- Nhiệm vụ tương đối đơn giản
Khương Dự sững sờ.
- Không sai, sư đệ chỉ cẩn thận một chút thì rất nhanh liền có thể hoàn thành. Một cái là làm trợ thủ cho một vụ trưởng lão, một cái khác thì thu lấy lông đuôi của gà thôi. Ta nhìn sư đệ tu vi không cao, hai nhiệm vụ này vẫn thích hợp nhất.
Nhân viên công tác là thanh niên, bộ mặt tỏ ra thân mật tới cực điểm, tựa như một cái đại sứ làm từ thiện nói ra.
Khương Dự nhíu mày, trong lòng lại có chút cảnh giác, trực giác nói cho hắn biết, người này có quỷ.
Được rồi, người này rõ ràng có quỷ nha. Rõ ràng là không nhận thức nhau, làm gì mới vừa đi lên đã đưa cho hắn đồ tốt, đạo lý này trên Địa Cầu học sinh tiểu học cũng hiểu.
- Sư huynh, hai cái nhiệm vụ này đối với sư đệ mà nói còn rất khó ah, sư đệ từ nhỏ thường không cẩn thận làm rơi vỡ đồ, hai cái nhiệm vụ này hay là đưa người khác đi.
Khương Dự vừa lộ vẻ mặt tiếc nuối, vừa liếc nhìn sắc mặt của nhân viên công tác.
- Ah, vậy sao, vậy thì có chút đáng tiếc, chúc sư đệ có thể nhanh chóng tìm được nhiệm vụ thích hợp.
Thanh niên công tác sắc mặt không thay đổi, trả lời cũng rất thẳng thắn, điều này ngược lại để Khương Dự nổi lên sự nghi ngờ.
Loại tình huống này tốt nhất là không nên quấn quýt chặt làm gì.
Khương Dự lại chen lấn tới Bia nhiệm vụ, tìm lại nhiệm vụ thích hợp với bản thân.
Trên Bia nhiệm vụ này phần lớn đều là nhiệm vụ truy sát, đuổi bắt các loại. Đối với dạng nhiệm vụ này, Khương Dự chỉ đại khái nhìn một chút liền quả quyết trực tiếp từ bỏ, quá nguy hiểm, không thích hợp với mình.
- Ah…
Chợt, hắn liếc mắt nhìn đến một nhiệm vụ đuổi bắt.
Nhiệm vụ bảy: Đuổi bắt kẻ giết người tại chân núi Thiên Chú thành đã sát hại cháu của Trương chấp sự, trọng thương đệ đệ của Lâm Phong Lãng sư huynh. Đặc điểm: có một vũ khí đặc thù uy lực to lớn, công kích dạng chùm sáng…
Khương Dự sửng sốt một chút, cảm thấy nhiệm vụ này miêu tả có chút quen quen. Trong đầu tự hồ có điều gì sương sương nhảy ra.
Kháo, cái này không phải là ta sao? Một lát sau Khương Dự kịp phản ứng, trong lòng đột nhiên giật mình.
Hắn nhớ tới ngày đó phế bỏ Công tử áo xanh kia, người chống lưng cho giống như gọi là Lâm Phong Lãng, còn vũ khí đặc thù tựa hồ là "Súng Laser" đi.
Điều này chẳng phải nói, hắn chính là mục tiêu nhiệm vụ của người khác sao.
Không được, không thể bại lộ, tuyệt không thể bại lộ. Khương Dự thở một hơi thật dài, nhắc nhở nhình nhất định phải cẩn thận một chút.
Hắn để cho mình trấn định lại, điềm nhiên như không có việc gì, rời mắt khỏi "Bia nhiệm vụ", ánh mắt lại liếc nhìn nhân viên công tác xem có người nào nhận nhiệm vụ này hay không.
Chợt, một thiếu nữ áo đỏ xuất hiện, nhưng không có đi tới chỗ của nhân viên công tác, mà trực tiếp dùng ngón tay ngọc điểm nhẹ, nhiệm vụ đuổi bắt Khương Dự liền từ trên "Bia nhiệm vụ" chạy vào bên trong lệnh bài của nàng.
- Đệt, còn có thể trực tiếp nhận được.
Khương Dự kinh ngạc, thầm nghĩ người này thân phận khẳng định không đơn giản, nhưng nghĩ đến thiếu nữ áo đỏ hết lần này tới lần khác nhận nhiệm vụ đuổi bắt hắn, trong nội tâm một hồi chột dạ, thầm nghĩ về sau nhìn thấy nhỏ này nhất định phải đi đường vòng.
Hắn một mực nhớ kỹ gương mặt của thiếu nữ áo đỏ, mọi chi tiết đều không tha.
- Trực tiếp nhận nhiệm vụ, đó là đặc quyền của một số ít đệ tử, Tống sư muội là cháu gái của một trưởng lão trong tông, tự nhiên là không có vấn đề.
Bên cạnh, một thanh âm có chút nhỏ nhẹ truyền đến.
Khương Dự nghi ngờ quay đầu lại, nhìn thấy một nam tử mặc áo bào màu hồng phấn, trên áo bào còn thêu mấy đóa hoa Hồng màu đỏ tươi đẹp, trên đầu thì tóc thành búi dựng thẳng lên.
Không thẳng ah? Nội tâm Khương Dự kinh ngạc, thật cổ quái.
- Vị này chính là Khương sư đệ sao?
Nam tử mặc áo bào màu hồng phấn nhìn Khương Dự, mang theo một tia cười tà tà hỏi.
- Ách, không phải ta.
Khương Dự không hề nghĩ ngợi, liền phủ nhận thân phận của mình, nam tử này rõ ràng không “bình thường”, hắn tốt nhất không trêu chọc thì tốt hơn.
Mặt nam tử mặc áo bào màu hồng phấn dài ra, hắn không nghĩ tới Khương Dự lại trực tiếp phủ nhận thân phận của mình.
Toàn bộ Thiên Chú thành làm gì có sinh vật nào khác có tu vi với Phàm cảnh tầng hai như ngươi, ngươi không phải thì ai đây? Trong lòng hắn cảm thấy buồn nôn, nhưng cũng không nói ra.
- Khương sư đệ thực biết nói giỡn, tại hạ là Lâm Dục Hồng, lần này đến đây chính là muốn cùng Khương sư đệ kết minh.
Nam tử mặc áo bào màu hồng phấn nói.
- Kết minh? Là sao?
Nếu như bị nhận ra, Khương Dự cũng lười giấu giếm thân phận, ngược lại nghi hoặc mục đích của Lâm Dục Hồng đến đây.
- Khương sư đệ có chỗ không biết, hai ta tại Thiên Chú thành đều có tu vi thấp nhất, nếu không đoàn kết mà nói, sợ là sẽ phải chịu thiệt thòi đó.
Nam tử mặc áo bào màu hồng phấn nói.
- Ách… Tu vi của ngươi cũng chỉ có Phàm cảnh tầng hai?
Khương Dự kinh ngạc, ở đây còn có người giống hắn sao.
- Tất nhiên không phải.
Lâm Dục Hồng trong lòng thầm khinh, ngoại trừ thằng nhóc ngươi kỳ quái ra, làm gì có ai ở đây tu vi thấp như vậy.
- Bất quá cũng không cao, Phàm cảnh tầng tám, trước khi Khương sư đệ bái nhập Thiên Chú thành, ta chính là xếp thứ nhất đếm ngược đó, hiện tại thì xếp thứ hai đếm ngược.
Sắc mặt Khương Dự không khỏi đen thui, ngươi đứng thứ hai đếm ngược thì thôi đi, làm gì phải đem ta đứng nhất đếm ngược nói ra.
- Ngươi là đệ tử Phàm cảnh tầng tám cùng ta Phàm cảnh tầng hai kết minh, ngươi xác định ta có thể giúp ngươi?
- Ha ha, Khương sư đệ, Thiên Chú thành giờ chính là một tòa núi lớn, có thể đi vào đều có năng lực nhất định. Khương sư đệ tu vi thấp, nhưng hẳn là ở phương diện khác có chỗ đặc biệt đi.
Nghe vậy, Khương Dự nhíu mày, trong lòng lâm vào trầm tư.
Lâm Dục Hồng này mặc dù nhìn có chút không “thẳng thớm” gì, nhưng tựa hồ thật thông minh, có thể kết thành đồng minh, hẳn là không tệ đi. Hắn cũng không muốn mình cứ có sự tình gì phiền phức lại chạy đi tìm Thư sinh đẹp zai.
- Được!
Một lát sau, Khương Dự đáp ứng.
- Vậy bây giờ ra cần nhận nhiệm vụ, là minh hữu ngươi xem có thể giúp ta tìm được nhiệm vụ phù hợp chứ.
- Lâm Dục Hồng trên mặt xuất hiện dị sắc, không nghĩ tới Khương Dự sẽ đáp ứng dứt khoát như thế.
- Tất nhiên, ở chỗ này ta đã chọn ra 3 nhiệm vụ, coi như là thành ý kết minh.
Nhận từ trong tay Lâm Dục Hồng tin tức ba nhiệm vụ, Khương Dự xem xét một phen.
Ba nhiệm vụ này nhìn như ba cái, nhưng nội dung kỳ thật đều như thế, rèn đúc một ngàn khối tinh thiết, ba nhiệm vụ cộng lại chính là ba ngàn khối.
- Ba ngàn khối, cái này có vẻ hơi nhiều đi.
- Khương sư đệ, nhiệm vụ của Nhiệm vụ đại điện cơ bản đều chiếu theo tiêu chuẩn của Dịch cảnh để lập nên, chúng ta tu vi thấp muốn hoàn thành chỉ có thể đầu cơ trục lợi. Tinh thiết tuy nhiều, lại có thể hướng người khác mua, chỉ cần góp cho đủ số lượng là được.
- Vụ này cũng được sao?
Khương Dự sững sờ.
- Một khối tinh thiết giá cả phổ biến khoảng một viên linh thạch cấp thấp, một điểm tài lực ấy Khương sư đệ hẳn là có ah.
Lâm Dục Hồng lại bổ sung.
Lòng mắt Khương Dự trợn trắng lên, hắn có tài lực cái rắm, bất quá hắn cũng không nói ra, mà là quyết định tiếp ba cái nhiệm vụ này.
Hắn không có tiền, nhưng có năng lực đặc biệt. Ba ngàn khối tinh thiết đẩy nhanh tốc độ ngày đêm, không phải là không thể.
- Đa tạ sự trợ giúp của Lâm Dục Hồng sư huynh.
Hắn nói tiếng cảm ơn, lại rất thành tâm, không có ba nhiệm vụ này, hắn sợ sẽ gặp phải phiền phức.
- Có thể giúp Khương sư đệ là tốt rồi. Đây là địa chỉ của ngu huynh, về sau còn cần Khương sư đệ chiếu cố nhiều hơn.
Lâm Dục Hồng đưa cho Khương Dự một cái thẻ, trên đó viết mấy ký tự, sau đó rời đi.