• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn ngăn bị thiếu điểm đỏ, Khương Dự vui vẻ, cuối cùng không bị rắn cắn rồi.

Nhớ tới tên thiếu niên thống khổ trên mặt đất đang tru lên, da thịt trên người bị cào xuống không ít, máu tươi đầm đìa tràn ra, hắn cảm thấy sợ hãi vô cùng

Trong lòng may mắn, còn tốt lúc dưới chân núi Thiên Chú thành kịp thời đem "La bàn truy tìm khí tức" gian nan chế tạo ra, nếu không hôm nay làm không tốt còn bị kết quả kinh khủng như vậy.

Hắn thực sợ hoảng sợ, không dám tưởng tượng bộ dáng mình sau khi bị rắn cắn như thế nào, đối với tên thiếu niên trên mặt đất càng không chút nào đồng tình, tự bản thân tìm chết thì xong đi, đằng này còn muốn kéo hắn xuống nước theo.

Đang lúc ánh mắt mọi người có chút hả hê, Khương Dự đưa tay hướng tới khu vực không có điểm đỏ vươn tới, đồng thời ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào "La bàn truy tìm khí tức".

Hắn còn nhớ rõ Thư sinh đẹp zai từng nói qua, bên trong Rương vạn cách có ẩn chứa một trận pháp nhỏ, đề phòng việc ngoài ý muốn phát sinh, hắn thời thời khắc khắc phải chú ý.

Lúc Khương Dự đưa bàn tay đến tầng thứ tư, lúc sắp đi vào tầng cuối cùng, ánh mắt của hắn nháy cũng không nháy một cái, trong nội tâm khẩn trương không thôi.

Đột nhiên, có việc phát sinh ngoài ý muốn, từ trên "La bàn truy tìm khí tức" lúc đầu vốn là ngăn chứa không có điểm đỏ bỗng nhiên hiện ra một điểm đỏ, mà cách đó không xa một ngăn chứa có điểm đỏ lại biến thành trống không.

Hiển nhiên, ngăn chứa đã bị trao đổi vị trí.

Đây chính là trận pháp ẩn tàng trong Rương vạn cách, hiểu đơn giản, chỉ cần có người tới gần ngăn chứa kia nó liền biến hóa, đem ngăn chứa khác đổi qua.

Móa, Khương Dự trong lòng chửi tục, đây quả thật là gian lận ah.

Hắn đem tay hướng qua ngăn chứa kia đưa tới, nhưng vừa mới đến, ngăn chứa kia lại bị đổi.

Khương Dự bỗng nhiên ý thức được, phiền toái rồi đây.

Hắn mặc dù có thể sớm phát hiện ra ngăn chứa chính xác, nhưng trận pháp một mực đem nó thay đổi, tay của hắn căn bản không có cách nào tiến vào ngăn chứa kia ah.

Khương Dự chậm chạp không có đưa tay luồn vào tầng thứ năm, xung quanh rất nhiều người đều không kiên nhẫn được nữa, giễu cợt nói:

- Ngươi làm được không đấy? Không giám liền nói ra, giả trang cái gì.

Tiểu Trúc cô nương chân mày lá liễu nhíu lại, nàng đã rõ ràng tác dụng của dụng cụ kia trong tay của Khương Dự, trong nội tâm không thể tin được có đồ vật thậm chí có thể phá giải đồ tiểu thư luyện chế, coi như đây là tiểu thư tùy ý luyện ra nhưng cũng không nên bị giải ra ah.

Đồng thời trong nội tâm nàng cũng nhẹ nhàng thở ra, còn may còn có trận pháp cùng với người này tu vi không ra sao nên tốc độ tay không nhanh, nếu không với dụng cụ trong tay hắn một khi xem thấu quy luật thay đổi của trận pháp, hắn thật sự có thể thành công.

Khương Dự không ngừng thử nghiệm ngăn chứa đồ kia, nhưng mỗi lần đều bị nó chạy thoát, một lát sau hắn lục lọi ra quy luật biến hóa, nhưng tốc độ tay luôn luôn theo không kịp.

Dần dần, trên mặt hắn lộ ra một tia mồ hôi lạnh.

Tiểu Trúc cô nương nhìn Khương Dự xác thực không phá giải được cái Rương vạn cách này, mới hoàn toàn yên lòng, dù sao việc này liên quan tới mặt mũi của tiểu thư.

Mà người này xem ra quả thật có chút vài phần bản lãnh ah, thôi thì để hắn bị Tàn nhang xà cắn vài phát coi như tha cho hắn.

Về phần Thư sinh đẹp zai ở bên cạnh, vẫn coi như xem kịch, trong lòng thì hiếu kỳ đồ chơi nhỏ trong tay Khương Dự, hắn ngược lại hoàn toàn không lo lắng Khương Dự bị ăn thiệt thòi. Hắn đối với Khương Dự hiểu rất rõ, cho dù dùng kỹ xảo cũng không bao giờ làm cho mình bị rắn cắn, huống chi là Tàn nhang xà.

- Nhanh thò vào đi, nhanh đi…

Người xung quanh thúc giục, bọn hắn đều muốn nhìn bộ dáng Khương Dự bị rắn cắn thê thảm.

Phàm cảnh tầng hai mà cũng trở thành đệ tử Thiên Chú thành! Điều này không thể nghi ngờ tạo ra sự bất mãn trong lòng bọn họ thậm chí có chút gen ghét. Nhớ ngày đó bọ hắn ai không phải thiên tân vạn khổ mới thông qua khảo nghiệm bái nhập Thiên Chú thành, kết quả giờ thì chỉ là một tên có tu vi thấp như vậy, dựa vào đi cửa sau lại được cùng bọn hắn đi song song.

Giờ lại có tình huống này, một người mới như vậy lại còn phát ngôn bừa bãi, nói Rương vạn cách làm khó vô số người rất đơn giản, càng làm cho nội tâm bọn hắn cảm thấy không thoải mái.

Tay Khương Dự vẫn đang không ngừng với vào duỗi ra, nhưng tay của hắn chỉ tối đa rơi vào tầng thứ tư

- Lộn xộn cái gì? Khương gia ngươi trước khởi động cổ tay một chút không được sao, trò chơi này có quy định tốn bao nhiêu thời gian hoàn thành hay sao?

Khương Dự làm sao không cảm giác được ý nghĩa của mấy người xung quanh, bởi vậy hắn đối với những người này cũng không cho mặt mũi gì.

Người xung quanh nhao nhao lộ ra ánh mắt kinh thường, đợi cho đến Khương Dự bị xấu mặt.

Ngăn chứa trong Rương vạn cách vẫn không ngừng thay đổi, đột nhiên, Khương Dự đang dừng lại ở tầng thứ tư lại duỗi tay mạnh một cái.

Một hồi cảm giác mát mẻ xuất hiện trong lòng bàn tay Khương Dự, một cây sáo trúc ngắn bằng ngọc bị hắn từ trong Rương vạn cách rút mạnh ra ngoài.

Tình huống ngoài ý muốn lại để cho không khí xung quanh ngưng trệ một chút.

- Hắc hắc, thế nào, đây chính Rương vạn cách sao? Đơn giản như đan rổ…

Khương Dự cười cười tỏ ra đắc ý.

Người xung quanh đều đang trợn mắt há mồn, bọn hắn đang chuẩn bị tốt từ ngữ cười nhạo Khương Dự, kết quả, một cây sáo trúc ngắn xuất hiện, để bọn họ có chút phản ứng không kịp, nhất thời ngẩn người.

- Làm sao có thể? Cây sáo nhỏ của tiểu thư…

Tiểu Trúc cô nương cái miệng càng há thật to, có thể nhẹ nhàng nhét vào một quả trứng gà.

Thư sinh đẹp zai thì trên mặt lộ ra niềm vui vẻ.

- Làm sao lại như vậy? Ngươi làm thế nào phá giải trận pháp bên trong rương được, tu vi của ngươi rõ ràng thấp như vậy!

Tiểu Trúc cô nương lộ một mặt hoàn toàn là không tin tưởng, đồng thời gấp đến độ sắp phát ra tiếng khóc rồi.

Cây sáo nhỏ của Tiểu thư sắp bị người ta cầm đi, phải làm sao bây giờ?

Khương Dự nhìn ra sự kinh ngạc của mọi người xung quanh, trong nội tâm không ngừng đắc ý, loại đột nhiên đập vào mặt người như thế này để trong lòng hắn sảng khoái không thôi.

Không nghĩ tới cái Rương vạn cách này không chỉ tay người mới có thể phát động, ngay cả đồ vật khác cũng có thể.

Mới rồi, hắn để cho một con "Kiến khiêu vũ" đưa tới phát động việc thay đổi ngăn chứa, mình thì một tay lại sớm vươn tới ngăn chứa mục tiêu chờ lệnh, thế nên thuận lợi đen cây sáo trúc ngắn này lấy ra ngoài.

Tất cả mọi người trong ánh mắt đều giật mình, Khương Dự nắm trong tay cây sáo trúc lắc lắc. Cây sáo ngắn có chút tính xảo, màu xanh đậm, hắn có chút tự luyến cảm thấy rất hợp với mình, không khỏi đưa tới bên miệng thổi thổi, phát ra âm thanh không có quy luật gì cả.

Mặt Khương Dự không khỏi đỏ lên.

- Ngươi…

Tiểu Trúc cô nương ánh mắt trừng lớn, nàng không nghĩ tới gặp phải Khương Dự lại lớn mật như thế.

- Ngươi cái gì ah…Dựa theo quy tắc trò chơi, cây sáo nhỏ này có phải hay không là của ta.

Khương Dự vừa cười vừa nói.

- Đúng thế…

Tiểu Trúc cô nương nghiến răng nghiến lợi nói.

- Vậy ta có thể đi về rồi phải không?

Khương Dự vuốt vuốt cây sào một chút nói thêm. Hắn đã nhìn ra, tiểu cô nương này đối với cây sáo nhỏ rất xem trọng, nói cách khác, hiện tại tính chủ động chuyển sang cho hắn rồi.

Trong nội tâm âm thầm đắc ý, ta chính là người lợi hại như vậy ah.

- Hừ, ngươi muốn như thế nào mới trả lại cây sáo đó?

Tiểu Trúc cô nương hừ lạnh một tiếng. Cái sáo này là một tín vật tiểu thư đặt ở trong Rương vạn cách, giá trị tương đương với một cái nhân tình của tiểu thư, nếu có thể cầm về, ít đi cho tiểu thư một chuyện phiền toái, nàng tự nhiên là muôn phần hi vọng.

- Được rồi, bổn công tử đây đại nhân đại lượng, cái này coi như là tiền một bữa cơm được chứ?

Khương Dự lạnh nhạt cười nói, lần đầu tiên tự xưng bổn công tử lại tương đối thành thục.

- Một bữa tiền cơm?

Tiểu Trúc cô nương ngu ngơ, không nghĩ tới vậy mà sẽ có người cầm cây sáo nhỏ thay cho một bữa cơm, nàng hoài nghi có phải nghe lầm hay không.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK