Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong lúc đang lo lắng vì không có cách nào trả tiền thuốc thì bỗng nhiên phía trước có một người đi tới trước mặt Đỗ Ngạo Bạch.

Đỗ Ngạo Bạch hoảng sợ lùi lại 1m. Cô nghĩ bụng khi người nào đó gặp xui xẻo uống nước lạnh thôi cũng có thể bị sặc chết.

Trái tim phiền muộn của Đỗ Ngạo Bạch như đang có mười ngàn con ngựa lao vào, khi sắp ra đến cửa bệnh viện thành phố Hoàng Qua, cô nghe thấy âm thanh thúc giục phía sau

” Nhanh, tránh ra, nhường đường, cấp cứu.”

Đỗ Ngạo Bạch thấy mấy người trên xe cứu thương đi xuống, bệnh nhân đang nằm trên cáng xe cứu thương sao lại quen mắt như vậy.

Đỗ Ngạo Bạch nhìn theo ” a! Hoá ra là anh, tên đại lừa đảo, người nói dối là phó chủ tịch tập đoàn Hoàng Phủ, Hoàng Phủ Minh Vũ.”

Đỗ Ngạo Bạch giống như tên trộm đi về phía trước, ai ngờ lúc này người đang hôn mê vậy mà lại nắm chặt tay Đỗ Ngạo Bạch nói:” đừng rời khỏi tôi, đừng mà, đừng mà”

Bác sĩ thấy vậy liền nói: ” hoá ra cô là người nhà bệnh nhân! Vậy cô đi qua đây với tôi.”

” Không, tôi không phải, tôi thực sự không phải mà…” Đỗ Ngạo Bạch thanh minh.

” Vừa rồi anh chàng này kéo tay cô như vậy mà còn nói không có quan hệ gì, cô cởi mở thật đấy, à đúng rồi đây là thẻ bệnh nhân đưa cho tôi trước khi hôn mê, cô cầm lấy đi làm thủ tục nhé” bác sĩ nói xong liền đưa bệnh nhân vào phòng cấp cứu.

” Thẻ, thẻ này có thể quẹt tiền sao?” Một chiếc thẻ kim loại màu đen xuất hiện trước mắt cô.

” Cô cầm lấy hoá đơn đi nộp viện phí cho bệnh nhân” y tá lại đưa cho Đỗ Ngạo Bạch vài hoá đơn nữa.

Đỗ Ngạo Bạch ngân ngơ đi tới quầy thanh toán, đưa hoá đơn và thẻ trong tay cho nhân viên thu phí.

” vẫn còn hoá đơn sao? Trả một thể luôn cho xong đừng có chốc lát lại trả như thế” nhân viên thu phí nhắc nhở.

” Thẻ dùng được không?” Đỗ Ngạo Bạch nghi ngờ hỏi

” Đưa mấy tờ hoá đơn còn lại trong tay cô cho tôi” nhân viên thu phí sớm đã nhìn thấy mấy tờ hoá đơn còn lại trong tay Đỗ Ngạo Bạch.

” Ồ! ” Đỗ Ngạo Bạch nói xong đưa cho nhân viên, thanh toán xong, cô nghĩ, toi rồi đây có coi là vi phạm pháp luật không nhỉ, mình phải nhanh chóng bí mật trả thẻ cho người ta rồi chuồn khỏi đây thôi.

Đỗ Ngạo Bạch hoảng hốt trả lại thẻ rồi chạy thẳng tới công ty truyền thông văn hóa thế hệ mới, cô nghĩ bụng, cuối cùng mình cũng thoát khỏi bệnh viện, một ngày mà có tới 2 lần gặp phải tên xui xẻo kia, phiền não thật mà, nếu nói chuyện này với Vương Lâm Lâm chắc là cậu ấy sẽ không tin.

Vừa đến cửa công ty truyền thông văn hóa thời đại mới cô liền thấy bên trong đều là các cô hotgirl mạng, ngực khủng, eo rắn trang điểm lộng lẫy. Đỗ Ngạo Bạch cũng lẫn vào đám đông.

” Hoá ra cậu ở đây, mình tìm cậu nửa ngày rồi đấy!” Đỗ Ngạo Bạch nói với Vương Lâm Lâm.

” Cậu cảm ơn mình thế nào đây, mình thay cậu báo danh rồi đó!” Vương Lâm Lâm cầm tấm thẻ trong tay nói.

” Cái gì? Mình không được đâu, mình không có mở khoé mắt, cũng không có mắt hai mí, mình không thể.” Nói xong Đỗ Ngạo Bạch liền đi ra ngoài.

Vương Lâm Lâm giữ Đỗ Ngạo Bạch quan sát từ trên xuống dưới rồi nói:” mặc dù “sân bay” của cậu phát triển không được tốt cho lắm, cơ thể giống mấy đứa học sinh tiểu học, có chút kém hấp dẫn, nhưng khi cậu vừa nở nụ cười núm đồng tiền nhỏ trên mặt khá ngọt ngào, đáng yêu lắm, cứ thử đi, nhỡ đâu lại được chọn cũng có được chút danh tiếng.”

Đỗ Ngạo Bạch nghe xong muốn tranh luận với Vương Lâm Lâm nhưng ai ngờ, đúng lúc này tổ đạo diễn lại gọi Đỗ Ngạo Bạch sbd 17 vào phỏng vấn.

Vương Lâm Lâm nghe xong vui mừng đẩy Đỗ Ngạo Bạch vào bên trong.

Ngồi đối diện tổ đạo diễn là đại minh tinh u Dương Băng Băng, cô ấy rất lạnh lùng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK