Cuối cùng, Chu Ly cũng có thể rời khỏi ngục giam dưới lòng đất, đi đến một nông trường đẹp như tranh vẽ. Hai người giục ngựa chạy như bay, rong ruổi trên bãi cỏ vô biên vô tận. Ha ha ha ha ha. Chu Ly phát ra từng đợt cười điên cuồng, tự do hoan hô, tóc bạc tung bay. Một chi kỵ binh tinh nhuệ thời thời khắc khắc bảo vệ ở bên cạnh. Buổi tối, Vân Trung Hạc và Chu Ly vừa ăn thịt, vừa uống rượu. “Chu Ly huynh, bốn năm trước ta đã đáp ứng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.