Sau khi dọn dẹp xong, Nhược Băng đi cùng Thiên Quang và Vũ Khang và hai thê thê kia đi tìm dược thảo, trên đường có dược thảo quý hiếm hay không thì họ không biết nhưng họ chỉ biết hai thê thê họ Nhan đang càn quét hết cây cỏ và ma thú ở xung quanh, hên là hai người đó không sát hại con ma thú yếu nếu không chắc bí cảnh mà có thực thể sẽ khóc không ra nước mắt mà ngập lụt như miền Trung ở Việt Nam vào mấy tháng trước luôn quá!
hai thê thê nhà họ Nhan đang bị nhắc kia đang nắm tay chặt chém thú vật và phá hoại môi trường một cách tàn bạo, con thú nào thấy hai người đều phải chạy xa, chúng khóc hu hu luôn ấy chứ
Mộng Vũ Y sau khi xem Thiên Thư Cải Mệnh thì ít khi mở miệng hẳn, nếu bên cạnh sư tỷ Nhan Như Nguyệt thì không sao nhưng nếu tách ra liền bộc phát ma tính, mắt liền chuyển màu liên tục.
Mộng Kỳ thân là phượng hoàng liên kết với Vũ Y đương nhiên nhận ra điều này, trong lòng lúc nào cũng thấp thỏm sợ cô mất kiểm soát
Tuy Tiểu Kỳ không biết cô vì chuyện gì mà mất kiểm soát như vậy nhưng vì cô mà Nhan Sương phải bế quan cùng Tiểu Kỳ, giúp Tiểu Kỳ kiểm soát ma lực và linh lực trong người cô thông qua thuật thức liên kết giữa hai người
Mộng Vũ Y vì vậy ma tính không bộc phát ở bên ngoài nhưng trong người lúc nào cũng lạnh toát, nàng không có cảm giác bởi vì cô đã khéo léo dấu đi rồi
hiện trong đầu cô nghĩ gì, cả cô cũng không biết nữa, cô chỉ biết bản thân đang lo lắng điều gì đó nhưng! điều đó! cả cô cũng chẳng còn nhớ nữa!
Sau vài canh giờ sát hại môi trường và vẫn là môi trường thì Thần Hạc tông môn sinh đều đã tìm thấy địa điểm có dược thảo, vài tông môn khác cũng đã nhận được tin nên cũng tập hợp tại đây
Ai nấy nhìn nhau với ánh mắt không được thân thiện cho lắm, Nhan Như Nguyệt cùng dàn môn sinh ngồi qua một bên, Mộng Vũ Y đứng cạnh nàng
Ánh mắt cô vô cùng khát máu, giống như đang kìm nén một con thú đáng sợ vậy
Thiên Quang không kìm được nỗi lo liền nói vài lời rồi kéo cô đi vào một góc khuất không ai thấy được, y bắt đầu hỏi chuyện
Ánh mắt của cô khi không có nàng liền đáng sợ vạn phần, y cũng run run nhẹ vai nhưng đành hỏi cho ra lẽ
"Sư muội, muội có chuyện gì sao? Ma lực và linh lực của muội đang hỗn loạn lắm đấy!"
Cô nhìn y "không có đâu sư huynh, ta chỉ mệt chút thôi"
"Thật không? Từ ngày mà muội diệt Huyền Lôi tông có chút khác lạ"
Cô nheo mày, bóp lấy cổ y, giọng trầm trầm vang lên "Sư huynh, đừng hỏi nữa"
Ánh mắt của cô biểu hiện nếu y còn hỏi nữa sẽ giết luôn y, không một chút nhân nhượng.
Y sợ hãi, cô buông tay ra đi về phía Nhan Như Nguyệt, y ôm lấy cổ mình, một dấu bàn tay đỏ trên cổ y
Nữ chính thứ 6 không biết có phải vì theo dõi y không mà xuất hiện, cô ấy bảo "Vị cô nương kia đã dần dần mất kiểm soát bản thân mình rồi, nếu còn dây dưa thì cả thần hồn cô ấy cũng không chống đỡ nổi"
Y gật đầu, hai người trò chuyện qua lại vài câu
Mộng Vũ Y ngồi cạnh nàng hít một hơi, ma lực và linh lực dần ổn định lại, nàng xoa xoa đầu cô, nàng đã nghe Nhược Băng nói qua tình trạng của cô, nàng không nghĩ cô lại nghiêm trọng như vậy
Nàng tính mở miệng nhưng đã bị cản lại bởi một tiếng kêu của người nào đó "Tìm thấy dược thảo rồi!"
Ai nấy cũng nhanh chóng phóng tới nơi tiếng kêu phát ra, dược thảo đang nằm trên một vách núi, nhưng vách núi ấy có 3 con ma thú cấp cao đang canh giữ, con nào con nấy đều mạnh vô cùng
Cô chỉ nhìn mà không lên tiếng, nàng và Nhược Băng bàn bạc kế sách rồi lao xuống cùng với vài tông môn môn sinh khác xử lí 3 con ma thú
Ánh mắt cô nhìn con ma thú vô cùng khát máu, răng nanh của cô dài ra, đôi mắt hóa đỏ hoàn toàn lại còn phát quang, nụ cười trên môi cô đầy đáng sợ
Cô hiện tại giống 1 con ác quỷ khiến mọi người sợ hãi, tất cả nhìn qua pháp bảo quan sát bí cảnh đều sợ hãi trước cô
Thẩm Kỳ Thi lập tức đứng dậy, lao tới đi vào bí cảnh, các trưởng lão, chưởng môn cũng đi theo sau
Thẩm Kỳ Thi đã từng được một tiên nhân mách bảo rằng một vị bằng hữu của nhỏ không muộn sẽ biến thành một ma quân đầy đáng sợ, vị bằng hữu đó sẽ mất kiểm soát bản thân
Nhỏ không ngờ lại là cô, chết tiệt! Nhỏ phóng càng ngày càng nhanh về phía cô
Cô lao xuống đất, phóng nhanh tới con ma thú nào đó, giơ tay đâm thủng người nó rút hết máu và tim nó, máu nó bắn lên mặt cô đều bốc khói rồi biến mất không vết tích
Con ma thú to lớn bị cô hút máu đã teo lại trở thành một cái xác khô cạn, tất cả môn sinh đều chấn động run rẫy ngã xuống đất
Cô chưa muốn dừng lại mà lao lên tàn sát hai con ma thú còn lại, các tia mạch máu hiện lên thân thể cô, cô càng hấp thu máu càng thỏa mãn dục vọng bản thân, ánh mắt không còn cảm xúc mà chỉ còn lại sự khát máu đáng sợ của một con quỷ
Răng nanh của cô nhọn và sắc bén vô cùng, móng vuốt của ma thú là khó chém nhất chỉ có người ở cảnh giới cao hoặc luyện khí sư biết cách mới xử lí được, còn cô thì cắn vỡ móng vuốt nó nuốt vào bụng
Nhan Như Nguyệt đứng lùi về sau Nhược Băng nhìn cô mất kiểm soát trở thành một con quỷ thì sợ hãi, nàng muốn lao tới bên cô nhưng tất cả nắm lấy nàng hét lên không cho nàng đi
Khi con ma thú cuối cùng rơi xuống, một dòng máu kì lạ của nó tạo thành một vòng trận thuật, cô cảm thấy nguy hiểm liền lùi lại, gừ gừ trong họng
Một ánh sáng phát ra chiếu trọi khiến ai nấy đều phải nhắm mắt lại, khi tất cả viện binh tới thì ánh sáng đó tắt đi
Một bóng người xuất hiện, ánh mắt người đó vô hồn vô cùng, đôi mắt của người đó cũng màu đỏ giống cô nhưng không phát quang
Danh Sách Chương: