(*Như đã giải thích ở trên "Cơ" là chỉ người đồng tính)
Thượng tuần tháng 11, Tiêu Vũ Đồng thuận lợi hạ sinh một bé trai nặng hơn sáu cân* ở bệnh viện. Đứa bé rất khỏe mạnh, sau đó được y tá ôm đi đút sữa, nàng vẫn chưa hoàn toàn hồi phục thể lực phải dựa vào đầu giường lau nước mắt.
(*1 cân = 0,5kg thôi nha)
Những người khác của Ngôn gia tuy rằng cũng có chút thất vọng, chỉ là mới vừa sinh đứa bé vẫn là chuyện rất đáng để vui mừng. Dù sao dựa theo lời Tâm di thường nói: "Mấy đứa nhỏ kia đừng nói đến chuyện sinh con, ngay cả đối tượng kết hôn cũng không biết đang ở đâu rồi!"
Tâm di ấm áp động viên nàng: "Không thể khóc không thể khóc, ngươi đang ở cữ!"
"Cũng tốt cũng tốt, tương lai con trai lấy vợ, cũng coi như là có nữ nhi." Tâm di tiếp tục động viên nàng.
Tiêu Vũ Đồng sắp khóc: "Như vậy làm sao giống chứ, cưới vợ quên mẹ, đó là một chân lý bất biến a."
Ngôn Dĩ Đông đứng ở một bên, lúng túng không biết an ủi thê tử làm sao. Bọn họ đều cho là con gái, tất cả đồ trẻ em đều mua đồ dành cho bé gái, ngay cả vách tường trong phòng của đứa bé cũng sơn màu hồng.
Hắn vừa nghĩ liền nói một câu: "Con trai cũng rất tốt..."
Một ánh mắt oán hận của Tiêu Vũ Đồng bay tới: "Đều tại ngươi!"
Mấy đứa nhỏ thấy đại ca của bọn họ cứng họng, khúc khích cười trộm.
Ngôn Dĩ Đông: "..."
Được rồi, không nói.
Đại ca cũng không nói, mấy đứa nhỏ cũng không biết nói cái gì, đều tự tìm cớ chuẩn bị đi về.
"Ngươi an tâm ở đây vài ngày, sau đó chúng ta chuyển trung tâm thai sản, ta về trước lấy đồ cho bảo bảo ..."
Tiêu Vũ Đồng mang vẻ mặt cam chịu bất đắc dĩ: "Cũng không cần lấy đồ mới gì, lấy đồ trước đây của Đại Bàn Tiểu Bàn là được rồi..."
Tại Ngôn gia, bé gái được coi trọng hơn bé trai rất nhiều. Sau khi An Chi biết việc này, cũng có chút buồn cười.
Đài truyền hình Bội thành muốn ra mắt phát sóng hàng loạt chương tình văn hóa mới vào dịp Quốc khánh. Mở đầu chính là một chương trình thi từ —— 'Đại hội thi từ'. Thi sáng tạo ra cái mới, hệ thống tính điểm tích lũy, cũng mời giảng viên trường Đại học, giới danh nhân văn hóa làm thành phần ban giám khảo.
Sau ba lần phát sóng, tỉ lệ người xem cũng khá tốt, chỉ là ở trên internet một chút tiếng vang cũng không có, cấp lãnh đạo mặc dù đã gật đầu phê duyệt, nhưng mà cả nhóm tỉ mỉ chuẩn bị hơn hai tháng, khó tránh khỏi có chút nhụt chí.
Bội thành không thể so với hai đài truyền hình lớn của Thủy thành và Giang thành, bọn họ rất giỏi tiếp thu kinh nghiệm của Hàn Quốc và Âu Mĩ, mua bản quyền, làm lại, mời minh tinh có nhân khí, cho nên mỗi lần tỉ lệ người xem đều bùng nổ mà phá kỷ lục.
Mà chương trình này là bản gốc, hệ thống thi đấu không có vấn đề, các thí sinh cũng là những người yêu mến văn hoá trong mọi lĩnh vực, trước sau hậu trường, ở mọi khía cạnh đều không có vấn đề, lại còn phát sóng vào giờ vàng, nhưng trên internet lại không có tiếng vang gì, chính là lửa không lên được.
Tình huống này tình cờ lại biến thành một bước ngoặc.
Một ngày kia, một microblog* trên Weibo đăng bài có nội dung "Oa! Chương trình của đài truyền hình rất thú vị, hai ngự tỷ dẫn chương trình, ta rõ ràng nhìn ra là bách hợp."
(*Tiểu blog hay blog vi mô là một dạng blog có các bài đăng có nội dung thu nhỏ như câu nói ngắn gọn, hình riêng, hoặc liên kết đến video. Phần mềm có hạn chế rất thấp về kích thước nội dung để khuyến khích người viết đăng bài thường xuyên.)
Người làm cùng Ngôn Hề là một vị dẫn chương trình vào nghề trước hai năm Lâm Vi. Chiều cao tương đương với nàng, vốn làm ở kênh dành cho trẻ em, không phải xuất thân chuyên nghiệp, qua nhiều lần khó khăn trắc trở, thật vất vả mới được điều đến kênh giải trí. Tướng mạo xinh đẹp, thanh âm mềm mị, trong tập phát sóng đầu tiên Lâm Vi mặc một cái áo sườn xám màu đỏ, dáng người có lồi có lõm, trang điểm rõ ràng tinh xảo, xác thực vừa bắt mắt vừa xinh đẹp. Mà Ngôn Hề mặc một cái váy cách tân màu trắng, Pankou* tinh xảo, hoa văn trên váy là một cành sen bằng thủy mặc. Chỉ cần đứng ở nơi đó, liền giống như người trong bức tranh.
(*Mấy cái nút thắt trên áo, gõ chữ này lên GG sẽ thấy ngay)
Ảnh avatar của trang Weibo đó chính là hình của hai người, một đỏ một trắng, nhìn vào màn ảnh mỉm cười.
Trang Weibo đó cắt được không ít ảnh của hai người. Chương trình dựa theo thể thức hệ thống thi đấu, hai người lần lượt thay phiên chịu trách nhiệm, đọc câu hỏi, nói đáp án, mời các lão sư trong ban giám khảo giải đáp. Thỉnh thoảng cũng sẽ có ảnh hưởng lẫn nhau, tương tác qua lại, dựa theo những kịch bản được định trước. Nhưng mà những hình ảnh cắt ra từ chương trình, hai người có vẻ ngoài xuất sắc, một người vũ mị, một người thanh linh, một đôi mắt, cùng nhau cười, liền thật sự lộ ra có chút ít mập mờ.
Hơn nữa po chủ* luôn theo chiều hướng mập mờ, ngay cả 'hoa hồng đỏ và hoa hồng trắng'** cũng lôi vào, chỉ còn chưa viết một bộ tiểu thuyết bách hợp thôi. Kết thúc đưa ra vài chữ "Bách hợp đại pháp là tốt!"
(*Người đăng bài)
(**Là một cuốn tiểu thuyết lưu hành rộng rãi trong các tác phẩm của Zhang Ailing. Tác giả với nét bút tinh tế miêu tả những người bình thường ẩn chứa tâm lý phức tạp, vào những năm 1930 - 1940 khi người Trung Quốc giao thoa với văn hóa phương Tây về phương diện tình cảm, hôn nhân, thể hiện những khó khăn và cuộc sống bi thảm của người phụ nữ trong xã hội gia trưởng và truyền thống.)
Bài đăng trên Weibo lúc 11 giờ trưa, đến 5 giờ chiều chỉ được chuyển tiếp rất ít, nhưng mà vừa qua 7 giờ, nhưng một tài khoản Big V* vừa chuyển tiếp, mấy tài khoản Big V lại chuyển tiếp, làm cho mọi người chú ý, có những muội giấy bách hợp phát hiện ra, lập tức lượng chuyển tiếp tăng lên gấp bội.
(*Là một danh hiệu thuộc về tài khoản Weibo có nhiều người theo dõi, thường là của các nhà phê bình nổi bật trên Weibo)
Hầu như tất cả các bên đều bắt đầu liếm màn hình*.
(*Ý là theo dõi chăm chú, mê đắm, xem đi xem lại nhiều lần)
Ngoài dự đoán là trên internet có rất nhiều người quan tâm click chuột vào xem trực tuyến, tỷ suất truyền hình cũng tăng nhẹ. Vốn chương trình cũng được sản xuất rất tốt, đa số người trẻ tuổi đều có hứng thú, đều là những thanh thiếu niên trải qua những cuộc thi giáo dục mà trưởng thành, ai tới mà không mang theo vài câu thơ từ cổ hay ho? Có người đối với chuyện tăng thêm hay ít đi vài chương trình giải trí "ngoại lai" đã có mâu thuẫn trong lòng, càng thêm thưởng thức chương trình này. Những cuộc thi như thế này cũng có chỗ tốt, một khi ngươi đã đầu nhập vào, đặc biệt là khi có những tranh luận về đáp án với những thí sinh khác, sẽ có loại cảm giác gia nhập vào cảnh giới kỳ lạ.
Tỷ xuất xem trực tuyến bùng nổ phong bạo. Sau đó càng ngày càng náo nhiệt, danh tiếng cũng rất cao.
Lúc này đội sản xuất mới chính thức thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy khát vọng đã được đền đáp.
Nguyên lai ý tưởng phát tán ban đầu xuất phát từ Liêu Thừa Vũ, hắn có quen biết bằng hữu làm các hoạt động truyền thông, phần lớn là giúp minh tinh tuyên truyền một chút việc, rất quen những cách thức lăng xê này.
Chẳng qua đài truyền hình Bội thành trước đây cao cao tại thượng, ngay cả tuyên truyền cũng tạo thành khẩu hiệu, quá mức chính thống. Lần này Liêu Thừa Vũ coi như là mở ra lối riêng, không nghĩ tới kết quả rất kinh hỉ. Tổng đạo diễn khẳng định, một mặt sẽ tăng cường các hình thức tuyên truyền chính thống trên những chương trình chính thức, thực hiện trong các trường học. Một mặt khác trên internet sẽ hướng đến người trẻ tuổi, hữu ý vô ý mà trêu chọc.
Lúc nào thì Ngôn Hề biết được nàng đã có chút danh tiếng, ngày đó khi nàng từ cửa hàng đi ra, mấy cô gái trẻ tuổi luôn len lén nhìn nàng, nhịn không được tiến lên: "Ngôn Hề tiểu tỷ tỷ, có thể ký tên cho chúng ta không?"
Ngôn Hề:????
Tiểu tỷ tỷ?
Ở trong điện thoại Liễu Y Y cười: "Chúc mừng ngươi, Tiểu Ngũ, ngươi đã biến thành nữ thần cơ mới nổi."
Ngôn Hề:????
Nàng lên Weibo tìm kiếm, đầu tiên là kinh ngạc, sau đó là lắc đầu cười.
Nàng hỏi Liêu Thừa Vũ: "Như vậy thật sự có được không?"
Liêu Thừa Vũ cười nói: "Đây chỉ là một loại hình thức tuyên truyền."
Đáy lòng Ngôn Hề ít nhiều có chút không thoải mái, nàng phát hiện trên Weibo tựa hồ còn có người đang viết truyện đồng nhân. Có loại hình thức càng ngày càng nghiêm trọng. Những tương tác nhỏ rất bình thường trong chương trình ở trong mắt người khác lại được lý giải thành như vậy sao?
Hơn nữa trên thực tế, quan hệ giữa nàng và người dẫn chương trình Lâm Vi kia cũng không giống như vậy, chỉ là quan hệ gật đầu nói về thời tiết tán gẫn về quần áo mà thôi, nghĩ đến trên mạng có một đám người đang YY quan hệ của các nàng, Ngôn Hề cảm thấy có chút lúng túng lại chán ghét.
Mà khác với Ngôn Hề, Lâm Vi tựa hồ thập phần hưởng thụ loại tình huống này, nàng thậm chí còn dùng tên thật để chứng minh Weibo của mình, có một ngày còn đăng lên một tấm ảnh selfie, trong phòng trang điểm, nàng nhìn vào màn ảnh mà nháy mắt lè lưỡi cười, đằng sau là Ngôn Hề đang trang điểm trong một góc phòng.
Còn bắt chước cách dùng từ lãng mạn của các minh tinh khi công khai tình yêu: "Chúng ta."
Trong một ngày, năm vạn lượt chuyển tiếp, phía dưới có rất nhiều comment: "Bách hợp đại pháp thật tốt", "Chính thức đóng dấu, tiểu tỷ tỷ giỏi quá!" "A a a a a!" Ngoại trừ một số ít người phát cuồng, những Big V khác đều là hình thức vào xem náo nhiệt và trêu chọc.
Ngôn Hề đè nén sự không hài lòng, làm như không biết.
Lúc ngày càng lạ lùng, Lâm Vi lén nói với nàng: "Ai, Ngôn Hề, ngươi đừng hiểu lầm a, ta đối với nữ nhân không có ý gì hết..."
Ngôn Hề nhìn nàng một cái, nhàn nhạt nói: "Ta cũng đối với nữ nhân không có ý gì cả."
"Ân?" Lâm Vi cầm gương trang điểm xem xét gương mặt của mình, cười: "Không sao, chẳng qua là ta cảm thấy ngươi xinh đẹp như vậy, đến nay vẫn còn độc thân, có chút bất khả tư nghị* mà thôi...Phốc, xã hội bây giờ...Nếu thật sự là đồng tính, cũng không có gì...Ta đối với đồng tính thật sự không có ý kiến a..."
(*Không thể nào suy nghĩ bàn luận ra được, vượt ngoài lý luận)
Thần sắc Ngôn Hề mang theo một chút ý lạnh.
Từ lúc hợp tác với Lâm Vi, Chu tỷ hiền lành liền lén nói cho nàng biết, ở trong đài nhân duyên của Lâm Vi rất quỷ dị, bộ dáng ở trước mặt người khác phái và người cùng phái rất khác nhau, Lâm Vi vốn không phải xuất thân chuyên nghiệp, không biết dùng cách gì mà tiến vào, lúc đầu chỉ làm việc lặt vặt, sau đó miệng lưỡi ngọt ngào nhận người ta làm sư phụ, người ta xem Lâm Vi là muội muội, đưa tay kéo theo, còn giúp Lâm Vi uốn nắn phát âm, luyện lưỡi. Nhưng mà Lâm Vi lấy oán trả ơn, lại mập mờ với chồng của người ta.
Cũng không biết là dùng thủ đoạn gì, làm cho cặp vợ chồng kia làm loạn túi bụi đứng trước bờ vực vỡ, nàng lại làm như mình là một đóa hoa trắng khóc lóc nói mình ấm ức, rõ ràng là chồng của sư phụ theo đuổi nàng, nàng nể mặt sư phụ không dám vạch trần cũng không dám đáp ứng, đánh đòn phủ đầu, khiến cho mọi chuyện lọt vào sương mù không biết bên nào đúng bên nào sai. Sau đó nàng lại không có việc gì, chẳng qua là người thầy dìu dắt nàng nản lòng thoái chí, ly hôn từ chức.
Chu tỷ cũng không phải là người hay nói luyên thuyên, bởi vì có quan hệ tốt với Ngôn Hề, mới nhắc nhở nàng vài câu. Nhưng mà từ lời nói của Chu tỷ Ngôn Hề suy đoán ra, mọi chuyện có thể còn muốn đặc sắc hơn so với những lời Chu tỷ kể.
Đã có Chu tỷ cảnh báo, Ngôn Hề liền để tâm suy nghĩ. Lâm Vi là một người khéo léo, lớn lên xinh đẹp, biết mình xinh đẹp, lại còn khéo tận dụng vẻ đẹp của mình, người còn chưa tới từ xa xa đã nghe được tiếng cười của nàng, quan hệ rất tốt với những nam đồng nghiệp trong đoàn sản xuất.
Nữ đồng nghiệp trong đoàn sản xuất nhìn không được, lén nói với Ngôn Hề: "Cũng không biết làm sao, đạo diễn để cho nàng lên hình rất nhiều, có một vài phân cảnh rõ ràng là nên thuộc về ngươi."
Chuyện gì Ngôn Hề cũng có thể chịu đựng được, nhưng mà không có cách nào chịu đựng được cách nói chuyện không âm không dương mờ ám, nàng đáp lại: "Nếu quả thật đối với đồng tính không có ý kiến, vậy hẳn là không cần phải nhắc đến mới đúng, bởi vì thật sự không liên quan đến ngươi."
Nói xong, nàng xoay người rời đi.
Danh Sách Chương: