Giọng Mia rất lớn, nháy mắt đã hấp dẫn sự chú ý của tất cả mọi người.
“Chị Mia! Chị Mia!” Rất nhiều người nhìn thấy Mia đều khách khí chào hỏi.
Đối mặt với lời chào của những người đó, Mia chỉ khẽ gật đầu, ánh mắt liếc qua đám bảo vệ.
“Mấy bảo vệ các anh phải bảo vệ an toàn cho các vị khách quý ở đây, bao gồm tôi, Vương mập mạp và mọi người, cả vị trước mắt này nữa. Mọi người ở đây đều là khách quý, không phân biệt được lẫn nhau. Đây là chuyện riêng của khách, nên bảo vệ mấy anh không cần nhúng tay vào. Đi xuống đi!"
Mia thản nhiên nói, giọng điệu cũng rất bình thản.
Có vẻ mấy bảo vệ đều biết cô gái này là ai, đây chính là chị đại của bang Tam Hồi Lời cô ấy nói rất có đạo lý, mà dù không có đạo lý thì họ cũng phải nghe, không nghe chính là tự tìm chết.
Lúc này Lâm Hoài cũng nhìn sang Mia, biết cô ấy đang giúp mình.
“Không được, bảo vệ không thể đi. Hôm nay là sinh nhật của cậu Lương, loại nhà quê này không xứng ở lại đây, lập tức đuổi chúng ra ngoài!” Vương mập mạp hô lớn.
Vốn dĩ mấy bảo vệ đã định đi, nhưng nghe giám đốc Vương nói thì lại sững sờ.
“Cút!” Mia khó chịu quát.
Mấy bảo vệ đang do dự lập tức lui xuống, họ biết kết cục của việc đắc tội với chị đại Mia là gì.
Thấy bảo vệ rời đi, Vương mập mạp nhanh chóng bám bờ tường cách xa Lâm Hoài. Bây giờ Mia đã nói thay hắn, gã không thể lấy cứng đối cứng được, nhưng chuyện này chưa xong đâu, nhà họ Hạ cứ đợi xui xẻo đi!
Hạ Linh Linh cũng không nhận ra Mia, bên trong lòng rất thấp thỏm, đang lo lắng cho gia tộc. Cô biết tập đoàn Tam Cương sẽ không dễ buông tha.
Mia cầm lấy hai ly rượu, uốn éo cơ thể liễu yếu đào tơ đi tới cạnh Lâm Hoài, tao nhã đưa cho hắn một ly.
“Anh trai, em kính anh!” Mia mỉm cười với Lâm Hoài.
Vốn dĩ Lâm Hoài cũng có chuyện tìm Mia, bây giờ thấy cô ấy đương nhiên phải tranh thủ cơ hội.
“Chúng ta ngồi bên này đi!” Lâm Hoài nhận lấy ly rượu rồi khế mỉm cười.
Hai người nhanh chóng đi đến sofa, những người đang hóng chuyện đều giải tán hết, những người nằm trên đất cũng ôm bụng rời đi.
Hạ Linh Linh và Lữ Diệp dè dặt ngồi xuống, ngạc nhiên vì cô gái xinh đẹp kia biết Lâm Hoài, mà nhìn hai người còn có vẻ rất thân thiết.
Ngoài ra, trông cô gái này có vẻ rất lợi hại, rất nhiều người ở đây đều nể cô ấy. Lâm Hoài hôm nay khác trước rất nhiều, như đã đổi thành người khác.
Đúng lúc đó, một cô gái mặc bộ đồ lấp lánh xuất hiện trong hành lang. Cô ấy đeo đôi bông tai to, đôi môi tô son đỏ, trên đầu tết đuôi sam nhỏ, rất thời thượng. Người này chính lá Hứa Chân.
Hứa Chân vốn đang bàn chuyện với người khác ở dưới lầu, nhưng nghe nói bên trên có người đánh nhau nên mới đi lên hóng hớt. Cô ấy nghe nói Mia đang nói chuyện với người đàn ông vừa đánh nhau, bây giờ nhìn thấy Lâm Hoài, cô hơi ngạc nhiên.
Một sinh viên lấy đâu ra dũng khí tới đây quấy rối vậy? Hứa Chân không nói chuyện, mỉm cười nhìn Lâm Hoài.
“Cô tên Mia đúng không?” Lâm Hoài cười nói.
Danh Sách Chương: