Mạc Cảnh Tuyên sửa lại cà vạt cho Tiêu Ảnh, vỗ vỗ bờ vai của hắn, hai mắt lóe sáng nói: “Nam nhân của em thật đẹp trai a!”
Tiêu Ảnh cười đem người kéo vào trong lòng ngực mình nói: “Bảo bối của anh cũng rất tuấn tú!”
“Được rồi được rồi!” Tiêu Diệu túm cà vạt đem hai người đẩy ra, “Hai đứa đều rất tuấn tú, đều rất tuấn tú! Đi thôi, đi thôi, Cảnh Tuyên mau giúp ba chỉnh lại cà vạt cái nào!”
Tiêu Ảnh kiên định đem người kéo ra, “Ba bảo người hầu chỉnh cho ba đi.”
Tiêu Diệu trong tay túm cà vạt, xoay xoay bả vai mãn nhãn cô đơn tĩnh mịch nhìn Mạc Cảnh Tuyên……
Tiêu Ảnh vỗ trán……
Khóe miệng trừu trừu, Mạc Cảnh Tuyên tiến lên lấy lại cà vạt trên tay Tiêu Diệu, vừa thắt cà vạt cho hắn, vừa nhắc nhở, “Ba à…… Ờ thì…… Tuổi của ba cũng không tính là nhỏ nữa, có chút biểu cảm gác ở trên mặt ba có vẻ không thích hợp lắm ha……”
“Có hiệu quả với mấy đứa là được!” Tiêu Diệu dương đầu, chẳng hề để ý nói.
Thắt xong cà vạt, Mạc Cảnh Tuyên cười nói: “Được rồi, ba cao hứng là được!”
Người nam nhân này đã ngây người ở thương trường ngươi lừa ta gạt nhiều năm như vậy, như bây giờ kỳ thật cũng khá tốt, cho nên cũng không cần nhắc nhở ông ấy phải bưng cái giá, bãi bộ dáng làm gì.
Vừa lòng ở trước gương xoay trái xoay phải xem thử, sau khi xem đủ rồi Tiêu Diệu liền vung tay lên vừa đi vừa nói, “Xuất phát thôi!”
Mạc Cảnh Tuyên cùng Tiêu Ảnh nhìn nhau, vai sát vai đuổi theo sau.
Xe dừng ở cổng lớn nhà Phong gia, ba người vừa mới bước xuống xe, sớm đã chờ ở ngoài cửa Phong Viên vừa thấy bọn họ tới liền cười chạy lên nghênh đón, “Bác, Tiêu ca, Cảnh Tuyên tới rồi! Mau vào bên trong đi!”
Mạc Cảnh Tuyên cùng Tiêu Ảnh lễ phép hướng hắn gật gật đầu: “Sinh nhật vui vẻ nhé, quà thì quản gia sẽ đưa vào sau cho cậu.”
Phong Viên cười cong mặt mày, “Các cậu có thể tới đây đã là món quà tốt nhất đối với tớ!”
Tiêu Diệu trêu ghẹo, “Nha, lâu rồi không gặp, sao lại giống như thay đổi thành một người khác rồi vậy nè, chẳng những thân thể cường tráng rắn chắc hơn không ít, miệng cũng là ngọt xớt!”
Phong Viên có chút ngượng ngùng, “Con nói thật mà.” Dứt lời nhìn cánh tay tràn đầy cơ bắp của chính mình nói: “Do bị ông nội đưa vào bộ đội đó ạ, ông chê con cứ như là ông cụ non vậy.”
Tiêu Diệu hiểu rõ, “Bộ đội là nơi rèn luyện khá tốt.”
Phong Viên gật đầu, “Chính là có chút khổ.” Dứt lời liền tới trước dẫn đường cho ba người, “Đi thôi, chúng ta tới hậu hoa viên đi, ông con đang chờ bác ở đó đó ạ!”
Ba người gật đầu đi theo Phong Viên, nào biết Mạc Cảnh Tuyên cùng Tiêu Diệu mới vừa đi vào đã bị khách khứa ở đó vây quanh, hiện giờ hai người này chính là "miếng bánh trái" danh xứng với thực ở giới thương nghiệp, chỉ cần là một nhà xí nghiệp dưới trướng của tập đoàn XM liền đã hấp dẫn vô số người tới cửa cầu hợp tác, huống chi hiện giờ bọn họ còn là người đại biểu cho cả hai xí nghiệp lớn như Tiêu thị cùng XM, người muốn sáp tới thơm lây tìm kiếm hợp tác nhiều đếm không xuể.
Mạc Cảnh Tuyên bất đắc dĩ lưu lại Tiêu Ảnh ở đó, vội kéo tay Tiêu Diệu vòng đến một góc trống nói, “Ba à, ba cùng Phong thiếu gia đi trước đi, một hồi nữa tụi con sẽ tới đó!” Nói xong cũng không đợi Tiêu Diệu trả lời, lại lần nữa chạy vào trong đám người.
“Ai……” Tiêu Diệu lắc đầu, “Người quá xuất sắc cũng rất mệt a, cùng bác vào trước đi.”
Phong Viên lẳng lặng nhìn theo bóng dáng của hai người đang chuyện trò vui vẻ trong đám người, “Vâng ạ……”, Cuối cùng lẩm bẩm nói: “Bác à…… cảm tình giữa Tiêu ca cùng Cảnh Tuyên thật tốt, như hình với bóng vậy…… Lần trước cũng là như thế này……” Hắn không có nói ra chính là, hắn rất hâm mộ bọn họ.
yêu thích cùng hâm mộ trong mắt Phong Viên quá rõ ràng, Tiêu Diệu nhịn không được nhíu mày: “Tiêu Ảnh sẽ không bao giờ rời bỏ Cảnh Tuyên đâu, tình yêu của bọn họ người ngoài sẽ không hiểu được.”
Phong Viên dời đi tầm mắt, “Không rời bỏ…… Sao? Quan hệ giữa bọn họ…… giống như cách mà con lý giải hay sao?”
Tiêu Diệu nhàn nhạt nói, “Đúng vậy.”
Phong Viên hơi hơi mỉm cười, “Nguyên lai là đã sớm chậm một bước, con còn tưởng rằng con sẽ có cơ hội cơ chứ…… Cũng khó trách…… Cảnh tuyên ưu tú như vậy mà……” Hít sâu một hơi, Phong Viên dũng cảm nói: “Bác không cần tỏ ra địch ý với con như vậy đâu, con không thích chen chân vào chuyện tình cảm của người khác, nếu đã biết Tiêu ca đã có người yêu, con sẽ không lại quấy rầy anh ấy nữa, hơn nữa……” Phong Viên lại đem ánh mắt đầu nhập vào trong đám người, “Hai người bọn họ cũng thật sự rất xứng đôi……"
“Đúng vậy!” Tiêu Diệu cười tủm tỉm vỗ vỗ vai Phong Viên, “Nam nhân còn nhiều mà, tuy rằng đều so ra kém hai tên nhãi ranh nhà bác, nhưng so với bọn hắn thấp hơn chút ít cũng không khó tìm, cháu lại nỗ lực thêm một chút, khẳng định có thể tìm được người vừa ý mình!”
Phong Viên nhéo cằm, nhìn từ trên xuống dưới, không ngừng đánh giá Tiêu Diệu sau đó nói: “Bác cũng thật khai sáng a, nói chứ, bác cùng Tiêu ca lớn lên thật ra có vài phần giống nhau…… Bác có từng suy xét thử yêu một người nam nhân chưa? Nếu con truy bác thì……”
Tiêu Diệu xụ mặt đi lên liền cho một cái tát, “Tiểu tử thúi, Ở quân doanh lâu quá cho nên lá gan cũng không ngừng phình to ra a, còn đem da mặt luyện dày đến như vậy nữa cơ chứ, cho chừa, này thì dám đùa giỡn bác mày nè!” Dứt lời, liền cảm thấy còn chưa hả giận, lại đi lên cho thêm vài cái tát nữa, “Xem còn dám đùa giỡn trưởng bối nữa hay không!”
“A! A ~” Phong Viên đau đến ngao ngao kêu to, ôm đầu chạy nhanh sang một bên, “Bác đừng đánh nữa, không dám ạ, con không dám nữa ạ!”
Tiêu Diệu vừa lòng vỗ vỗ tay, “Được rồi, không đánh nữa, đi thôi, đi tìm ông cháu đi.” Cuối cùng như là nghĩ đến chuyện gì đó, quay đầu lại nghiêm túc nhìn Phong Viên, “Chuyện của Tiêu Ảnh cùng Cảnh Tuyên, còn mong cháu sẽ xem như không biết gì hết, bọn họ không tính toán công khai bây giờ.”
Phong Viên gật đầu, “Bác yên tâm đi, con sẽ không nói bậy bạ gì đâu.”
Còn chưa kịp hướng đương sự biểu đạt tình cảm của chính mình, liền đã bị Tiêu Diệu vui sướng bóp chết ngay tại chỗ luôn rồi.
Mà bên kia, hai người lại chẳng vui sướng nổi.
Mạc Cảnh Tuyên quét mắt về phía đám người quanh đây, thấy được vợ chồng Mạc Chấn Hào lẫn vào trong đám người, ánh mắt lại về tới Mạc Hằng đang đứng ở trước mặt Tiêu Ảnh hướng cậu giơ ly rượu lên dùng khẩu hình nói "lâu rồi không gặp". Mạc Cảnh Tuyên lạnh lùng hỏi: “Chúng ta quen biết nhau sao?”
Mạc Hằng ưu nhã đong đưa ly rượu trong tay, “Em đang nói chuyện với Tiêu đại ca cơ mà, việc có quen biết hay không, có phải là anh đã quản quá nhiều rồi hay không? Chẳng lẽ anh cùng Tiêu đại ca có quan hệ đặc thù gì à?”
“Cút ngay đi.” Tiêu Ảnh nhàn nhạt nói, “Tao cùng Tuyên không thích mày, còn có……” ánh mắt Tiêu Ảnh dừng lại ở trên mặt Mạc Chấn Hào cùng Vu Hồng, “Người nhà của mày nữa.”
“Ai nha!” Vu Hồng kéo Mạc Chấn Hào đi đến trước mặt Tiêu Ảnh, đối với đám người nói, “Này vừa hỏi đến có phải có quan hệ đặc thù gì hay không liền đã kêu con ta lăn đi rồi, chẳng lẽ giữa hai người các ngươi thực sự có cái gì mập mờ hay sao?” Hôm nay mình nhất định phải bức hai người kia chính miệng thừa nhận bọn họ là đồng tính luyến ái mới được, xem những người đó còn dám nói là mình bịa đặt nữa hay không, mình phải chờ những người này nhìn thấy được gương mặt thật của hai người kia, làm cho bọn họ biết, người mà bọn họ nịnh hót nịnh bợ lại chính là kẻ ghê tởm đến cỡ nào.
“Chúng ta sao?” Mạc Cảnh Tuyên nhướng mày, “Dì hy vọng chúng ta là dạng quan hệ đặc thù gì?”
“Nhìn con nói kìa, cái gì mà kêu là dì hy vọng cơ chứ, chỉ là dì thấy hai đứa tụi con thân mật tới như vậy cho nên có chút tò mò mà thôi!”
“A ——” Tiêu Ảnh trực tiếp duỗi tay ôm chặt lấy Mạc Cảnh Tuyên, “Chúng tôi là người yêu, đáp án này có đủ để thỏa mãn sự tò mò của bà hay chưa?”
Tê…… Hiện trường vang lên một vài tiếng hít khí.
Tiêu Ảnh thừa nhận đến quá mức trắng ra, Vu Hồng có chút tiếp thu không nổi, nói tốt khẩu chiến 300 hiệp đâu? Nói tốt đây là tuồng xé bức gì đó đâu? Sao không ấn kịch bản của lão nương mà đi thế này!
Mạc Cảnh Tuyên cười nói, “Mọi người không có nghe lầm đâu, chúng tôi đang yêu nhau, hơn nữa đã yêu nhau nhiều năm, trước khi XM được thành lập chúng tôi đã ở bên nhau rồi, nói chuyện này ra không phải vì cái gì khác, chỉ là muốn nói cho mọi người biết mà thôi, tình yêu giữa tôi và Tiêu Ảnh cũng không ảnh hưởng gì đến sự nghiệp phát triển của bọn tôi cả, hoặc nói đúng hơn tình yêu chính là động lực cho chúng tôi bước tiếp, nếu hôm nay các vị vì chuyện này mà bài xích Tiêu thị cùng XM, thì giữa chúng ta cũng không còn gì để nói cả, nhưng mà……” Mạc Cảnh Tuyên tự tin nhìn thẳng vào mọi người xung quanh, “Tiêu thị cùng XM sẽ không bởi vì việc bài xích của các vị mà sẽ trì trệ không tiến.”
Tự tin lại kiêu ngạo như vậy làm Tiêu Ảnh có chút không dời mắt được, thật muốn đem người này ấn ở trong lòng ngực hung hăng hôn lấy…… Nghĩ như vậy, Tiêu Ảnh cũng xác thật làm như vậy. Truyện Full
Tê…… Toàn trường lại thêm một trận hít khí, hai người kia thật hào phóng a, đây là suy nghĩ của tất cả khách quý đang có mặt ở đây.
Một hôn kết thúc, Tiêu Ảnh nhìn một nhà Mạc Chấn Hào, “Ngày sau ở trong chuyện sinh ý, Tiêu thị và XM cùng Mạc thị cũng chỉ có thể là địch nhân của nhau mà thôi.”
Mạc Chấn Hào nhíu mày, “Tiêu tổng cũng thật mạnh miệng a.”
Tiêu Ảnh cười nhạo một tiếng không có nhìn gã, mà là nhìn toàn trường nói, “XM gần nhất tính toán khai phá một khoản võng du mới, hơn nữa dưới danh nghĩa của công ty còn có mấy khối địa ốc, dự tính kiến tạo khu công viên giải trí cùng đường đi bộ, nếu các vị có ý định hợp tác, có thể tới XM tâm sự với bí thư của tôi, XM không ngại tạo điều kiện cho mọi người cùng nhau kiếm tiền.” Nói xong, cũng không thèm để ý phản ứng của mọi người ra sao, Tiêu Ảnh trực tiếp ôm Mạc Cảnh Tuyên rời đi.
Vu Hồng nhìn xem bốn phía che miệng nói nhỏ: “Nam nhân cùng nam nhân, quả thật đúng là không quá đẹp a…… Cảnh tuyên cũng thật là…… Tuy đã cắt đứt quan hệ cha con, nhưng tốt xấu gì cũng phải giữ lại chút mặt mũi cho ba mình chứ, đứa nhỏ này đã ngủ say nhiều năm như vậy, đức hạnh vẫn là có chút……” Ả không đem nói cho hết lời, cố ý để lại cho người khác chút không gian tự do phát huy.
Ở trong đám người, một người phụ nữ đầy đặn có một cổ khí chất giỏi giang bĩu bĩu môi, “Gì vậy chời, đã đoạn tuyệt quan hệ cha con với người ta mà còn đòi người ta hiếu kính mình nữa cơ chứ.” Nói xong liền lôi kéo chồng mình rời đi, đi ra một đoạn xa mới dám lặng lẽ lại gần tai chồng mình nói, “Ngày mai anh tới gặp Tư bí thư của tập đoàn XM sớm chút nhé, khẳng định những người khác cũng sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như này đâu, anh đừng để cho bọn họ đoạt đi trước, hiểu chưa!”
Nam nhân gật đầu, “Anh sẽ sớm qua đó một chuyến.” Đến nỗi đồng tính luyến ái…… Quản nó làm gì, làm gia tộc của chính mình lớn mạnh lên mới là điều quan trọng nhất.
Sau khi Mạc Cảnh Tuyên cùng Tiêu Diệu rời đi, mọi người cũng đã thối lui hết, lưu một nhà Vu Hồng ở tại chỗ tự biên tự diễn.
“Chồng à……” Vu Hồng lo lắng nhìn Mạc Chấn Hào.
Mạc Hằng nhíu mày, “Bọn họ cũng không tính toán bài xích Tiêu thị cùng XM thì phải.”
Mạc Chấn Hào nghiến răng nghiến lợi nói: “Đúng là tên súc sinh thấy lợi quên nghĩa mà, lúc trước ta đã truyền ra tin tức nói xấu tên súc sinh kia cho nên bọn họ mới không muốn dính líu tới Mạc thị, hiện giờ……”
Vu Hồng vội la lên: “Tiểu tử Tiêu gia kia thật sự sẽ đối phó với Mạc thị của chúng ta sao?” Nếu thật là như vậy, chẳng phải bọn họ chính là ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo hay sao.
“Bọn họ sẽ không tha cho chúng ta.” Mạc Hằng khẳng định.
Mạc Chấn Hào tức giận hừ lạnh một tiếng xoay người rời đi, “Tưởng đánh sập Mạc gia sao, để ta xem xem hắn có thể làm được đến đâu.”
“Đi thôi.” Mạc Hằng lôi kéo Vu Hồng đi vào trung tâm yến hội.
Đến tận đây, con trai cả cùng con nuôi của Tiêu gia là cặp đồng tính luyến ái, đã trở thành bí mật của đám người trong vòng này, tất cả mọi người trong giới đều biết, nhưng tất cả đều ăn ý làm bộ như không biết gì hết.
Tiêu Ảnh cùng Mạc Cảnh Tuyên cũng đã xác thực lời mà bọn họ đã từng nói, Tiêu thị cùng XM vẫn luôn liên tục phát triển, không hề có dấu hiệu trì trệ nào cả, mà những xí nghiệp đã cùng XM hợp tác cũng đã thật sự nếm tới được ngon ngọt.
Sau buổi tiệc sinh nhật hôm ấy, Tiêu thị cùng XM liền bắt đầu ra tay với Mạc thị, cuộc đấu tranh trên thương trường này diễn ra cực kỳ gay cấn, điều mà Mạc Chấn Hào không nghĩ tới đó chính là, Tiêu Ảnh cùng Mạc Cảnh Tuyên đã không tiếc hy sinh ích lợi để đi cướp đoạt sinh ý cùng tài nguyên của Mạc thị, xí nghiệp cùng XM hoặc cùng Tiêu thị có hợp tác cũng là gió chiều nào theo chiều ấy, bắt đầu xa lánh Mạc thị.