Khương Dự đem tấm thẻ nhét vào nhẫn tu di, liền vội vàng đi tới chỗ thanh niên công tác nhận nhiệm vụ. Lâm Dục Hồng chỉ đem tin tức nhiệm vụ đưa cho hắn, còn cần hắn dùng lệnh bài thân phận đi nhận về.
- Sư huynh, ta muốn nhận ba nhiệm vụ này.
Khương Dự nói ra, về phần nhiệm vụ lĩnh trước kia, ý định của hắn là trực tiếp bỏ qua.
- Ah… tìm được nhiệm vụ rồi?
Thanh niên công tác cười nói, rồi nhìn nhiệm vụ của Khương Dự, lộ ra vẻ tiếc nuối:
- Đáng tiếc, ba cái nhiệm vụ này của ngươi vừa đúng lúc được người khác nhận rồi, sư đệ sợ là lĩnh không được.
- Ah, bị người nhận rồi, làm sao có thể?
Khương Dự kinh nghi, Lâm Dục Hồng mới đem tin tức nhiệm vụ giao cho hắn, như thế nào cả ba nhiệm vụ đều không còn rồi, sao lại nhanh như vậy?
- Sư huynh, ngươi xác định? Ba cái nhiệm vụ này ta còn mới nhìn ở trên "Bia nhiệm vụ" ah.
Khương Dự hỏi lại lần nữa, hắn cảm thấy, Lâm Dục Hồng sẽ không lừa gạt hắn, bởi vì điều này hoàn toàn không có ý nghĩa, hoàn toàn có thể kiểm tra lại.
- Ta xác đinh!
Thanh niên công tác như trước rất bình tình nói.
Khương Dự nhíu mày, lại đi từng "Bia nhiệm vụ" xem xét, cuối cùng rốt cuộc tại một góc của một "Bia nhiệm vụ" tìm thấy cả ba nhiệm vụ, cùng tin tức của Lâm Dục Hồng cho hắn y chóc.
- Không phải ở đây sao, chẳng lẽ thanh niên công tác kia sai lầm?
Khương Dự nghi hoặc, lần nữa đi tới trước thanh niên công tác kia.
- Sư huynh, vừa rồi ta đã kiểm tra lại, nhiệm vụ chính là chỗ này, sư huynh có phải nhìn lầm hay không?
Khương Dự nói ra.
- Ah, đúng không? Ta xem lại một chút… Phương hướng ngươi mới nhìn chính là ba nhiệm vụ mới phát ra, về phần nhiệm vụ lúc trước quả thật bị người khác nhận rồi.
Thanh niên công các lạnh nhạt nói ra.
- Có phải vậy không?
Khương Dự cau mày, nửa tin nửa ngờ, nhanh nói tiếp:
- Vậy phiền sư huynh giúp ta nhận tới ba nhiệm vụ này.
- Cái này sợ là không được rồi, vẫn là sư đệ chậm một bước, ngay vừa rồi, ba nhiệm vụ này cũng bị người nhận rồi.
Thanh niên công tác tiếc nuối nói.
- Khương sư đệ hay là nhận hai nhiệm vụ vừa rồi ta đề cử với ngươi đi, ta xem chúng nó cũng rất thích hợp với ngươi.
Khương Dự cau mày, rồi không có trả lời, lại quay trở lại "Bia nhiệm vụ" lúc trước, ba cai nhiệm vụ lúc trước vẫn còn chưa tan đi, chữ viết vẫn rõ ràng, hiển nhiên chưa có người nào nhận lấy.
Lúc này hắn làm sao không rõ, nhiệm vụ bị người khác nhận rồi đều là lý do lý trấu, chính là thanh niên công tác kia rõ ràng là đang cố ý làm khó hắn, không muốn cho hắn thông qua ba nhiệm vụ trụ cột mà thôi.
Cái này đúng là miệng nam mô bụng bồ giao găm, hiển nhiên đã sớm có dự mưu! Nhớ tới thanh niên công tác cung cấp hai nhiệm vụ kia cũng khẳng định có chuyện ẩn bên trong, mà hành động bây giờ chắc chắn là ép buộc hắn đi đón hai nhiệm vụ này mà thôi.
Khương Dự trong lòng tức giận, nhưng hắn cũng biết Nhiệm vụ đại điện này là địa bàn của người ta, ở chỗ này trực tiếp phát sinh xung đột, cuối cùng thua cũng là mình.
- Sư huynh, ba cái nhiệm vụ kia lại phát xuống, ta đến nhận một chút.
Khương Dự kìm nén tức giận nói.
- Lại phát rồi? Đáng tiếc ngươi lại trễ một bươc, đã bị người ta nhận rồi.
Thanh niên công tác vẫn như cũ cười nhạt, rõ ràng một bộ dáng ăn chắc ngươi rồi.
Khương Dự nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm thanh niên công tác này. Đột nhiên trong lòng của hắn hung ác, thầm nghĩ chớ có trách ta, sau đó hít vào một hơi, hét toáng lên.
- Đoạt nhiệm vụ ah! Đoạt nhiệm vụ ah! Nhân viên công tác thiên vị, lấy quyền mưu tư, đoạt nhiệm vụ. Để cho tất cả mọi người không chiếm được nhiệm vụ tốt.
Thanh âm Khương Dự rất lớn, mang ra cả sức bú sữa mẹ, đinh tai nhức óc, trong lúc nhất thời, toàn bộ Nhiệm vụ đại điện mọi noi đều quanh quẩn tiếng hét của hắn.
Tất cả mọi người đột nhiên đều bị tiếng hét “thê lương” của hắn hấp dẫn, đem ánh mắt của nhìn tới.
- Mọi người công bằng phân xử, nhân viên công tác này từ nãy đến giờ, tư đoạt của ta chín nhiệm vụ, hơn nữa còn là chín nhiệm vụ giống nhau như đúc, loại hành vi này thật làm người ta tức giận.
- Làm một nhân viên như vậy, mỗi ngày đều phân phối nhiệm vụ của chúng ta, rất có thể nhiệm vụ của mỗi người đều bị hắn tư đoạt qua.
Khương Dự lớn tiếng hô hào mọi người vẫn không phản ứng gì, nhưng lúc nghe Khương Dự khóc lóc kể lể nói đến nhiệm vụ của bọn hắn cũng có khả năng bị tư đoạt, đều nhao nhao động rung, thậm chí có người nhăn mày.
- Chuyện tư đoạt nhiệm vụ như vậy, chắc có lẽ là không có đi.
Có người thấp giọng nói ra.
- Khó mà nói được, ta đó ta nhớ vài ngày ta vừa thấy một cái nhiệm vụ rất tốt xuất hiện liền định nhận lấy, kết quả lại nói cho ta biết đã có người nhận rồi, lúc ấy ta thấy rất kỳ lạ, bây giờ nghĩ lại xác thực rất khả nghi.
- Đúng vậy, ta cũng thường xuyên thây một ít nhiệm vụ rất tốt, nhưng lúc đi nhận đều nói ta là có người nhận rồi.
Các đệ tử xung quanh đều nhao nhao nghị luận, có người đối với thanh niên công tác nhìn với ánh mắt lạnh lùng.
Than niên công tác sắc mặt liền biến thành đen, nguyên bản chỉ có mình Khương Dự, hắn có thể nhẹ nhõm ứng đối, nhưng bây giờ bị nhiều đệ tử hoài nghi như vậy, hắn cũng cảm thấy một tia áp lực.
Hơn nữa, chuyện tư đoạt nhiệm vụ như vậy, hắn xác thực đã làm, còn làm không ít lần, chẳng qua vẫn là ẩn nấp tốt, không bị người phát hiện.
Việc này vốn không có gì, chỗ nào mà không có chút đen hoặc chuyện ẩn dấu bên trong, nhưng sợ là lúc bị vạch trần.
Khương Dự thấy dư luận xung quanh có xu thế hướng về phía mình, lại vội vàng tăng thêm một mồi lửa, mang theo một tia than thân trách phận:
- Là sư đệ vào trễ nhất, ta mặc dù ở Thiên Chú thành không lâu, nhưng một mực cảm nhận được các sư huynh đệ đều tương thân tương ái, tất cả mọi người giống như người một nhà không phân biệt trước sau, nhưng bây giờ lại có người muốn phá hư quy củ, gây tổn thương lợi ích của mọi người.
Khương Dự một bộ không dám tin, lớn tiếng hô hào:
- Không, đệ tử tông môn chúng ta tuyệt đối không làm ra loại sự tình này.
- Ngươi… ngươi sẽ làm sao?
Khương Dự kéo cánh tay một người bên cạnh hỏi.
- Đương nhiên, đương nhiên sẽ không!
Người đệ tử kia lập tức nói. Loại sự tình này mặc kệ trong lòng nghĩ thế nào, nhưng ít ra mặt ngoài chắc chắn là không thừa nhận rồi.
Khương Dự lại lôi kéo mấy người hỏi, đáp án đều là Không!
- Chẳng lẽ… ngươi là gian tế của tông môn khác phái tới?
Khương Dự lộ ra một bộ biết được một kết luận đáng sợ.
- Ngươi im ngay!
Sắc mặt Thanh niên công tác đã đen thui, không dám để Khương Dự nói tiếp.
Từ ngữ dạng “gian tế” này chính là tối kỵ, không có bất kỳ người nào có thể gánh vác trách nhiệm, một khi trên lưng cõng chữ này, tại Thiên Chú thành chắc chắn là không có tiền đồ gì.
Mặc dù người sáng suốt nhìn ra được Khương Dự là đang cố ý nói ngoa, thậm chí chính là giội nước bẩn, rõ ràng là không thể tin, nhưng chỉ sợ sự tình đã náo lên, động tĩnh quá lớn truyền đi, rơi vào lỗ tai nhiều người.
Coi như truyền đi đều không phải thật, nhưng hoặc nhiều hoặc ít đối với người trong cuộc tạo thành trình độ bôi đen nhất định.
Chuyện như vậy, thanh niên công tác hiển nhiên là không nguyện ý muốn nhìn thấy, hắn còn rất trẻ, tiền đồ như gấm, không muốn bị lấm điểm đen nào, bị người giội một thân nước bẩn.