Nhưng nếu cô nói những điều này không phải, thì cô nên biện minh cho lời nói này của mình như thế nào..
Những người phụ nữ xung quanh nhìn Ninh Kiều Kiều một cách hả hê, chờ xem cô làm trò hề.
Ninh Kiều Kiều nhìn về phía Úc Thiếu Mạc, con ngươi trong suốt nhìn thoáng qua, quay đầu mỉm cười nhìn về phía người phụ nữ, nói: "Vậy cô dạy tôi chơi đi."
"Hả?"
Người phụ nữ sửng sốt.
"Cô dạy tôi chơi golf, cô biết chơi nhưng tôi lại không biết chơi, nhưng nếu như tôi không biết chơi thì Mạc thiếu sẽ không vui, vậy không bằng cô dạy tôi đi."
Ninh Kiều Kiều nghiêng đầu, ngây thơ nói.
Ninh Kiều Kiều đã ở cùng Triệu Mỹ Hoa và Hàn Lộ nhiều năm như vậy, nếu muốn đấu với cô, chỉ có thể nói những người phụ nữ này vẫn còn có chút non nớt!
"Cái này.."
Người phụ nữ choáng váng.
"Sao vậy? Cô không muốn sao?" Ninh Kiều Kiều nghiêng đầu nhìn người phụ nữ, nói: "Tôi thấy cô chơi rất tốt, lát nã định giới thiệu cô với Mạc thiếu đây."
Không phải Ninh Kiều Kiều không biết những người phụ nữ này là ai, rõ ràng một đám đàn ông đứng cùng một chỗ với Úc Thiếu Mạc đều mập mạp, nhưng những người phụ này đều trẻ trung xinh đẹp, tuổi so với cô cũng không lớn hơn mấy, không cần nghĩ cũng biết thân phận của bọn họ.
"Vậy được rồi, tôi dạy cô."
Người phụ nữ vừa nghe Ninh Kiều Kiều có ý định giới thiệu cô ta với Úc Thiếu Mạc thì không quan tâm những chuyện khác nữa, lập tức muốn dạy Ninh Kiều Kiều chơi golf.
"Chúng ta cùng nhau dạy đi, ai nha em gái à, thật ra chị chơi cũng giỏi lắm đấy."
Vừa nghe nói có thể gặp được Úc Thiếu Mạc, những người phụ nữ khác xung quanh lập tức cười lớn đi tới.
Dù sao rời khỏi bát cơm này, so với những lão già mập mạp, Úc Thiếu Mạc đẹp trai và trẻ tuổi là một mặt hàng hót.
Ninh Kiều Kiều mỉm cười, cúi đầu che đi ý cười trong đáy mắt.
Cô nói muốn học chơi bóng, nhưng Ninh Kiều Kiều không hề chăm chỉ học tập, cô sẽ nói rằng cô không hiểu và yêu cầu các người phụ nữ này thực hiện lại..
Rõ ràng cô đang chỉnh những người phụ nữ này, không phải những người phụ nữ này không nhìn ra, nhưng bây giờ không thể lật mặt, chỉ có thể nhịn.
Không những vậy, trên khuôn mặt xinh đẹp của Ninh Kiều Kiều vẫn giữ nụ cười ngây thơ nhưng những người phụ nữ kia lại không thể diễn tả được sự đau khổ của mình, không những mệt mỏi, toát mồ hôi mà còn phải mỉm cười với Ninh Kiều Kiều, phải nói nụ cười đó có bao nhiêu cứng ngắc.
"Ai nha, tôi quá ngu ngốc, căn bản không học được chút nào, cô cho tôi xem lại động tác vừa rồi nhé, dáng vẻ khi vung gậy vừa rồi của cô rất đẹp."
Ninh Kiều Kiều mỉm cười quay sang một người phụ nữ mà chính cô cũng không biết tên.
"Được.. được rồi." Người phụ nữ vội vã đặt chai nước đang uống dở xuống
Cô ta vội vàng nuốt nước rồi bước nhanh về phía Ninh Kiều Kiều khiến cô ta suýt chút nữa bị sặc.
Ninh Kiều Kiều quay mặt đi, quay đầu nhìn về phía cái gọi là hố golf cách đó không xa, cúi người làm động tác chuẩn bị đánh, ngọt ngào nói: "Chị, tôi chuẩn bị xong rồi."
"..."
Cô không nghe thấy giọng nói của người phụ nữ.
Ninh Kiều Kiều đợi rất lâu mà không thấy người phụ nữ nói câu nào, cô đứng thẳng lên thì thấy người phụ nữ đứng trước mặt đang nhìn thẳng vào mình, đang lau kem nền vẻ mặt kinh ngạc.
Ninh Kiều Kiều cau mày nghi ngờ: "Sao vậy.. a!"
Cô chưa kịp nói hết ba chữ thì đột nhiên có ai đó ôm cô từ phía sau, cánh tay rắn chắc và mạnh mẽ của người đàn ông bóp chặt lấy eo cô.
Ninh Kiều Kiều sợ hãi quay đầu lại, cả người sững sờ.
Úc Thiếu Mạc! Sao lại là anh?