Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

” Tôi đã nhận lời phụ huynh bên đó rồi” mẹ kế nói

” Đúng vậy, mọi người cũng không làm gì sai, con gả qua đó sẽ không phải chịu khổ cùng ta nữa.” Đỗ Đại Thắng không biết phải nói gì.

” Nếu nó không đi, làm mất mặt tôi, ông cũng đừng nghĩ sống tốt qua ngày” mẹ kế ở bên ngoài hung dữ nói với Đỗ Đại Thắng.

Đỗ Ngạo Bạch dù ngang ngạnh nhưng nghe bố tự trách mình như vậy cũng không muốn làm khó ông, cô bỗng nhiên mềm lòng.

Cô đã nghĩ rồi, gặp một lần cũng chẳng chết người, lại tránh làm bố khó xử.

” Ngày mai gặp, có thời gian con sẽ đi.” Đỗ Ngạo Bạch nói.

Mẹ kế đứng ngoài cửa nghe trộm, thấy Đỗ Ngạo Bạch đồng ý, thấy ý đồ đã đạt được liền vui vẻ rời đi.

Lại nói tới bệnh viện bên đây, khi Hoàng Phủ Minh Vũ tỉnh lại đã là buổi chiều, bác sĩ nói với anh là bạn gái anh đã giúp anh làm thủ tục nhập viện

” Bạn gái? Bạn gái gì, không phải tôi hôn mê ở nhà mình sao? Làm sao có người biết được?” Hoàng Phủ Minh Vũ nghi hoặc, sờ trong túi áo thì thấy thẻ vẫn còn. Anh nghĩ thầm không biết đó có thể là ai?

” Cô gái đó người cao cao, không thích nói chuyện đúng chứ, tên là Âu Dương Băng Băng” Hoàng Phủ Minh Vũ hỏi bác sĩ.

” Không phải, tôi biết Âu Dương Băng Băng, cô ấy là diễn viên nổi tiếng, không phải cô ấy, cô gái kia ăn mặc giống như sinh viên, hơi gầy.” Bác sĩ nói.

Hoàng Phủ Minh Vũ lại càng nghi hoặc, từ trước đến nay anh đâu có quen cô gái nào như vậy, cũng chưa từng truy xét điều gì nhiều vậy.

” Đúng rồi, cậu không thể như vậy nữa, cậu còn như vậy cơ thể cậu sẽ ngày càng…” bác sĩ vẫn chưa nói xong.

Lúc này một cô gái xinh đẹp bước vào, Hoàng Phủ Minh Vũ ra hiệu cho bác sĩ không nói nữa. Bác sĩ hiểu ý liền đi ra ngoài.

“ Đại minh tinh hạ cố đến thăm, chào mừng, chào mừng” Hoàng Phủ Minh Vũ nói.

” Bệnh cũ của em sao lại tái phát thế, chị đến chỗ trợ lý của em thì mới biết, sao giai đoạn đầu không nói cho chị biết ” Cô gái xinh đẹp xoa đầu Hoàng Phủ Minh Vũ, giống như trưởng bối nói với một đứa trẻ.

” Chị làm gì vậy, chị lớn hơn em có 8 tuổi thôi, em không thích chị cứ coi em giống trẻ con như vậy.” Mặt Hoàng Phủ Minh Vũ rõ ràng không vui.

“ Chỗ này có người, đừng nói to quá.” Âu Dương Băng Băng nói nhỏ.

” Ồ!” Sau khi đồng ý nói nhỏ lại anh cũng phối hợp nói: ” cảm ơn chị đến đây thăm em.”

Hoàng Phủ Minh Vũ thích Âu Dương Băng Băng, tuy Âu Dương Băng Băng lớn hơn Hoàng Phủ Minh Vũ vài tuổi nhưng trong mắt Hoàng Phủ Minh Vũ, Âu Dương Băng Băng lại là một đứa trẻ đáng yêu. Vì vậy khi nghe Âu Dương Băng Băng nói giọng điệu trưởng bối với mình, Hoàng Phủ Minh Vũ rất không vui.

” Hừ! Em xem khi nào em cũng nóng nảy như vậy, chuyện gì cũng thể hiện trên mặt, ngoan nào, chị không nói nữa là được chứ gì!” Cô nhìn Hoàng Phủ Minh Vũ tiếp tục nói ” phải rồi, người chúng ta cần đã tìm được!”

” Em có thể ra sức một chút, cách này chị thực sự, chị thực sự không để ý sao?” Hoàng Phủ Minh Vũ thâm tình nhìn đại mỹ nữ Âu Dương Băng Băng bên cạnh nói.

” Chúng ta đã bàn bạc xong kế hoạch rồi không phải sao? ” Âu Dương Băng Băng ngồi bên đầu giường nói.

” Nhưng mà bọn họ cố tình gây khó dễ chúng ta, chúng ta lại dùng cách này lừa họ, vậy chẳng phải chúng ta cũng là kẻ lừa đảo sao? Hoàng Phủ Minh Vũ lo lắng nói.

” Cái này sao gọi là lừa đảo được, phải gọi là gậy ông đập lưng ông, lấy độc trị độc.” Trong mắt Âu Dương Băng Băng loé lên tia tàn nhẫn.

” Em vẫn cảm thấy không ổn, chị không sợ chúng ta bị phát hiện sao? Bọn chúng cũng không phải kẻ dễ lừa như vậy” Hoàng Phủ Minh Vũ có chút lo lắng nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK