Mục lục
Mau Xuyên Tô Đát Kỷ: Nam Thần, Trêu Chọc Một Cái!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Miêu Bàn Tử

Bởi vì có Trần Hiểu Ý tham gia, sự kiện Tô Đát Kỷ dây dưa Phó Cẩn Ngôn đến giữa chừng thì đứt gánh.

Không có bản án gắn bó, Phó Cẩn Ngôn không có lý do gặp nàng. Chỉ có thể thừa dịp trời tối mọi người về hết, lấy camera giám sát ra, xem đi xem lại phong thái oán người của Tô Đát Kỷ.

Thời điểm nghe được Tô Đát Kỷ nói bốn chữ "Nữ nhân của hắn", trong lòng hắn khẽ động.

Hệ thống nhìn thấy bên trong ánh mắt hắn không che giấu được tia mềm mại, thở dài, thật là không thể cứu được.

Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu

Lúc đầu hắn coi là Tô Đát Kỷ không biết chuyện camera giám sát, còn chạy tới cười nhạo nàng một trận, nói dáng vẻ bưu hãn của nàng đều bị nam chính thấy được, lần này thì khỏi tăng độ thiện cảm.

Không nghĩ tới hồ ly tinh kia nhếch miệng lên, một chút cũng không kinh ngạc,

"Ta đương nhiên biết nha, nhưng hiện tại trong lòng nam chính, nhóc đáng thương ta là trong lòng yếu ớt nhưng ngoài miệng cậy mạnh. Tất cả mọi chuyện đều giấu ở trong lòng, ngoài miệng không có một câu nói thật. Ta càng hùng hổ dọa người, hắn càng cảm thấy ta ủy khuất a~"

Tô Đát Kỷ cười híp mắt nằm trên ghế sô pha, đắc ý ngồi ăn tô thịt vừa mua,

"Hắn mỗi ngày nhìn một lần, sẽ càng đau lòng cho ta hơn một chút, cộng thêm chán ghét Trần Hiểu Ý trong ngoài không đồng nhất này một chút. Vô tri vô giác thay đổi, dù cho ta không cùng hắn gặp mặt, độ thiện cảm vẫn sẽ tăng lên đây này."

Quả nhiên, tại thời điểm Phó Cẩn Ngôn xem video đến lần thứ 38, thanh tiến độ thiện cảm có động tĩnh.

【 Đinh! Độ thiện cảm +5 điểm, tiến độ trước mắt 75/100 】

Hệ thống:!!! Cách yêu còn kém 5 điểm a!

Phó cảnh sát, ngươi có thể thận trọng một chút hay không!

Ngươi thích photoshop có thể đừng lố một chút được không!

Rõ ràng nàng đem Trần Hiểu Ý ngược thành mảnh vụn, ngươi lại cảm thấy nàng đáng yêu, đáng thương lại ủy khuất?

Cắt, nam nhân!

*

Mà một bên khác, mặc dù Phó Cẩn Ngôn bị điều đi tra án đổi thành Trần Hiểu Ý đến phụ trách, nhưng một chút xíu chỗ tốt cô đều không mò được.

Bởi vì Tô Đát Kỷ bị công ty phong sát!

Đám cẩu tử làm thật tốt công việc của mình, trông coi dưới lầu nàng như quân đội, khiến nàng một bước đều không có đi ra. Cho nên khi Trần Hiểu Ý tiếp nhận nhiệm vụ giám thị, dự định tìm hiểu kế hoạch của Vương Đại Phú liền thất bại, lâm vào tình trạng bất khả thi. Càng làm cho cô không nghĩ tới chính là tin tức bát quái của truyền thông, mỗi ngày đều đến đưa tin về chuyện này.

Phó Cẩn Ngôn không có cách nào tiếp cận với Tô Đát Kỷ, mỗi ngày chỉ có thể trông thấy nàng cách một lớp màn hình. Mắt thấy thân ảnh quen thuộc bị chụp tới mấy lần càng ngày càng gầy gò, hắn lại càng lo lắng cho nàng.

Những ngày này mặc dù Phó Cẩn Ngôn đã tháo bản án, nhưng cũng không hoàn toàn đặt xuống gánh nặng. Ngược lại còn tra được nhiều thứ hơn.

Ví dụ như, bên trong tài khoản ngân hàng của Tô Mê chỉ có hai trăm. Còn lại là đem những đồ xa xỉ người khác tặng đổi thành tiền mặt để sử dụng.

Mặc dù không biết số tiền kia tiêu ở chỗ nào, nhưng khẳng định không phải mua thêm trang sức. Nhìn bề ngoài nàng ngăn nắp xinh đẹp, thực chất lại là một kẻ nghèo trắng tay.

Về sau bị công ty phong sát, không có thu nhập, nàng nên làm cái gì bây giờ?

Phó Cẩn Ngôn vì nàng gấp không thôi, còn người trong cuộc lại lười biếng uốn éo trên ghế sô pha, ăn thịt uống rượu, nhàn nhã đến không chịu được.

Sau lần hầu rượu bị làm lớn chuyện, trực tiếp khiến Hoàng Đổng tức giận, hắn lớn tiếng nói muốn dạy cho nàng một bài học.

Đổi lại là Tô Mê ham hư vinh, về sau bị phong sát, nàng có thể sẽ khóc ròng ròng chạy tới cùng hắn ngủ. Nhưng Tô Đát Kỷ biểu thị, cô nãi nãi quan tâm chuyện này sao?

Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu

Dù sao nàng chỉ là một linh hồn, hoàn thành nhiệm vụ là tốt rồi, lại không có ý định ở một đời trên thân thể này, cho nên không sợ hãi nha~.

Thấy Tô Đát Kỷ không chịu thua, công ty càng làm trầm trọng thêm. Phòng ở đều bị thu hồi, trong thẻ cũng không có tiền. Tô Đát Kỷ không có chỗ để đi, chỉ có thể thừa dịp bóng đêm trốn đông trốn tây như chuột chạy qua đường, tránh né đám cẩu tử bao vây chặn đánh.

Nhìn xem hồ ly tinh chật vật không thôi, hệ thống buồn bực. Lấy thủ đoạn của nàng, lừa gạt Hoàng tổng cùng người của công ty, quả thực dễ như trở bàn tay. Vì cái gì lúc này bày đặt chơi thô bạo như vậy?

"Ken két!"

Cỗ xe màu đen bỗng nhiên thắng gấp một cái, ngăn trước mặt Tô Đát Kỷ đang hoảng hốt ẩn núp, đã cho hệ thống đáp án.

"Lên xe!"

Cửa xe hạ xuống, lộ ra gương mặt lo lắng của Phó Cẩn Ngôn.

—— —— ——

Hệ thống mắt tối sầm, đưa tay bày ra cái thủ thế stop:

"Được rồi, bản điện hạ biết ngươi cố ý, ngươi không cần nói."

- ------✡-------

✎ Chuyên mục xoát độ có mặt của editor ( =ω=)..nyaa:

🌹Mỗi comt và bình chọn của quý dị đều là động lực tiếp sức cho Miêu edit. Thân ái🌹Meo~

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK