• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 39


Lại so sánh với Giản Linh một lần nữa: “Trong đám con gái cô ấy là số một.”


Sau khi nghe điều này, Âu Tuấn không nghĩ tài thiện xạ của Giản Linh lại tốt như vậy, dù sao thì sẽ có rất ít phụ nữ đến trường bắn, lại còn là số một trong đám con gái, có vẻ đó cũng không phải là vấn đề lớn.


Bản thân Giản Linh ngược lại cũng không bị ảnh hưởng bao nhiêu, vì vậy cô nói với Hùng Đại: “Mập ơi, anh vừa vặn đến đây, vậy anh làm chứng cho tôi, tôi muốn đấu với anh hai Âu một trận.”


“Thật tuyệt vời.” Hùng Đại xoa xoa tay: “sau đó dựa theo độ khó chấm điểm cao nhất cho hai người?”


Giản Linh nhún vai: “Được đó.”


Hùng Đại: “Vậy đi thôi.”


Đang nói thì Hùng Đại nắm vai Âu Tuấn và thì thầm bên tai anh: “Âu Tuấn, được đó, vừa trở về thì bắt lấy nữ thần trường bắn của tôi rồi? Tôi đã nói về khuôn mặt của anh từ khi còn nhỏ, lớn lên có thể lấy được một cô gái! Cũng chuẩn phết! Còn mặc đồ đôi nữa? ”


Đồ đôi?


Âu Tuấn nhìn xuống trang phục của mình, áo phông đen, quần dài và bốt ngắn.


Rồi lại nhìn Giản Linh, áo phông trắng, quần dài và bốt cổ ngắn.


Màu quần khác nhau hoàn toàn, kiểu dáng giày cũng lệch, có thể coi là đồ đôi à? Nhưng phong cách quả thực là gần giống nhau.


Hùng Đại nắm vai Âu Tuấn, quay đầu sang nhìn Giản Linh: “Bé Năm, cô đấu cùng Âu Tuấn, có đánh cược cái gì không?”


Giản Linh trả lời: “Đánh cược xem ai có thể ngủ trên giường.”


Hùng Đại nghe vậy cong môi: “Hai người thật là nhàm chán! Đánh cược ngủ trên giường làm cái gì? Muốn tôi xem, hai người đặt cược trên giường đi. Nếu Âu Tuấn thắng thì cô ngủ cùng anh ấy đi, còn nếu cô thắng anh ấy sẽ lên giường với cô. Điều này tuyệt hơn đó, và nó


có thể khiến tình bạn xếp thứ nhất thi đấu xếp thứ hai rồi, phải không? ”


Giản Linh nắm chặt tay khi nghe những lời này, các khớp ngón tay kêu răng rắc, đôi mắt trong veo lạnh lùng, u ám nói: “Mập à, anh mấy ngày nay bị căng cơ à muốn tôi xoa bóp cho anh không?”


Hùng Đại vô cùng hợp tác, co người trốn phía sau Âu Tuấn, đẩy Âu Tuấn về phía Giản Linh, sau đó hét lên: “Âu Tuấn! Che cho tôi!”


Sau đó anh ta thò đầu ra từ phía sau Âu Tuấn nói với Giản Linh: “Cô buông anh ấy ra, cơ bắp anh ấy chắc nhất, một thân toàn là cơ bắp, không những dễ nhìn mà còn sờ rất thích nữa!”


Giản Linh nhướng mày: “Sờ anh ấy, anh ấy liền nói muốn thu tiền.”


Hùng Đại duỗi tay đập Âu Tuấn một cái: “Anh nhìn anh đi, thật nhạt nhẽo, không phóng khoáng tí nào!” Anh quay đầu lại nói với Giản Linh: “Bé Năm, tôi trả tiền, để cô chạm vào anh ấy với giá 700 ngàn.”


Giản Linh mỉm cười: “Con số này thật là may mắn.”


Cả ba cùng đi vào trường bắn, đi đến kho súng.


Ngay khi bước vào khi súng, Âu Tuấn và Giản Linh lập tức trở nên nghiêm túc.


“Dài hay ngắn?” Giản Linh cầm khẩu Colt trên tay, quay lại nhìn Âu Tuấn.


“Tùy cô.” Âu Tuấn không quan tâm đến điều này, anh không kén chọn lắm, súng dài hay súng ngắn đều thuận tay.


Hùng Đại đứng bên cạnh nói: “Hai người cũng xem như là đối thủ của nhau. cứ súng ngắn trước ngắn sau, đến địa điểm huấn luyện hoang dã có mục tiêu cố định và mục tiêu di động, còn có mô phỏng các chướng ngại vật.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK