Mục lục
Ông Xã Là Chiến Thần Lâm Ngọc Linh Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 410: Mạc Vinh Thành ra tay

Dựa theo chiều cao và cân nặng của Chu Hoàng Anh, tính thêm các phương diện tố chất thân thể thì chắc hẳn lượng máu trong cơ thể anh vào khoảng 6  mililít, nếu dựa theo số lượng máu bị chảy ra ngày hôm qua và cả số lượng máu bị chảy trong hiện trường lần thứ nhất.

Chỉ mới tính toán sơ bộ, anh gần như đã mất hơn nửa lượng máu trong cơ thể.

Nghĩ đến đây, cả người Lâm Ngọc Linh run lên, Chu Hoàng Anh còn có thể chạy nhảy như bình thường quả thật không dễ dàng.

“Hello, đại ca yêu dấu của em and chị Ngọc Linh yêu dấu của em. Lâu lảm rồi không được gặp em, có phải hai người cực.

kỳ nhớ con người ngọc thụ lâm phong, tài trí hơn người, người gặp người thích, hoa gặp.

hoa nở, xe gặp xe nổ tung, tên sát thủ tình yêu được mệnh danh là có thể cưa đổ bất kỳ người con gái nào trên thế giới, được Thượng Đế ban thưởng tất cả sự tinh túy trên thế gian là em không?”

Lâm Ngọc Linh: “…”

Chu Hoàng Anh: ‘…”

Bọn họ tỏ vẻ không không quen biết tên ba hoa chích chòe ở trước mặt bọn họ.

Trần Tuấn Anh không hề để ý đến thái độ của hai người họ, vẫn lác đầu để mái tóc của mình tung bay như trước, trên mặt cũng giữ nguyên biểu cảm khiến người khác muốn đập một trận, tiến đến trước mặt Chu Hoàng Anh: “Đại ca, em vừa nhận được tin nhắn của anh đã lập tức chạy tới đây, vậy mà anh lại dùng vẻ mặt ghét bỏ để chào đón em như này sao?”

“Cút.” Thái độ của Chu Hoàng Anh không hề tốt hơn chút nào.

“Được rồi, không nói đùa với hai người nữa, chúng ta nói về chính sự đi. Mạc Vinh Thành đã ra tay, anh trai Mạc Vinh Diệp của anh ta vừa bị phát hiện hít thuốc phiện vào.

ngày hôm qua, vì vậy hiện giờ toàn bộ tài chính và tất cả các mối liên hệ của nhà họ Mạc đều nằm trong tay anh ta.”

Biểu cảm của Chu Hoàng Anh không hề có sự ngạc nhiên, anh thản nhiên gật đầu, trong mắt anh hiện lên một tia sáng khát máu Lâm Ngọc Linh bưng bữa sáng đến: “Mạc Vinh Thành này là ai?”

“Ồ, chị dâu, anh ta có thể xem như là đối thủ lớn nhất của đại ca nhà chúng ta, đại ca là người đứng đầu ở thủ đô này, còn Mạc Vinh Thành lại là người đứng đầu ở thành phố Hồ Chí Minh.”

Thành phố Hồ Chí Minh là một thành phố thần kỳ.

Không nói đến vấn đề 5D lộn xôn ngổn ngang bị truyền lên trên, chưa kể đến món lẩu cay hàng đầu được ngành công nghiệp thực phẩm công nhận, ngay cả những người không có kiến thức về khu vực quân sự như Lâm Ngọc Linh cũng biết rằng có rất nhiều căn cứ quân sự ở thành phố Hồ Chí Minh.

Ngay cả ở các thị trấn ở nơi xa, ngẫu nhiên cũng có thể nhìn thấy máy bay trực thăng quân sự đang bay trên trời để chấp hành nhiệm vụ.

Hơn nữa bởi vì có nhiều núi nên thuận tiện cho việc ẩn náu, hầu hết các căn cứ bí mật quân sự quan trọng đều được xây dựng ở thành phố Hồ Chí Minh, ngay cả các viện nghiên cứu cũng được đặt tại thành phố Hồ Chí Minh.

“Vậy tại sao anh ta lại là đối thủ của Hoàng Anh? Tôi nhớ rõ thủ đô và thành phố Hồ Chí Minh đâu có mối liên hệ nào.”

“Chị dâu, chị không hiểu vấn đề rồi, quân khu cũng được chia thành quân khu lớn và quân khu nhỏ. Đại ca và Mạc Vinh Thành đầu là người đứng đầu ở các quân khu nhỏ của riêng mình, dưới hoàn cảnh quân khu lớn ở trong nước chỉ chấp nhận một người chỉ đạo duy nhất, không có tranh chấp mới là lạ đó!”

Lâm Ngọc Linh nghe mà cảm thấy đau đầi ống như người đứng đầu của bên khoa học tự nhiên với người đứng đầu của bên khoa học xã hội ấy hả?”

“Không không không, là người đứng đầu của một lớp học này với người đứng đầu của một lớp học khác.”

Cô có thể nghe hiểu cách giải thích này.

Tuy rằng cô biết tình huống bên trong chắc chắn không đơn giản như lời giải thích vừa rồi, nhưng tóm lại hoặc ít hoặc nhiều vẫn hiểu được một v: không đến mức cái gì cũng không hiểu giống như trước kia.

Chu Hoàng Anh từ nấy đến giờ vẫn không lên tiếng bỗng dưng khẽ mở miệng nói: “Trước kia tôi đã nói về chuyện của Mạc Vinh Thành rồi, không cần quan tâm nhiều, anh ta làm việc có chừng mực.”

“Thế này mà có chừng mực sao? Người có thể làm ra chuyện lôi kéo anh trai hít thuốc phiện sau đó gài bẩy để mọi người phát hiện mặt xấu của anh trai… Ôi má ơi, thế này mà vẫn được gọi là có chừng mực sao?”

“Nếu không phải anh trai của anh ta đồng ý chìm đắm trong thuốc phiện, liệu kế hoạch này có thể hoàn thành được sao?”

Chu Hoàng Anh vừa dứt lời.

Đột nhiên nghĩ đến một điều gì đó.

Trong đêm đầu tiên mình và Lâm Ngọc Linh.

Liệu người đứng sau có thể là Mạc Vinh Thành hay không?

Không, không có khả năng là Mạc Vinh Thành. Mạc Vinh Thành không có bản lĩnh lớn như đến mức có thể ra lệnh những người trong truyền thông lắng nghe anh ta. Người có thể ra lệnh đám người truyền thông chắc hẳn phải là một thương nhân giàu nứt đố đổ vách, mà cũng có khả năng là quân nhân “Lúc này chắc hẳn Mạc Vinh Diệp đã không còn gì trong tay nữa rồi” Trần Tuấn Anh nói tiếp: “Nhà họ Mạc đang định vứt bỏ anh ta, loại chuyện như hít thuốc phiện ở trong quân đội sẽ không bao giờ được tha thứ.”

“Mạc Vinh Thành có phản ứng như thế nào?”

“Đang vui sướng muốn chết chứ sao!”

Trần Tuấn Anh đặt mông ngồi xuống vị trí bên cạnh Chu Hoàng Anh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK