• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đôi mắt Úc Thiếu Mạc đang giả vờ ngái ngủ đột nhiên mở ra khiến Ninh Kiều Kiều vừa đặt tay lên cà vạt của anh dừng lại, con ngươi vô tội yếu ớt nhìn anh.

Trong lòng Úc Thiếu Mạc chợt bốc cháy, con ngươi u ám dần dần chuyển thành màu đỏ tươi nóng rực, nhìn chằm chằm Ninh Kiều Kiều: "Sao, gấp như vậy à?"

Ninh Kiều Kiều ngẩn ra, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn nhất thời đỏ bừng, con ngươi ngập nước như nho tím nhìn Úc Thiếu Mạc nói: "Anh.. Tôi thấy anh không thoải mái, cởi cà vạt ra có thể sẽ dễ chịu hơn."

Cho nên cô căn bản không có ý như anh nghĩ.

Đôi mắt Úc Thiếu Mạc trầm xuống, có chút kỳ lạ nhìn chằm chằm Ninh Kiều Kiều.

Rốt cuộc vẫn còn nhỏ tuổi, căn bản không biết nên nịnh nọt anh như thế nào.

Thế nhưng dáng vẻ thuần khiết của cô lại ngoài ý muốn lấy lại lòng Úc Thiếu Mạc.



"Tiếp tục."

Úc Thiếu Mạc thản nhiên nói.

Ninh Kiều Kiều nhìn Úc Thiếu Mạc, cắn môi, một lần nữa lại cởi cà vạt của Úc Thiếu Mạc.

Mắt Úc Thiếu Mạc nhắm hờ, mặc dù không nhìn Ninh Kiều Kiều, nhưng khi cô tháo cà vạt xuống anh vẫn phối hợp nghiêng đầu.

Đột nhiên bên tai có tiếng bước chân rời đi, Úc Thiếu Mạc mở đôi mắt ưng ra, liếc mắt nhìn bóng lưng mảnh khảnh của Ninh Kiều Kiều.

Vật nhỏ này muốn làm gì?

Thật sự là vô cùng đau đầu, Úc Thiếu Mạc có chút bực bội nhíu mày, lại nhắm mắt lại, đưa tay xoa bóp huyệt thái dương.

"Úc Thiếu Mạc, cho anh."

Giọng nói mềm mại của Ninh Kiều Kiều đột nhiên vang lên trong căn phòng yên tĩnh.

Úc Thiếu Mạc mở mắt ra, chỉ thấy trước mặt xuất hiện một cái ly thủy tinh trong suốt, bên trong chứa nửa ly nước ấm, còn có hơi nóng bốc lên trên.

Úc Thiếu Mạc liếc mắt nhìn Ninh Kiều Kiều một cái, đưa tay nhận ly nước uống một ngụm, Đôi mắt ưng có nhiều suy nghĩ nhìn chằm chằm Ninh Kiều Kiều.



"Sao, sao vậy?" Ninh Kiều Kiều có chút khẩn trương siết chặt quần áo trước ngực.

Bàn tay to rõ ràng của Úc Thiếu Mạc xoay ly nước trong tay, đôi mắt ưng liếc Ninh Kiều Kiều một cái, thấp giọng lạnh lùng nói: "Lại đây, xoa đầu cho tôi."

Ninh Kiều Kiều nhìn Úc Thiếu Mạc, xoay người đi tới phía sau Úc Thiếu Mạc, ngón tay mảnh khảnh đặt lên huyệt thái dương của Úc Thiếu Mạc, nghĩ đến cách mát xa của những người đã xem qua tivi, mò mẫm xoa bóp cho anh.

"Tôi.. Đây là lần đầu tiên tôi xoa bóp." Ninh Kiều Kiều tiêm phòng cho Úc Thiếu Mạc trước.

Cho nên nếu cô xoa bóp không tốt thì đừng nên trách cô.

Úc Thiếu Mạc nhắm mắt lại, giọng nói trầm thấp có chút sung sướng cười khẽ một tiếng, ý vị không rõ nói: "Lần đầu tiên của cô thật đúng là nhiều."

Ninh Kiều Kiều: "..."

Đỏ mặt.

Cô còn chưa thuần khiết đến mức ngay cả việc Úc Thiếu Mạc ám chỉ rõ ràng như vậy cũng nghe không ra.

Trong phòng yên tĩnh chỉ có thể nghe thấy tiếng hít thở của nhau, Ninh Kiều Kiều tập trung xoa bóp cho Úc Thiếu Mạc, xoa qua mấy lần cô cảm thấy thuận tay hơn rất nhiều.

Úc Thiếu Mạc nhắm mắt hưởng thụ một lúc, lông mày anh tuấn dần dần nhíu lại.

Cảm giác đau đầu lại biến mất?

"Có chuyện gì vậy? Có phải tôi xoa bóp không thoải mái không?" Ninh Kiều Kiều nhìn thấy Úc Thiếu Mạc nhíu mày, ngón tay xoa bóp cho anh cũng ngừng lại, có chút lo lắng nói.

Đôi mắt ưng của Úc THiếu Mạc đang nhắm lại đột nhiên mở ra, nhìn chằm chằm phía trước.

Cơn đau đầu của anh nhiều như vậy chuyên gia trong và ngoài nước cũng không giải quyết được, nhưng người phụ nữ này chỉ là ấn vài cái mà thôi, thế nhưng anh lại không đau nữa!

"Lại đây." Úc Thiếu Mạc lạnh giọng ra lệnh.

Ninh Kiều Kiều giật mình, đứng dậy từ phía sau sô pha, đi tới đứng bên cạnh Úc Thiếu Mạc.

Không biết anh có đang tức giận hay không, Ninh Kiều Kiều dứt khoát cúi đầu không nói lời nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK