Thay dép xong, Diệp Tuệ nhanh chóng đi vào phòng khách, ngồi đối diện Thẩm Thuật: “Em biết là anh chưa từng tiếp xúc với giới giải trí, cho nên chắc chắn là không biết về các mặt tối của nó.”
Sau màn nói dạo đầu của cô, Thẩm Thuật chỉ lơ đãng liếc mắt một cái, sau đó lại thu hồi về như cũ.
Thẩm Thuật không chỉ hiểu quá rõ về giới giải trí, mà anh còn là tổng giám đốc của Hoa Thụy, mà Hoa Thụy lại là công ty giải trí lớn nhất nước, bao nhiêu nghệ sỹ chen nhau đến vỡ đầu để được vào đó.
Diệp Tuệ không nhận ra sự khác thường của anh, cô lại tiếp tục nói, cảm thấy mình nên có nghĩa vụ làm cho anh hiểu ra được vấn đề.
cô lục lọi trong túi xách một lúc mà không tìm thấy giấy, nên đành rút một tờ giấy ăn ra rồi trải lên bàn trà, sau đó từ trên ghế đứng dậy rồi ngồi bệt xuống bên cạnh bàn luôn, sàn nhà có trải thảm dày nên không hề thấy lạnh.
cô vỗ vào vị trí bên cạnh mình, nói: “anh ngồi đây đi, em sẽ giải thích rõ ràng với anh.”
Thẩm Thuật chưa từng ngồi dưới sàn nhà bao giờ, nhìn tay Diệp Tuệ đang đặt trên mặt thảm, anh chỉ do dự đúng một giây rồi nghe lời cô ngồi xuống.
Thẩm Thuật nhìn cô vẽ gì đó lên tờ giấy ăn, dáng vẻ rất nghiêm túc.
Trước tiên Diệp Tuệ vẽ một cái vòng tròn, sau đó viết tên mình trong vòng tròn đó, bên ngoài vòng tròn thì viết tên Thẩm Thuật.
“Những người giống như anh thì sẽ ở bên ngoài vòng tròn, còn em ở bên trong, trong giới giải trí thì còn có vô số những ngôi sao khác.” cô lấy ví dụ thực tế luôn, đó là Thường Huỳnh, Thẩm Tu và Cao Việt.
Diệp Tuệ → Thường Huỳnh, Thường Huỳnh → Thẩm Tu, Cao Việt → Diệp Tuệ.
Diệp Tuệ từng dựa hơi Thường Huỳnh, Thường Huỳnh lại có quan hệ yêu đương với Thẩm Tu, mà Cao Việt hiện giờ bị nghi ngờ đang hẹn hò với Diệp Tuệ.
một giây sau, cô cầm bút vẽ một mũi tên chỉ vào tên Thẩm Thuật.
Diệp Tuệ → Thẩm Thuật.
“Nếu như có người chụp được ảnh anh và em đi với nhau thì hôm sau trên báo có thể sẽ xuất hiện những tin tức đại loại như nữ diễn viên họ Diệp hẹn hò vào đêm khuya với một người đàn ông không cùng ngành, có khi nếu người nào ác ý hơn thì sẽ nói là em đang được bao nuôi đó.”
Nét mặt cô tỏ ra vô cùng đau đớn, thật sự muốn nhồi hết tất cả những kiến thức trong cái giới này vào đầu Thẩm Thuật luôn, tránh cho sau này anh lại bị người ta lừa.
cô nói nhiều quá nên khát khô cả cổ, liền đi vào bếp lấy một lon nước đào có ga.
Lần trước Thẩm Thuật đã đưa cho cô một lon, nói là của bạn cho anh, mà anh không thích uống nên đưa lại cho cô, thế mà không ngờ hôm sau lại thấy trong nhà có nguyên một thùng nước luôn, thì ra bạn anh tặng cho anh cả một thùng.
cô không hề biết là, thùng nước đào đó là do Thẩm Thuật tự mua về.
Lúc cô trở lại phòng khách thì thấy Thẩm Thuật đang cầm bút, viết gì đó lên tờ giấy ăn đã sắp bị Diệp Tuệ làm rách nát.
cô cứ yên lặng nhìn anh, trước tiên anh gạch đi tên của Thường Huỳnh, Thẩm Tu và Cao Việt, sau đó cũng gạch luôn mấy dấu mũi tên nối giữa tên cô và những người khác. Cuối cùng, anh vẽ một dấu mũi tên ngược lại giữa tên anh và tên cô, bấy giờ mới hài lòng dừng bút.
Diệp Tuệ ←→ Thẩm Thuật, giữa hai người là mũi tên giao nhau, nhìn qua giống như là hai người họ đã bị cột vào một chỗ vậy.
Diệp Tuệ kinh ngạc, xem ra cô đã quá gấp gáp rồi, đột nhiên lại để cho anh biết nhiều chuyện như thế, xem đi, anh lại nổi cái tính bướng bỉnh ra rồi, vẽ linh tinh lên tờ giấy thế kia.
Tập đầu tiên của show “Tôi và minh tinh mở quán ăn nhanh” đã gây được tiếng vang rất lớn, sau khi phát sóng trực tiếp trên mạng thì bản chính thức cũng đã được một đạo diễn cắt ghép biên tập xong.
Sau khi đăng tập 1 đã qua biên tập lên mạng, lượt view đã vượt qua con số một trăm triệu, Diệp Tuệ nhờ tài nấu nướng của mình đã tạo được thiện cảm rất tốt trong lòng người xem.
Đoàn đội của Cao Việt hành động rất nhanh gọn, tin tức được đăng lên liên tục, thành công lừa được cư dân mạng, ai cũng cảm thấy Cao Việt và Diệp Tuệ nhìn đúng là rất đẹp đôi.
Chị Nhâm lúc này vô cùng thông minh, không sao tác couple theo ý hướng của Cao Việt, trước mắt Diệp Tuệ đang là nữ diễn viên nổi nhất do chị quản lý, Diệp Tuệ hoàn toàn có thể nhận được rất nhiều dự án tốt, không thể vì chuyện sao tác couple mà gây cản trở tương lai được.
Vì Diệp Tuệ trở thành diễn viên hot nhất công ty nên ekip của cô đã được điều thêm vào mấy người, tuy không ai từng có kinh nghiệm đi theo các ngôi sao lớn, nhưng dù sao đông người vẫn tốt hơn.
Dù phía Cao Việt có làm gì thì phía Diệp Tuệ cũng không biểu lộ thái độ hồi đáp, luôn giữ vững sự lạnh lùng.
Phải đến tập hai thì chương trình mới coi như thật sự bắt đầu, mọi người sẽ lựa chọn địa điểm để mở quán mỳ tương đen, trong một ngày phải bán được hai trăm bát.
Chương trình được ghi hình từ rất sớm nên Diệp Tuệ phải lên đường từ rạng sáng, Cao Việt là người tới sớm nhất, nhìn thấy Diệp Tuệ bước xuống xe, anh ta thoáng nhìn sang rồi đi tới.
Trời sang thu nên hơi lạnh, Diệp Tuệ không chống lại được ánh mắt chăm chú nghiêm túc của Thẩm Thuật nên phải mặc thêm áo ấm, trước khi ra cửa, anh còn bảo cô phải ăn mặc thật kín vào, cô nghe lời anh nên mới quấn một cái khăn quàng cổ dày sụ mà đến quay show thế này.
Cao Việt nhìn cô, nói: “cô mặc ấm thế, có phải rất sợ lạnh không?”
Diệp Tuệ bình thường nói rất nhiều, lúc này lại tích chữ như vàng: “Chống rét.”
Cao Việt cười rộ lên, một nụ cười rất thoải mái, không tạo cảm giác lạnh lùng như lúc mới gặp, tựa như một chàng trai tỏa nắng vậy.
Diệp Tuệ hết nói nổi, cô mới nói có hai chữ thôi mà, buồn cười lắm sao?
Những khách mời khác cũng lần lượt đến, bọn họ sẽ phải tới chợ nông sản để mua nguyên liệu nấu ăn, đủ cho hai trăm bát mỳ tương đen, hoàn thành nhiệm vụ mà tổ chương trình giao cho.
Các nghệ sỹ đi lung tung khắp nơi, vì kinh nghiệm sống chưa nhiều nên đứng nhìn thịt ba chỉ heo rồi hành tỏi gừng thôi cũng đủ hoa cả mắt, thế là việc đi chợ hoàn toàn được đẩy sang cho Diệp Tuệ và đầu bếp Cốc Chiếu, Cốc Chiếu chọn nguyên liệu còn Diệp Tuệ thì trả giá.
Diệp Tuệ: “cô ơi, cô xem chúng cháu mua nhiều thế này cơ mà, giảm giá cho bọn cháu tí đi ạ. Máy quay đang quay kìa cô, chúng cháu sẽ quảng cáo cửa hàng của cô cho mọi người biết.”
Cao Việt thoáng nhìn Diệp Tuệ, sau đó nói với cô bán rau: “Đúng đấy cô, cô ấy rất nổi tiếng đấy ạ.”
Diệp Tuệ chửi thề trong lòng, cô thì nổi tiếng cái gì chứ? Nổi tiếng vì dựa hơi Thường Huỳnh à?
cô bán rau vì đã xem phim của Cao Việt đóng nên rất vui vẻ bán giá thấp cho bọn họ, đạn mạc cũng đang dậy sóng vì khả năng mồm mép của Diệp Tuệ.
“Ha ha ha fan của Cao Việt có độ tuổi rộng thật đấy, nhân tiện cũng muốn nói luôn là phim thần tượng hiện đại của Cao Việt sắp chiếu rồi nhé.”
“Tổ chương trình ki bo thế, cho có tí tiền mua sao được, có đủ làm nổi hai trăm bát mỳ không? Tự dưng lại để nghệ sỹ người ta phải tự mở miệng trả giá như thế!”
“Có ai thấy giống tôi không? Cao Việt với Diệp Tuệ đi cùng nhau nhìn thích lắm ý.”
Lúc đi qua một quầy hàng, Diệp Tuệ lơ đãng quay đầu nhìn, thấy ở phía xa có một lon sữa mạch nha được đặt trong đống hộp kẹo, nhìn rất không bắt mắt.
cô lập tức dừng bước, cái lon sữa mang cảm giác xưa cũ kia chắc chắn là của con ma tem phiếu kia rồi, theo suy đoán của cô thì nhất định con ma đã bám vào cái lon sữa đó rồi đi theo xe của tổ chương trình.
không biết con ma đói ấy khi nhìn thấy khu chợ của thế kỷ 21 thì nó có suy nghĩ thế nào nhỉ.
Tống Bạch hỏi Diệp Tuệ mấy thứ, trả lời xong cô lại quay đầu nhìn lại, phát hiện lon sữa đã biến mất, cô thở phào nhẹ nhõm.
May là máy quay không quay phải cái đó, chứ không đồ vật mà cứ thoắt ẩn thoắt hiện như thế, người xem sẽ lại thắc mắc.
Sau khi lượn một vòng khu chợ, cuối cùng bọn họ cũng đã mua được đủ nguyên liệu với một mức giá hợp lý nhất.
Chuẩn bị xong nguyên liệu nấu ăn, cả đoàn đi lại lâu nên đói không chịu nổi, tạm thời quyết định sẽ ăn trưa sớm rồi mới bắt đầu mở quán ăn.
Tống Bạch kéo tay Diệp Tuệ: “Chị ngồi cạnh em.”
Cao Việt nghe xong, cặp chân dài liền sải bước, tỏ ra rất hờ hững đi đến bên cạnh Diệp Tuệ, kéo ghế ngồi xuống.
Diệp Tuệ: “…”
Trong lúc đợi đồ ăn được mang lên, các khách mời bắt đầu phân chia công việc ở quán ăn, lúc đồ ăn tới thì lại cùng nhau bình luận về hương vị, cả nhóm cười cười nói nói, bầu không khí vô cùng vui vẻ.
Diệp Tuệ chỉ cúi đầu yên lặng ăn cơm, bỗng dưng thấy trước mặt xuất hiện một đôi đũa không phải của cô.
“Món này ngon lắm.” Cao Việt nói khẽ, vẻ lạnh lùng kiêu ngạo thường ngày giờ lại mang theo một chút dịu dàng.
anh ta rất tự nhiên gắp đồ ăn vào bát Diệp Tuệ, động tác nhìn có vẻ như đã làm đến quen rồi, đối với những người không biết chuyện khi xem chắc chắn sẽ bị đánh lừa.
Hành động của Cao Việt quả nhiên đã làm cho đạn mạc trở nên điên cuồng, quần chúng ăn dưa kích động phát điên lên luôn, các fan nữ của Cao Việt thì tức giận muốn giết người.
“Aaaaa tôi vừa nhìn thấy cái gì vậy?? Cao Việt thế mà lại gắp thức ăn cho Diệp Tuệ, trời ơi, hai người này nhất định là có vấn đề.”
“anh trai tôi ấm áp quá đi, nếu tôi mà là Diệp Tuệ thì tốt quá, thật muốn được Cao Việt dịu dàng quan tâm như thế.”
“Diệp Tuệ có tài đức gì mà lại được Cao Việt của chúng tôi gắp thức ăn cho? cô ta chỉ là một nữ diễn viên bị bôi đen thôi mà, gần mực thì đen, thân thiết với cô ta sẽ chẳng tốt đẹp gì đâu.”
“Diệp Tuệ đẹp thật, nhưng giả nai lắm, không hiền lành tốt tính đâu nhé, Cao Việt ơi, anh đừng có để bị cô ta mê hoặc!!”
Đạn mạc đang nổ tung trên màn hình, còn các khách mời có mặt trực tiếp tại đây cũng đã nhận ra bầu không khí mờ ám đó, trừ Tống Bạch còn nhỏ tuổi ra thì ai cũng dùng ánh mắt sâu xa để nhìn Cao Việt và Diệp Tuệ, nhưng ngay sau đó lại vờ như không thấy gì, tiếp tục tập trung vào ghi hình.
Diệp Tuệ sửng sốt mấy giây, đúng là sợ cái gì thì cái đó sẽ đến.
Cao Việt bỗng dưng lại biến thành chàng trai ấm áp gắp thức ăn cho cô, chẳng những khiến cho nhóm quần chúng ăn dưa kinh ngạc, mà ngay đến cô cũng đang phải sững người lại.
Lúc ở nhà, Thẩm Thuật mắc bệnh sạch sẽ rất nghiêm trọng, tính anh quái gở từ nhỏ nên chỉ thích dùng đồ riêng, không quen chia sẻ với người khác.
Khi cô và anh ăn cơm, vì nghĩ đến thói quen của anh nên cô không dám gắp thức ăn cho anh, chỉ thường múc canh cho anh thôi.
Nhưng cái tên Cao Việt này sao mặt lại dày như thế chứ? Chưa đâu vào đâu đã gắp thức ăn cho cô thế này, anh là ai? Chúng ta quen nhau à?
Đúng là chị Nhâm nói không sai, so với trước đây thì bây giờ cô đã nổi hơn nhiều, nên có người muốn tạo hiệu ứng cặp đôi với cô rồi. Diệp Tuệ khẽ lắc đầu, bây giờ không phải là lúc nghĩ đến mấy chuyện này.
Nếu như cô không có hành động gì, cứ mặc kệ để người ta gắp thức ăn cho mình như thế thì chứng tỏ là cô với Cao Việt đang có vấn đề với nhau rồi.
Thế là cô quyết định không động đến thức ăn trong bát, dứt khoát đặt đũa xuống bàn, không ăn nữa.
Cao Việt chú ý tới động tĩnh bên cạnh, quay sang nhìn Diệp Tuệ, quan tâm hỏi han: “Ăn no rồi à?”
Diệp Tuệ nhìn Cao Việt, ánh mắt cô cực kỳ lạnh lùng, ý muốn vạch rõ giới hạn đã quá rõ ràng.
cô đột nhiên lên tiếng tuyên bố một chuyện trước mặt mọi người: “Tôi và người nhà tôi đều có một thói quen chung.”
Mọi người giống như bị ấn nút tạm dừng, ai cũng ngơ ngác ngẩng đầu lên, mắt tập trung nhìn Diệp Tuệ, trên mặt ai cũng viết ba dấu hỏi chấm rất to: “???”
Thói quen của Diệp Tuệ và người nhà cô thì có liên quan gì đến bọn họ nhỉ, mà cũng có liên quan gì đến bữa cơm này chứ?
Diệp Tuệ tiếp tục bình tĩnh phun ra ba chữ: “Ưa sạch sẽ.” Ý là bát cơm này đã bị người ta chạm qua, cô không muốn ăn nữa, một hột cơm cũng không muốn động vào.
Trong phòng làm việc của Hoa Thụy, Thẩm Thuật, một người mắc bệnh sạch sẽ chân chính, bỗng dưng hắt xì một cái.