Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi bước vào, Đỗ Ngạo Bạch thấy đại minh tinh u Dương Băng Băng đang ngồi đối diện mình, cô ấy rất lạnh lùng. Ngồi bên cạnh u Dương Băng Băng là một nam đạo diễn, Đỗ Ngạo Bạch không dám nói nhiều. Không ngờ đúng lúc này chuông điện thoại reo lên, Đỗ Ngạo Bạch tắt máy, điện thoại lại reo lên cô lại muốn tắt máy.

Đại minh tinh u Dương Băng Băng thấy vậy nói:” không sao, cô nhận điện thoại trước đi.”

Đỗ Ngạo Bạch sợ điện thoại lại reo lên liền trức tiếp nghe máy:” Ngạo Bạch, tôi là mẹ cô đây, bây giờ cô về nhà một chuyến.”

” Tôi không có mẹ, mẹ tôi chết từ lâu rồi” Đỗ Ngạo Bạch nói.

” Con cái kiểu gì vậy, lớn đầu rồi mà còn không biết điều, mặc dù tôi mới gả cho bố cô chưa tới 2 năm nhưng ít nhất cô cũng phải tôn trọng tôi chút chứ.”

” Hơn nữa tôi nói cho cô biết, tôi đã giới thiệu cô cho một gia đình giàu có, người ta còn có lòng tốt muốn trợ cấp cho cô đi du học gì gì đó nữa” mẹ kế tiếp tục dụ dỗ.

Đỗ Ngạo Bạch nghe tới chuyện du học lại tức giận lập tức tắt điện thoại, không phải vì bà ta cầm hết tiền của bố thì cô đã không chán nản như bây giờ, có lẽ sớm đã ra nước ngoài học Y rồi.

Đỗ Ngạo Bạch lấy lại tinh thần, trong lúc chờ chỉ thị của đạo diễn, cô thấy nam đạo diễn bên cạnh thầm thì gì đó với đại minh tinh u Dương Băng Băng.

Đỗ Ngạo Bạch nghe không rõ, nghĩ bụng chắc chắn họ nói mình vô kỷ luật, một dịp quan trọng như vậy mà lại không tắt chuông điện thoại.

” Được rồi, cô kia, 3h chiều ngày mai đến khách sạn Hoàng Phủ thành phố Hoàng Qua phỏng vấn lại. Địa chỉ cụ thể sẽ được gửi vào điện thoại cô sau.” Nam đạo diễn nói.

” Ô! Tôi á? Không nhầm lẫn gì chứ! Nhưng mà phía sau còn rất nhiều người…”

” Buổi phỏng vấn đã kết thúc, chúng tôi đã chọn được nữ chính, các vị có thể ra về rồi” nhân viên công tác nói ở đại sảnh

Đỗ Ngạo Bạch ngơ ngẩn đi ra ngoài, trên đường đi mấy người xếp hàng ở hành lang đều chỉ chỉ trỏ trỏ cô ” cô ta là người được chọn đó! Trông chẳng ra làm sao, chỗ cần có thì không có”

” Bạch Bạch, cậu may mắn thật đó, sau này nếu có nổi tiếng không được quên mình đó nha” Cô bạn thân Vương Lâm Lâm vừa kéo Đỗ Ngạo Bạch đang ngơ ngẩn vừa nói.

” Đi, chúng ta đi ăn lẩu, mình phải nhanh chóng lấy lòng đại minh tinh tương lai mới được.”

Cho đến khi Đỗ Ngạo Bạch nhận được tin nhắn của đạo diễn cô mới thực sự khôi phục tình thần, tin rằng mình không nằm mơ, về đến nhà đứng trước gương thay quần áo và ngắm nhìn chính mình. Cô nghĩ ” mình sắp trở thành diễn viên sao? Mình sắp trở thành diễn viên rồi! Hôm nay dẫm phải vận c*t chó gì vậy chứ?”

Cộp cộp cộp, âm thanh tiếng gõ cửa. ” Mẹ con bà ấy đã hẹn phía nhà trai rồi, tối mai mọi người cùng ăn bữa cơm để 2 con tìm hiểu nhau một chút.” Bố Đỗ Ngạo Bạch đứng ngoài cửa nói.

” Còn không muốn đi.” Đỗ Ngạo Bạch vốn dĩ muốn kể chuyện mình được chọn làm diễn viên nói với bố, nhưng lời vừa định nói ra thì nuốt lại.

Từ nhỏ Đỗ Ngạo Bạch và bố đã sống nương tựa vào nhau, tuy nói khi đó gia cảnh bình thường nhưng cũng coi như là vui vẻ.

Nhưng từ khi bố cô vừa ý người mẹ kế kém ông hơn 10 tuổi thì quan hệ giữa hai bố con ngày càng xấu. Quan hệ giữa cô và mẹ kế cũng chẳng cần phải nói. Vì vậy chỉ cần là việc mẹ kế đề nghị, cô luôn luôn đối đầu lại với bà ta.

” Con xem ảnh vị bác sĩ này đi, tướng mạo tuấn tú, công việc cũng không tệ, gia đình cũng giàu có, đợi con gả đi rồi, cũng không cần phải sống khổ sở ở đây với ta nữa! Đều tại ta không có bản lĩnh” Đỗ Đại Thắng đau khổ nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK