từ mạt thế trở về chẳng muốn diệt trừ tang thi vương để loại bỏ hậu họa sau này chứ?
Vậy chỉ còn một phương án là hắn đến từ một chiều không gian khác mà thôi.
Còn việc hắn giúp đỡ cậu, có lẽ một phần cũng do Bảo Bảo.
Trong tâm trí Diệp Du bỗng nhiên lại vang lên giọng nói trầm thấp của nam nhân đấy.
"Diệp Du, tâm can của tôi, bảo bối của tôi. Tôi - Sở Mặc - nguyện làm người của em. Đem em bảo vệ, bồi em làm những chuyện em thích, dù nó trái với luân thường đạo lý đi chăng nữa."
Bảo vệ tôi sao? Diệp Du nhếch môi, con ngươi bạc lóe lên tia bí hiểm rồi biến mất. Bổn tang thi còn chưa chấp nhận tình cảm của chú, chú liền bảo bổn tang thi là của chú sao? Hừ! Bổn tang thi còn chưa có mất giá như thế.
Theo như đời trước cậu nhớ, trong tuần này tại các nước đều cử hành mười mấy chiếc phi thuyền khổng lồ rời đi. Cậu không biết trong phi thuyền đó chở những ai, nhưng sau này qua một đoạn thời gian sống trong mạt thế cậu mới biết hầu hết lãnh đạo, con cháu của họ, những thiên tài về mọi lĩnh vực, những người có chỉ số thông minh cao ngất hoặc kẻ nhà giàu nứt đố đổ vách đều rời đi cả.
Có lẽ họ đoán trước được tận thế sẽ xảy, nhưng không đủ phi thuyền cho toàn bộ nhân loại trên Trái Đất nên mới im lặng mà rời đi như thế.
Đời này cậu sẽ yên ổn để họ thầm lặng rời đi sao?
Ha hả, tất nhiên là không rồi.
Diệp Du chọt chọt tiểu phượng hoàng đang nhắm mắt phơi bụng lông trên đùi mình, mỉm cười hỏi:
_" Bảo Bảo, có thuốc thay đổi dung mạo không? "
Tiểu phượng hoàng mở mắt, chíp một tiếng trả lời:
_" Cha nhỏ, cha cần thứ đó làm gì thế? " - Dung mạo cha nhỏ bây giờ rất đẹp rồi, cần gì thứ thuốc đó nữa. Vẻ đẹp tự nhiên luôn tốt nhất, cha nhỏ đừng thay đổi mà.
Như hiểu được suy nghĩ của tiểu phượng hoàng, cậu không khỏi phì cười, chọt cho nó ngã lăn một vòng, nhàn nhạt đáp:
_" Nghĩ đi đâu thế? Bảo Bảo rốt cuộc có thứ đó không ?"
Tiểu phượng hoàng lắc đầu:
_" Con không có, nhưng Minh Yên có ạ. "
Mèo trắng đang được vuốt ve thoải mái, không trả lời. Nó vung bàn chân bé đầy lông với đệm thịt hồng hồng của mình, một mặt nạ trong suốt liền hiện ra.
_" Dùng dược nhiều không tốt. Ngươi dùng cái này đi. "
Tiểu phượng hoàng ló đầu nhỏ ra nhìn mèo trắng, giọng nói trẻ con tràn đầy thắc mắc:
_" Minh Yên có thiệt nhiều thứ kì quái. Ngươi rốt cuộc là đào từ đâu ra thế?"
Mèo trắng không quan tâm đến con chim ngốc nào đó, hừ một tiếng. Nó tất nhiên sẽ không nói, mấy thứ này là do nó thấy hay nên tiện tay mượn của mấy tu sĩ ở tu chân giới.
Tiểu phượng hoàng cười vài tiếng, từ đùi Diệp Du nhào xuống bụng lông mềm mại của mèo trắng, thoải mái vặn vẹo người, tiếp tục trêu chọc Minh Yên của nó.
Diệp Du mặc kệ tiểu phượng hoàng và mèo trắng, đi đến trước gương, từ từ đem mặt nạ trong suốt mang lên mặt. Tấm mặt nạ vừa tiếp xúc với da liền ôm khít lấy, đem ngũ quan tinh xảo, đáng yêu của cậu che lấp, thay vào đó là một gương mặt cực kì bình thường không đáng chú ý.
Diệp Du đảo mắt, cầm điện thoại gửi cho Sở Mặc một tin nhắn rồi lấy vài tờ tiền lẻ của hắn để ở hộc bàn làm việc mang đi. Cậu khoác một áo khoác lớn hai mặt, đem tiểu phượng hoàng bỏ ở một bên túi ở mặt trong, nhìn đến mèo trắng, cậu lại có chút do dự.
Mèo trắng tao nhã đứng lên , ngẩng cao cái đầu tròn tròn của mình, nói:
_" Không cần lo lắng, cứ đem ta để chung với con chim ngốc đó. Đã lâu rồi không ra ngoài, ta cũng muốn đi xem thế giới của nhân loại hiện tại."
Ngạo kiều!
Diệp Du mắng khẽ một tiếng rồi đem mèo trắng vào túi áo khoác cùng với tiểu phượng hoàng. Cậu nhìn bản thân trong gương, xác định khác xa hoàn toàn so với hình dạng thật mới an tâm đi ra ngoài.
Cậu bước ra khỏi cổng lớn, đem cổng lớn khóa lại, sau đó cất bước đi. Diệp Du bình tĩnh đi trên vỉa hè, nhìn mọi người cười đùa mua bán nhộn nhịp, lại nhìn mấy đứa nhóc trong nhà nô đùa inh ỏi, kiềm không được đi chậm lại. Dù chán ghét con người tại mạt thế ích kỉ, ngu ngốc nhưng không thể không thừa nhận, khung cảnh yên bình này thật sự khiến cậu luyến tiếc. Nếu như mạt thế không xảy ra, có lẽ con người sẽ không trở mặt với nhau như vậy.
Đáng tiếc, mạt thế không nằm trong phạm vi điều khiển của con người, nhưng nó đến bởi tai họa ngầm từ cuộc sống của con người hằng ngày mà ra.
Đi đến một tiệm máy tính gần đó, Diệp Du trả tiền thuê một máy tính rồi đi đến máy ở phía cuối cùng trong góc. Cậu nhanh chóng bỏ tạo một tài khoản mạng, kết bạn lung tung thật nhiều người. Chờ khoảng chừng mười lăm phút, tài khoản của cậu đã có gần một ngàn người bạn. Diệp Du đăng một tin cập nhật trạng thái của mình lên:
[ Ta là tiên tri:
Tận thế liệu có phải sắp đến rồi hay không? Tôi cảm thấy vô cùng lo lắng. Mấy ngày nay thời tiết rất thất thường, mọi người có để ý không? Nếu thời tiết thất thường không thì tôi cũng chẳng sợ, nhưng chẳng hiểu sao lại bùng phát dịch bệnh dại. Lúc chiều mọi người có ai coi chương trình thời sự 60 giây liền sẽ biết. Những bệnh nhân đó như phát điên vậy, gặp người cứ nhào vào cắn không phân biệt ai cả.
Tôi thấy căn bản không phải bệnh dại, tôi có người làm trong viện nghiên cứu y dược và bệnh viện, họ bảo những bệnh nhân này không giống với những người mắc bệnh dại trước đó họ từng điều trị. Họ nói dấu hiệu và triệu chứng của bệnh dại ban đầu sẽ sốt và đau đầu, sau khi bệnh dại tiến triển sẽ gây ảnh hưởng đến não khiến người bệnh mất ngủ, lo lắng, kích động, hoang tưởng thậm chí nếu không điều trị kịp thời sẽ tử vong trong khoảng mười ngày. Mọi người xem, những bệnh nhân trên ti vi có ai giống với biểu hiện đó đâu. Tôi cảm thấy họ giống mấy xác sống trong phim 28 Days Later tôi từng xem vậy.
Khoan hãy mắng tôi nói nhảm, tôi vừa nhận được tin tuyệt mật rằng vài ngày nữa ở các quốc gia sẽ có hàng loạt tàu phi hành khổng lồ siêu siêu to mang theo rất nhiều người rời Trái Đất. Vì sao đang yên ổn họ lại muốn rời đi? Tuy nhiên, rời đi tại sao họ lại không để chúng ta theo? Ích kỉ thật! Họ muốn chúng ta sống chung với xác sống trên hành tinh đang đi trên con đường tận diệt này à? Tôi cam đoan tin tức này của tôi là hoàn toàn đúng. Các bạn không tin tôi hãy cứ chờ thử xem. Nếu tôi nói dối tôi sẽ mắc bệnh y chang mấy người bị bệnh dại kia. ]
Diệp Du cười khẽ một tiếng, tiếp tục vung tiền mua thủy quân đẩy tin tức của mình lên. Cậu không cần biết họ tin hay không. Cái cậu muốn ở đây là khiến bọn họ xôn xao, lo lắng, khiến họ nghi hoặc với mấy người trên kia.
Duỗi người một cái, cậu thoát tài khoản, xóa lịch sử truy cập rồi đứng dậy ra về.
Diệp Du thả bước rất chậm, đưa tay vào túi áo trong xoa xoa tiểu phượng hoàng. Cậu biết tin tức của cậu rất nhanh sẽ bị dẹp đi, cũng chẳng tạo ra sóng gió gì lớn. Nhưng đợi đến khi mấy chiếc phi thuyền kia bất chấp mà cất cánh, hạt giống nghi ngờ cậu gieo trong lòng họ chắc chắn sẽ đâm chồi. Mấy người bên trên bị bỏ lại muốn không chế người dân nữa thì cũng sẽ rất khó.
Tiểu phượng hoàng cọ cọ vào ngón tay cha nhỏ, bé giọng hỏi:
_" Cha nhỏ, người làm vậy không phải là giúp bọn họ biết trước mạt thế sao? "
Diệp Du khẽ cười một tiếng, đáy mắt lộ vẻ ngạo nghễ.
_" Yên tâm, ta chắc chắn sẽ không ai tin chuyện đó đâu. Với lại, trong mạt thế không phải cứ chuẩn bị vật tư là ổn, biết trước đôi khi cũng không giúp ích gì lắm đâu."
Giống như cậu thôi. Ánh mắt Diệp Du nhìn về phía trước dần trở nên mơ hồ, cậu mím môi. Biết trước mạt thế này, sống lại một đời này nhưng mọi chuyện lại lệch ra khỏi quỹ đạo, cậu chỉ có thể tùy cơ ứng biến thôi.
Diệp Du không biết, ngay khi thủy quân vừa tăng tương tác để tin tức cậu đăng lên đã thu hút được rất nhiều sự chú ý của mọi người.
[ Công tử tiêu soái tóc hai búi: Tên điên nào đăng bài này vậy? Dẫn chứng thiếu thuyết phục như thế mà cũng đặt tên là tiên tri! Gia đang yên vui chơi mạt chược, hào hứng sống qua ngày cùng mỹ nhân, nhà ngươi đừng hại gia lo sợ chứ! ]
[ Bổn tọa nuôi ngươi: @ Công tử tiêu soái tóc hai búi mỹ nhân bên ngươi đẹp không? Bổn tọa cũng muốn tham gia ~ ]
[ Ngốc Bạch Ngọt là tình yêu của tui: @Bổn tọa nuôi ngươi , chời má, nhầm đề tài rồi má ơi. Người ta đang bàn đến vấn đề của chủ topic mà. ]
[ Đại thần Cúc Hoa: mọi người bình tĩnh, để yên tui phân tích cái nào. Tổng hợp chủ topic nhắc đến là có ba vấn đề: thời tiết thất thường, bệnh dại và phi thuyền. Thứ nhất, thời tiết thất thường, cái này tui không phủ định. Thời tiết mấy bữa nay quả thật rất thất thường, mấy bồ hổng thấy mưa rồi nắng, nắng rồi mưa sao? Ầy, mùa xuân nên hay có mưa phùn lất phất lắm. Thứ hai, bệnh dại, chủ topic đưa dẫn chứng rất thuyết phục nha, còn phân tích rõ bệnh dại có dấu hiệu như thế nào nữa. Nhưng mà chẳng phải bệnh đao cũng có bốn năm loại, dịch cúm cũng có khoảng ba loại hay sao? Nên chủ topic à, người có phải chưa tìm hiểu kĩ không? Có khi đây là bệnh dại loại mới thì sao? Vấn đề thứ ba, theo quy tắc hơn một nửa, tui từ chối phân tích vấn đề này. Bổn đại thần không dám phán đoán tâm tư của cao tầng đâu. >...< ]
[ Loli ba vòng chuẩn: @Đại thần Cúc Hoa uy vũ, tôi đọc khúc đầu còn tưởng ngài bênh chủ topic, ai ngờ ngài là tay lái lụa như thế. Quá uy vũ ~ Ngao ngao ngao~ ]
[ Thần chưởng Dưa Leo: @Đại thần Cúc Hoa, tui với bồ cưới nhau đi! Tên chúng ta hợp nhau như vậy mà! Bồ còn phân tích đúng ý tui ghê! ]
[ Đại thần Cúc Hoa: come on bấy bì ~ ]
[ Hoa Hoa của Liên: Đừng! Hai vị không cần tung cẩu lương cho bọn tui đâu!!! ]
[ Ta là Bạch Liên Hoa: Từ chối ăn cẩu lương! ]
[ Ngốc Bạch Ngọt là tình yêu của tui: Từ chối ăn cẩu lương! +1 ]
[ Em ước mơ được làm siu nhơn: Từ chối ăn cẩu lương! +2 ]
[ Bổn tọa nuôi ngươi: Từ chối ăn cẩu lương! +3 ]
[ Cẩu lương: Đừng xua đuổi người ta mà ~ QAQ ]
[ Mộ học bá uy vũ: Đề nghị mọi người quay lại chủ đề chính. ]
[ Tui là tiết tháo của công quân: Các lầu trên, chúng ta lại gặp nhau rồi, thiệt là vui. ]
[ Đọa Thiên một phát bay cả Heian: Nhưng không hiểu sao tôi vẫn lo lo à nha. Lỡ như người viết ra bài này có quan hệ với cao tầng biết trước mọi việc thì sao? ]
[ Sum mười ra mười R: Đang yên đang lành, tự nhiên đăng cái thứ này lên, muốn lôi kéo giá trị cừu hận hay gì? Ông đây mỗi ngày sum bùa chỉ ra toàn R, dân Châu Phi chính hiệu, có cần phải đăng cái này lên làm tâm thần ông đây rối loạn rồi lại sum tiếp thập R không hảảảảảả!!!!!!!]
[ Âu khí đây: Lầu trên lại đây, tui vừa quăng bùa hai bùa được cả anh tám xiaolin với Bất Tri Hỏa nè, hi hi. Mau lại hít âu khí đi nèo ~]
[ Sum mười ra mười R: đáng ghét, còn lâu ông đây mới thèm! Hừ hừ! ]
[ Phi thăng là chuyện dễ dàng: Mọi người mau tập trung vào chủ đề của chủ topic đi!!! Đừng đi lệch hướng nữa mà! ]
[ Hoa Hoa của Liên: Tính xác thực của bài viết này còn quá mơ hồ. Tui còn chẳng biết nên tin hay là không đây. ]
[ Loli ba vòng chuẩn: Tùy mỗi người thôi, nhiều khi chủ bài viết này muốn troll chúng ta cũng nên? ]
[ Đại thần Cúc Hoa: Troll? Lấy cao tầng ra troll thì hơi nhạy cảm đấy. ]
[ Bổn tọa nuôi ngươi: Hay chúng ta đợi vài ngày nữa xem sao? Nếu có mấy chục phi thuyền như chủ bài viết nói thì tui nghĩ đúng năm sáu phần đó. Ai đó chụp topic này lại đi, lỡ cao tầng thấy rồi xóa thì chúng ta không có cái để nói đấy. ]
[ Băng muội hay khóc nhè: Tách! Tui chụp rồi, mọi người yên tâm!]
[ Đại Thần Đâm Máy Bay Lên Giời: Đến! Chúng ta lại bàn tiếp chuyện nào! ]
[ Công tử tiêu soái tóc hai búi: Móa! Ổng lại trốn Mạn Bắc Quân lên online nữa nè!!!! ]
[ Cược không em: Nắm bắt vận mệnh khai phá thiên cơ. Cược đi, cược đi em, cược để đổi đời, cược xem Đại Thần có bị bắt nữa không nào ~ ]
[ Mộ học bá uy vũ: chắc chắn bị bắt, cược một chậu hoa cúc. ]
[ Ta là Bạch Liên Hoa: +2 chắc chắn bị bắt, cược hai chậu hoa cúc.]
[ Loli ba vòng chuẩn: +3 chắc chắn bị bắt, cược một kí dưa leo.]
[ Băng muội hay khóc nhè: +4 cược hai kí dưa leo. ]
[ Âu khí đây: + 5, cá một vườn dưa chuột. ]
[ Đại Thần Đâm Máy Bay Lên Giời: ... ]
Bài viết về mạt thế cứ như vậy nhanh chóng thu hút được sự chú ý của nhiều người, trở thành chủ đề nóng hổi để mọi người bình luận, hoặc cũng là chủ đề để vài người đem ra mua vui, châm biếm.
Danh Sách Chương: