Lục Nghiêu nhắc nhở Ninh Kiều Kiều xuống xe.
Ninh Kiều Kiều phục hồi tinh thần mới nhìn thấy xe dừng lại trong một khu nghỉ ngơi ngoài trời, cách cô không xa có mấy người phụ nữ cũng mặc đồ thể thao, vừa uống cà phê vừa nói chuyện phiếm.
Xem ra Lục Nghiêu bảo cô ở đây chờ, Ninh Kiều Kiều từ trên xe xuống, quả nhiên nghe Lục Nghiêu nói: "Cô Ninh, bây giờ cô nghỉ ngơi một chút ở đây, Mạc Thiếu bên kia còn có chút việc, chờ anh ấy xong việc rồi mới tới."
Nói cách khác: Bây giờ ở lại đây, đừng làm phiền anh.
Ninh Kiều Kiều gật đầu, Lục Nghiêu chào hỏi giám đốc phụ trách khu nghỉ ngơi một tiếng, bèn lên xe tham quan rời đi.
Ninh Kiều Kiều nhìn xe tham quan biến mất trên con đường nhỏ, hít sâu một hơi phục hồi tinh thần, xoay người đang chuẩn bị vào khu nghỉ ngơi ngồi một hồi, chợt ngây ngẩn cả người.
Chỉ thấy mấy nữ nhân xinh đẹp kia đều nhìn cô, hơn nữa vẻ mặt rất là có chút kỳ lạ.
Có chuyện gì với cô vậy?
"Ninh tiểu thư, mời cô theo tôi đến bên này nghỉ ngơi."
Kinh nghiệm được Lục Nghiêu an bài cung kính nói.
Ninh Kiều Kiều bị mấy người phụ nữ kia nhìn có chút không thoải mái, thẳng thắn nói: "Xin hỏi nhà vệ sinh đi như thế nào?"
"A, đi lối này." Quản lý vội vàng chỉ đường cho Ninh Kiều Kiều.
"Cám ơn."
Ninh Kiều Kiều mỉm cười với quản lý, xoay người đi về phía toilet.
Cô vừa xoay người, phía sau bèn truyền đến tiếng bàn tán bàn tán xôn xao mấy người phụ nữ, cụ thể nói cái gì Ninh Kiều Kiều cũng không nghe rõ, chỉ nghe thấy hai chữ "Mạc thiếu".
Xem ra mấy phụ nữ này đều biết Úc Thiếu Mạc?
Vốn dĩ Ninh Kiều Kiều tưởng rằng đến toilet có thể tạm thời tránh né một chút, nhưng không ngờ..
Ninh Kiều Kiều nhìn một đôi nam nữ đang ôm nhau hôn như hai đứa bé song sinh dính liền nhau, không biết nên làm gì bây giờ.
Tốt xấu gì nơi này cũng là cửa phòng vệ sinh, hai người này có thể hay không cũng quá..
Ninh Kiều Kiều đỏ mặt cho họ.
"..."
Đột nhiên người phụ nữ bị hôn nhìn thấy Ninh Kiều Kiều đang nhìn thẳng bọn họ, sợ tới mức thét chói tai.
Người đàn ông đang hưng phấn hôn cô ta bị cắt ngang, buông cánh môi người phụ nữ ra, nhưng không quay đầu lại, mà nhìn người phụ nữ, giọng nói trầm thấp gợi cảm nói: "Sao vậy bảo bối?
Ninh Kiều Kiều giật mình, giọng nói này sao lại nghe có chút quen tai?
" Kha.. Kha thiếu, cô ấy đang nhìn chúng ta! "Người phụ nữ giả vờ nhút nhát như một con cừu nhỏ, dừng lại và hét lên với Ninh Kiều Kiều:" Cô có tật xấu à? Còn nhìn! "
Lúc này Ninh Kiều Kiều mới lấy lại tinh thần, vội vàng quay sang một bên, có chút lúng túng xin lỗi:" Đúng vậy, xin lỗi, tôi không cố ý. "
Kha Kiêu nghe được giọng nói này, ngón tay đang vuốt ve cánh môi của người phụ nữ dừng lại, xoay người nhìn lại.
" Thì ra là cô, em gái bốn mắt. "
Đợi thấy rõ người phía sau là Ninh Kiều Kiều, trong mắt Kha Kiêu hiện lên một tia hài hước.
" Kha tiên sinh. "Ninh Kiều Kiều cúi đầu nhỏ giọng kêu lên.
Vừa rồi khi người phụ nữ kia gọi là Kha tổng cô cũng đã nhận ra, người đàn ông này không phải là Kha Kiêu sao!
Hơn nữa nhìn bạn gái hôm nay của anh ta, hình như lại đổi một người khác, nhưng cũng không phải vị hôn thê nổi tiếng kia của anh ta.
Kha Kiêu tà mị nhếch khóe môi nhìn Ninh Kiều Kiều, trêu ghẹo nói:" Sao cô cũng chạy tới đây, còn đặc biệt đến nhìn tôi làm việc? "
Ninh Kiều Kiều:"... "
Ai nhìn anh ta!
" Kha tổng, hai người quen biết sao?"Người phụ nữ bên cạnh Kha Kiêu nhất thời đề phòng nhìn Ninh Kiều Kiều, ánh mắt đối địch kia hiển nhiên đã coi Ninh Kiều Kiều là uy hiếp của cô ta.