Mục lục
Mạt Thế Trọng Sinh Chi Trọng Hoạch Tân Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tới lầu ba, Toàn Hiểu Vũ liền túm Sở Thiên không hề chạy lên trên.

Sở Thiên dừng lại, nhìn cậu một cái.

Toàn Hiểu Vũ giải thích: “Độ cao của mái nhà, em chỉ có thể tự mình nhảy xuống. Nếu mang theo anh, độ cao tầng ba là thích hợp nhất.”

Tòa nhà này độc lập, cũng không có hàng xóm, vì để phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn xảy ra, vạn nhất bị nhốt ở bên trong, bọn họ cũng chỉ có thể đập cửa sổ rời khỏi, chung quanh đều trống không, không có tòa nhà khác làm điểm tựa, độ cao tầng bốn tầng năm, nếu cậu muốn mang theo Sở Thiên nhảy xuống, muốn an toàn chạm đất thì có chút khó khăn.

Hai người cùng chung chiến đấu hơn hai tháng, loại ăn ý này đương nhiên không cần nhiều lời, Sở Thiên rất nhanh hiểu được ý tứ của cậu.

Lầu ba có ba bốn gian phòng, bọn họ tùy ý mở một gian phòng, tiến vào, sau đó đem cửa khóa chết.

Đây là một gian phòng rất bình thường, hai mươi mét vuông, trống rỗng, không có ai cũng không có tang thi.

Hai người cũng không dám thả lỏng vào lúc này, tuy rằng bên ngoài khóa cứng, Sở Thiên vẫn ở bên sườn cửa chú ý động tĩnh ngoài cửa.

Mà Toàn Hiểu Vũ thì lập tức chạy tới bên cửa sổ, quan sát tình hình bên ngoài.

Vừa nhìn cậu mới hiểu được, vì sao hai chiếc xe thà rằng mạo hiểm điên cuồng ấn kèn cũng không chịu giảm tốc độ.

Thì ra, phía sau bọn họ cũng có một sóng tang thi lớn!

“Bọn họ cũng bị tang thi truy đuổi, rất nhiều, cấp 1 cấp 2 trộn lẫn.” Toàn Hiểu Vũ nói với Sở Thiên.

Sở Thiên rất nhanh đi tới bên cạnh cậu, nhìn thoáng ra bên ngoài, đàn tang thi đuổi theo hai người bọn họ nhanh hơn một chút, cách nơi này không đến năm trăm mét, đám tang thi đuổi theo hai chiếc cũng tàm tạm, còn hơn một ngàn mét nữa mới tới.

Những người đó thoạt nhìn tất cả đều là dị năng giả, tốc độ chạy trối chết không chậm, cách nơi này cũng chỉ còn khoảng một trăm mét.

“Xem ra, bọn họ hẳn nên chạy nhanh lên.” Sở Thiên không có tình cảm gì nói.

“Nhưng mà em lo lắng chính là mặc dù trốn ở chỗ này, cũng không nhất định chống đỡ được chúng nó. Số lượng chúng nó thật sự quá nhiều.” Toàn Hiểu Vũ có chút lo âu nói, nhiều tang thi cấp 2 như vậy, còn gặp phải một cái tang thi triều, kiếp trước cậu không phải chưa từng đối mặt, nhưng mà cái thời điểm đó bọn họ có nhiều người, dị năng giả cũng nhiều.

Mặc dù là như thế nhưng cũng đã trải qua một trận chiến gian khổ và hy sinh mới đánh thắng. Hiện tại nơi này chỉ có hai người bọn họ, và mấy dị năng giả khác thoạt nhìn không phải rất đáng tin cậy.

Muốn đột phá vòng vây của nhiều tang thi như thế, quá khó khăn.

Cảm nhận được sự lo lắng của Toàn Hiểu Vũ, Sở Thiên đi qua ôm lấy bờ vai của cậu, ngón tay dùng sức nhéo nhéo tay cậu: “Liều mạng một phen thử xem. May mắn, hôm nay không bảo Tiểu Bạch và Tiểu Nam cùng đi.”

Đối với loại cục diện này, Sở Thiên cũng không có bao nhiêu lòng tin, làm tốt công tác chuẩn bị liều mạng.

Trong lòng bàn tay truyền đến độ ấm của Sở Thiên, làm Toàn Hiểu Vũ đang lo lắng liền bình tĩnh lại. Cậu nhớ tới không gian của mình.

Kỳ thật, cậu đã rất lâu không vào không gian rồi. Vẫn chỉ trộm thả chút vật tư thu thập được vào trong, lại không có cơ hội để lấy ra dùng.

Sau này thường xuyên ở cùng với Sở Thiên và Bạch Minh Hi, thời gian riêng tư ít đi nên không có vào không gian để xem thử.

Hiện tại trong loại tình huống này, vấn đề cậu lo lắng căn bản không phải là cái việc bị bại lộ hay không bại lộ, cậu lo lắng chính là, rốt cuộc có thể đem Sở Thiên cùng vào hay không!

Dù sao, cậu cho tới bây giờ cũng chưa từng thử qua đem người khác vào trong không gian. Thậm chí không có mang theo vật sống gì vào bên trong. Cậu chỉ biết là, dị năng giả không gian bình thường không thể để bất cứ vật sống nào.

Đây mới là thứ cậu lo lắng nhất. Cho nên, không đến vạn bất đắc dĩ, cậu cũng không muốn sử dụng không gian. Nhỡ đâu, cậu có thể vào, Sở Thiên lại không thể thì làm sao bây giờ? Nhỡ đâu, Sở Thiên đi vào được nhưng lại xảy ra vấn đề thì phải làm sao?

Vô luận có hậu quả gì cũng đều khiến cho người ta rất khó để tiếp nhận.

“Bọn họ vào được.” Sở Thiên nhìn bên ngoài nói. Hắn nói chính là người trong hai chiếc xe.

Đám lính đánh thuê kia quả thật là tới đủ, bọn họ và tốc độ dị năng giả chờ cửa, tổng cộng có năm người, thống nhất mặc trang phục màu đen.

Nhưng mà đám người đó cũng có chút thú vị, sau khi người của bọn họ tập trung đông đủ, cũng không có khóa cửa, hình như còn đang chờ đám người phía sau.

Lúc này, mặc kệ là Toàn Hiểu Vũ hay Sở Thiên, đều thấy rõ năm người còn lại kia là ai.

Là Gia Luân Hủ, Ôn Đồng, dị năng giả hệ trị liệu, còn có hai người khác, Toàn Hiểu Vũ cũng không biết họ, dù sao không phải người trong đội ngũ của Lôi Sư ở kiếp trước.

Mà hiện tại Sở Thiên cũng là một dị năng giả hệ tinh thần hậu kỳ cấp 2. Kỳ thật Sở Thiên đã sớm vào hậu kỳ cấp 2, nhưng vẫn chậm chạp không chịu đột phá, trong lòng hắn sốt ruột cũng từng đi thử các đề nghị của Toàn Hiểu Vũ, nhưng cũng không hề có tác dụng gì, cuối cùng cũng chỉ có thể buông tha việc cưỡng chế đột phá, thuận theo tự nhiên.

Toàn Hiểu Vũ cũng không biết nguyên nhân mà Sở Thiên gặp phải bình cảnh là ở chỗ nào, cậu đã đem toàn bộ phương thức đột phá bình cảnh cậu biết ở kiếp trước nói ra hết, cũng để Sở Thiên thử qua, nhưng vẫn không được.

Tuy rằng, dị năng giả cấp 2 gặp tang thi cấp hai vẫn có ưu thế cấp bậc áp chế, nhưng không chịu nổi số lượng tang thi nhiều a.

Toàn Hiểu Vũ đẩy cửa sổ ra, bắt đầu chuẩn bị chiến đấu. Hỏa hệ dị năng của cậu đối với Sở Thiên đã không còn là bí mật gì nữa, hai tháng chiến đấu dã ngoại cũng đủ để cậu thăng dị năng lên cấp hai.

Trong lòng Toàn Hiểu Vũ lặng lẽ tính toán khoảng cách của nhóm tang thi, một khi chúng nó tiến vào phạm vi công kích, cậu sẽ phóng ra hỏa cầu.

Mà lúc này Sở Thiên đã tiến vào trạng thái khống chế, hắn thao túng hai tang thi cấp 2, điên cuồng cắn giết tang thi cấp 1.

Chỉ có thể thông qua loại cấp bậc áp chế này, trước tiên giảm bớt số lượng tang thi.

Bất qua, nhóm tang thi cũng sắp đi vào phạm vi công kích của Toàn Hiểu Vũ, Toàn Hiểu Vũ nhìn thấy một màn khiến cậu vô cùng quen thuộc.

Ôn Đồng chạy cuối cùng, cách tang thi không đến một trăm mét ngã sấp xuống, thiếu niên dị năng giả hệ trị liệu ở phía trước hắn, theo bản năng đưa tay kéo hắn, lại bị hắn kéo xuống.

Bởi vì chuyện xảy ra bất ngờ khiến cho thiếu niên trở mình té ngã, trực tiếp lăn ra phía sau Ôn Đồng. Ôn Đồng lúc này mới đứng lên, vừa chạy vừa kêu cứu.

Gia Luân Hủ và hai dị năng giả khác nghe tiếng lập tức quay đầu cứu viện.

Quả nhiên, Gia Luân Hủ trước tiên chạy tới trước mặt Ôn Đồng nhưng mà hắn cũng không muốn bỏ qua thiếu niên kia, sau khi giúp Ôn Đồng, vẫn đang tính toán nghĩ cách cứu viện thiếu niên.

Nhưng mà, thiếu niên kia sau khi bị ngã xuống đã bị thương, một hồi lâu cũng không đứng lên, mà tang thi lại gần trong gang tấc.

Gia Luân Hủ phóng ra một thổ hệ dị năng ý đồ ngăn cản bước chân của đám tang thi, nhưng mà cũng chỉ cản được chúng nó khoảng mười giây, tường đất liền sụp đổ.

Thiếu niên vẫn không hề đứng lên, Gia Luân Hủ không dám tới gần chút nữa, nếu tới gần, ngay cả hắn cũng không thể trốn thoát.

Cho nên, hắn cuối cùng quyết định quay đầu, từ bỏ thiếu niên chạy về phía tòa nhà.

Thiếu niên tuyệt vọng giơ tay, nhưng nhóm đồng bạn của hắn không để ý hắn.

Một màn này, đánh mạnh vào lòng Toàn Hiểu Vũ.

Giống như bi kịch ở kiếp trước một lần nữa tái diễn, nội tâm Toàn Hiểu Vũ tràn ngập lửa giận và thương xót đối với quá khứ của bản thân.

Hiện tại, loại thương xót này hóa thành đồng tình đối với thiếu niên.

Cho nên trong nháy mắt, hỏa cầu lập tức bảy ra ngoài, nổ tung trong đám tang thi, giống như một quả lựu đạn nhỏ.

Ngay sau đó, hỏa cầu liên tiếp mang theo hỏa diễm trùng trùng điệp điệp văng lên, đám tang thi tức thì nổ tung, giống như biểu diễn pháo hoa vậy, tia lửa văng khắp nơi.

Sóng công kích này tất cả đều tập trung ở phía sau thiếu niên, vì hắn tranh thủ chút thời gian.

Thiếu niên rốt cục cũng đứng lên, gian nan chạy chậm về phía trước, Toàn Hiểu Vũ đã nhìn ra, chân phải hắn tựa hồ bị thương.

Không chút do dự, bằng vào tốc độ và năng lực của bản thân, Toàn Hiểu Vũ trực tiếp từ cửa sổ nhảy xuống, trong tay cầm đao vũ sĩ đã ra khỏi vỏ.

Rất nhanh, Toàn Hiểu Vũ chạy đến bên người thiếu niên, thiếu niên còn chưa kịp kinh ngạc, đã bị Toàn Hiểu Vũ một phen kéo, kéo, dùng tốc độ nhanh nhất trở về lầu một của tòa nhà.

Sau khi Toàn Hiểu Vũ đưa thiếu niên gặp đồng bạn của hắn, từ bên ngoài, trực tiếp nhảy trở về lầu ba.

Toàn bộ quá trình, chỉ vẻn vẹn một phút đồng hồ.

Vừa trở lại lầu ba, cậu liền trông thấy Sở Thiên đau đớn ngã khụy một bên.

Toàn Hiểu Vũ kinh hãi, Sở Thiên ban nãy rõ ràng còn rất tốt, hơn nữa cậu biết năng lực của Sở Thiên, khống chế mấy tang thi cấp 2 cũng không đến mức như bây giờ.

Trong lúc nhất thời cũng bất chấp tất cả, nhanh chóng ôm Sở Thiên vào trong lòng.

Mà Sở Thiên lúc này nhắm hai mắt lại, từng giọt mồ hôi lớn từ trên trán hắn tuôn ra, này rõ ràng là đang dùng tinh thần lực cùng người khác giao chiến.

Tinh thần lực? Là người? Hay là tang thi? Trong lòng Toàn Hiểu Vũ cả kinh, nhưng giờ phút này vội cũng không thể giúp được gì.

Thì ra, ngay tại thời điểm Toàn Hiểu Vũ sử dụng hỏa cầu, Sở Thiên liền phát hiện hỏa hệ dị năng của cậu thăng cấp, dường như cũng là chuyện trong nháy mắt.

Hắn không biết trong nháy mắt đó Toàn Hiểu Vũ đã trải qua cái gì, chỉ là hắn còn chưa kịp chúc mừng Toàn Hiểu Vũ, đầu Sở Thiên liền truyền đến một trận đau nhức.

Hắn lập tức hiểu được, mình bị người ta công kích.

Cho nên, Sở Thiên nhanh chóng thu liễm tâm thần, toàn lực đối phó cổ lực lượng này. Bởi vậy khi Toàn Hiểu Vũ nhảy ra ngoài cửa sổ đi cứu người, hắn cũng không kịp ngăn cản.

Luồng tinh thần lực tập kích hắn, phi thường cường đại, thuần túy, tựa hồ còn mang theo hận ý sâu sắc đối với nhân loại.

Sở Thiên đoán, này có thể không phải tinh thần lực của nhân loại, dưới công kích của luồng tinh thần lực này, bản thân lại không thể đánh trả, chỉ có thể đau khổ chống cự. Nhưng mà, trong lúc kháng cự, hắn vẫn phân ra một chút tinh thần lực, theo cổ lực lượng này, đi tìm nguồn phát của nó.

Tình trạng của Sở Thiên thoạt nhìn cực kỳ không dễ nhìn, tang thi bên ngoài cũng đã cách tòa nhà không đến trăm mét.

Sau đó lại tới thêm mười người, cũng đã phân biệt ở lầu hai và lầu bốn thành lập vòng công kích mang tính phòng ngự, thổ hệ hỏa hệ băng hệ, cư nhiên còn có một mộc hệ dị năng giả, bọn họ đồng thời phát động công kích đối với đám tang thi.

Toàn Hiểu Vũ cũng buông Sở Thiên ra, từ lầu ba phóng liên tiếp các hỏa cầu với sức công kích như bom.

Lúc này mới đóng chặt cửa sổ lại ôm Sở Thiên lần nữa.

Những dị năng giả này cấp bậc cũng không cao, cao nhất cũng chỉ là cấp 2, một thổ hệ cấp 2, một băng hệ cấp 2. Còn lại đều là cấp 1.

Đối mặt với số lượng tang thi cấp 2 nhiều như vậy. Nơi này rất khó có thể giữ được.

Cho nên, Toàn Hiểu Vũ quyết định trước tiên trợ giúp Sở Thiên, bên ngoài thì để những người đó tự mình đối phó.

Nếu cuối cùng thật sự không thủ được, cậu cũng chỉ có thể sử dụng hạ sách —— không gian!

Làm tốt quyết định, Toàn Hiểu Vũ ôm Sở Thiên, từ trong không gian lấy ra một thứ. Giống như đã bị cậu quên mất từ rất lâu, vừa rồi mới nhớ tới thứ này!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK