• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



hai con mèo cứ quơ quơ bốn cái tay chọc ghẹo hai chị công mà không biết hai người đang rất kìm chế để không xách hai người về phòng cùng nhau song tu
Và...!tui thấy tui hơi xàm rồi đó! Tui viết lạc cốt truyện nữa rồi a hi hi.

Vô lại nè
Một ngày đông lại đến, cô không ngờ hôm nay trời lại đổ tuyết.


Ngôi nhà của hai người chắc không ai quét dọn rồi.

Nàng thấy cô run run chui vào lòng mình thì ôm lấy cô, hàn khí làm cơ thể cô bắt đầu toát linh lực để bảo vệ bản thân
vậy mà cả bọn vẫn phải đi thi đấu.

Hên là vòng này đổi thành vào một bí cảnh nhỏ tìm kiếm Thanh Tâm Thảo, một loại dược liệu hiếm chỉ sống trong bí cảnh và 100 năm mới ra một cây
ba người vừa bước vào cổng bí cảnh liền bị dịch chuyển ở ba nơi khác nhau, cô nhanh chóng định hình, về nàng và y thì cô không lo lắng vì hai người đều là nhân vật chính
Hệ thống chìm lâu năm cũng xuất hiện [Chủ nhân, ở bí cảnh này có rất nhiều đồ hiếm, nếu chủ nhân không cần cũng có thể đổi tích điểm với hệ thống để đổi đồ trong shop]
Cô sáng mắt bay chạy xung quanh kiếm dược thảo, thấy con ma thú yếu yếu như thỏ thì bỏ qua còn con nào như lợn rừng bảy màu hay đại loại thì thịt hết luôn
Lợn rừng bảy màu là loài lợn có màu da 7 sắc cầu vồng, nếu bắt được thì có thể tìm thấy rất nhiều đồ quý vì lợn rừng bảy màu rất thích sưu tập những thứ lấp lánh và dược thảo
Và chỉ sau 15 phút thì tất cả ma thú ở trong vòng 1 dặm đã bị cô thịt hết, dược thảo cũng không bỏ qua, bí cảnh sau 5 ngày sẽ làm mới nên cô không sợ vì đây chỉ là hạ cấp bí cảnh
Theo như quy chuẩn quốc tế thì 1 dặm = 1.609344km.


( 1mi = 1.609344km) và bằng 1609,344 mét.
Tuy nhiên, rất nhiều người vẫn còn đang nhầm lẫn giữa đơn vị đo dặm của Anh, Pháp và Trung Quốc là giống nhau, nhưng trên thực tế thì nó không phải như vậy.

Trung Quốc dùng dặm làm đơn vị đo từ thời xa xưa nhất do đó 1 dặm của Trung Quốc chỉ bằng 0.5km tương đương 500m mà thôi
Mình viết theo Trung Quốc nên bằng 500 mét nha các bạn, mình lấy từ google mà ra đó nên không chắc đúng không nha
Cô cảm thấy ngọc bội của mình rung lên, chắc nó đang thông báo cho cô có một hang kho báu.

Đây là ngọc bội đặc biệt của cô, nó có thể cảm thấy kho báu nhờ năng lực kì lạ của cô
Cô nhanh chóng theo cảm giác của mình và dựa vào độ rung mạnh của ngọc bội mà phóng tới
Đúng như cô và ngọc bội, một cái hang được một giao long bảo vệ ở dưới nước, cô không ngần ngại giải phóng ma lực bơi xuống dưới, con giao long thấy cô liền gầm lên phóng tới, cô nhanh chóng tránh qua một bên Ở dưới nước tránh né khó thật!
cô cùng giao long tranh gianh một trăm mấy hiệp mà vẫn chưa xong, cơ thể cô bắt đầu toát ra linh lực hòa vào ma lực, hai mắt cô trở thành một màu tím nhưng có thêm một màu xanh nhạt kì lạ
Cô phóng tới con giao long, mạnh tay đánh vào vảy nó, vảy giao long rớt ra liền bị cô thu vào, vảy giao long là một vật hiếm a! Con giao long muốn gầm lên nhưng bị cô một quyền đánh gãy cằm, cô triệu ra Hỏa Phách kiếm chém về phía nó, ngọn lửa kiếm khí không bị dòng nước dập tắt mà cháy lên hơn, lao đến nó đốt cháy nó
Xác nó được cô thu gọn vào không gian, cô bơi xuống dưới liền cảm thấy có một áp lực gì đó cản lại nhưng cô vẫn bất chấp bơi xuống

Mặt cô xuất hiện vết thương nhưng cô không quan tâm, cơ thể cô đã không chịu nổi nữa, ngón tay đã đóng băng từ lúc nào, áo quần thì bị cháy, cô xém chút ngất xỉu nhưng Mộng Kỳ đã liên kết linh hồn với cô nên cô càng có lí do để không được gục, cô dồn ma lực lao xuống
Đến khi chạm vào vật gì đó thì áp lực không còn nữa, cô nheo mắt cố mở cái gì đó ra nhưng không được liền thu nó vào không gian, sau đó cô ngất xỉu, ma lực hòa vào linh lực bảo vệ cô
Ở trong sân đấu, khi cô lặn xuống nước thì Mộng Kỳ bỗng run lên, nằm trong lòng Nhan Sương không ngừng run rẫy kêu tên Vũ Y, Nhan Sương và Thẩm Kỳ Thi bị dọa sợ, hai người truyền linh lực vào người Tiểu Kỳ nhưng càng làm cơ thể nàng lạnh hơn
Nhan Sương lo sợ ôm chặt Tiểu Kỳ "Tiểu Kỳ, có tỷ tỷ, không sao đâu"
Tiểu Kỳ nắm chặt tay áo cô run rẫy "Tỷ...!mẫu thân bị thương...!nàng...!ngất xỉu...!lạnh quá..."
Nhan Sương ôm lấy người Tiểu Kỳ về quán trọ, Liễu Thương thấy hai đứa nhỏ đi một cách gấp gáp muốn hỏi nhưng vì đại hội đành phải ngồi lại
Nhan Sương vào phòng liền cởi ngoại y nàng ra, đưa môi mình chạm vào môi nàng, nàng run rẫy lợi hại vô cùng, cô cắn răng ôm chặt nàng, phóng thích linh lực cực đại sởi ấm cho nàng, sau khi Mộng Vũ Y ngất xỉu thì Mộng Kỳ không còn run rẫy nữa, Nhan Sương xoa xoa má nàng, nước mắt cầm ở hốc mắt cũng rơi ra
Cô ôm chặt nàng khóc một cách yên lặng, cô rất sợ mất nàng, đã mất một lần rồi, cô sợ lắm
Rốt cuộc là vì sao Nhan Sương nói đã mất một lần rồi? Năm đó, chuyện gì đã diễn ra?


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK