thân tìm đến cô và Tần Phong.
Nếu bọn họ mà dám tự mình đi tìm thì sẽ bị trục xuất khỏi sư môn.
Việc trang trí phòng khám còn cần mấy ngày nữa mới xong, hai ngày nay, Tân Phong đều rất rảnh rỗi. Hắn định nhân lúc có thời gian rảnh mà ở bên chăm sóc mẹ. Lúc chạng vạng, Tân Phong đi mua chút đồ ăn, định tự mình làm cho mẹ một bữa ăn ngon.
Lúc hắn đang đi về nhà, trong thôn Thành Trung có một đám khách không mời mà đến. Bọn họ gặp ai thì đánh người đó, thấy thứ gì cũng đập phá.
Bọn họ là người mà nhà họ Du ở tỉnh thành phái tới, điều tra ra được Tần Phong ở nơi này, nhưng phát hiện Tân Phong không có ở nhà nên bắt đầu đập phá đồ đạc.
Một tên thuộc hạ của nhà họ Du liếc nhìn những người dân bị đánh ngã trên đất, sau đó đi đến trước mặt Vương Tuyết Mai hỏi: “Nói, Tân Phong đang ở đâu?”
Vương Tuyết Mai cũng bị đánh cho sứt đầu chảy máu, bà không biết con trai lại chọc phải ai, hỏi: “Rốt cuộc mấy người là ai?”
“Tôi hỏi lại một lần nữa, Tân Phong ở đâu? Không nói thì chết.” Những người này không trả lời câu hỏi của bà, hỏi lại một lần cuối cùng.
“Nó đã rời khỏi Bạch Hải rồi.”
Vương Tuyết Mai không thể để Tân Phong xảy ra chuyện gì, vừa đúng lúc Tân Phong không ở nhà, bà liền bịa một lời nói dối. Chỉ hy vọng những người này mau chóng rời đi, nếu không Tần Phong trở về thấy được thì thật không xong!
“Nếu không biết thì bà chết trước đi.”
Thấy bà không chịu nói, thuộc hạ của nhà họ Du cũng mất kiên nhẫn, quyết định dùng dao đâm chết bà.
Nhưng mà đúng lúc này, Tân Phong đã trở lại.
Từ rất xa hắn đã nghe được tiếng khóc và tiếng la hét của những người dân trong thôn Thành Trung, hẳn biết đã xảy ra chuyện gì đó thì tăng tốc xe lái về, vừa đúng lúc nhìn thấy đám người kia sắp giết mẹ hắn.
Âm một tiếng, Tân Phong lao xe nhanh đến như một viên đạn.
Ngay lúc một tên sắp đâm dao xuống thì lập tức bị Tân Phong lái xe đâm bay, chết ngay tại chỗ.
“Mẹ, mẹ có sao không?” Tân Phong chạy nhanh đến đỡ mẹ dậy.
. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Khi hắn nhìn thấy mẹ bị người ta đánh sứt đầu chảy máu thì sát ý ngay lập tức tràn ra ngoài.
“Phong nhi, mẹ không sao, con mau đi đi.”
Vương Tuyết Mai không hỏi Tân Phong đã chọc vào ai, bà chỉ biết Tân Phong không thể chết.
Bà mang theo Tân Phong đến đây sống là để cho Tân Phong có thể an toàn sống sót, cho dù bà có chết thì cũng không để Tân Phong xảy ra chuyện gì.
Đột nhiên, Tân Phong thu hồi lại sát ý, mỉm cười nhẹ nhàng nói: “Con biết rồi, mẹ cầm máu trước đi.”
Vừa nói xong, Tân Phong lấy ra một cây kim châm cứu, đâm vào một huyệt đạo trên người Vương Tuyết Mai.
Mà Vương Tuyết Mai còn đang định nói gì đó, sau khi bị Tân Phong đâm kim thì nhanh chóng hôn mê. Tân Phong ôm bà về nhà, đắp chăn cho bà.
Sau đó hắn bình tĩnh đi ra ngoài, nhìn lướt qua những người dân bị đánh trên đất, chậm rãi nói: “Rất xin lỗi mọi người, là tôi khiến cho mọi người bị liên lụy, tôi sẽ đòi lại công lý cho mọi người.”
“Mày chính là Tân Phong?”
Sau khi đám thuộc hạ của nhà họ Du khôi phục lại tinh thần thì nhìn chằm chằm vào Tần Phong và hỏi.
“Là tao, chắc hẳn chúng mày là người của nhà họ Dư? Đi nào, tao và chúng mày đến nhà họ Du.”
Nói xong, Tân Phong đi ra ngoài mà không quay đầu nhìn lại. “Tiểu... Tiểu Tần, cháu đừng...”
Một vài hàng xóm bị thương nhẹ muốn gọi Tần Phong lại, sợ hắn có chuyện gì.
Tân Phong quay đầu lại cười nói: “Cháu không sao đâu, cháu sẽ về nhanh thôi.”
“Lên xel”
Đi ra bên ngoài, thuộc hạ của nhà họ Du đẩy Tần Phong lên xe.
Đi ra bên ngoài, thuộc hạ của nhà họ Du đẩy Tần Phong lên xe.
Mặc dù gia chủ muốn bọn chúng giết Tân Phong, nhưng bây giờ Tân Phong nghe lời như vậy, nếu có thể đưa Tân Phong còn sống về giao cho gia chủ tự mình xử lý thì gia chủ sẽ càng hài lòng hơn.
Cho nên bọn chúng rất mong Tân Phong nghe lời.
Bọn chúng cho rằng Tân Phong chỉ là người bình thường, nhưng nào có biết thứ đang chờ đợi bọn chúng chính là một tên sát thần.
Dưới khuôn mặt bình tĩnh của Tân Phong đã sớm tràn ngập sát ý khủng bố, chạm vào là nổ ngay.