• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quý lão phu nhân sống gần một đời, đối với suy nghĩ của Yến Hiểu Mộng bà không thể nói là biết được rõ ràng, nhưng đoán tám chín phần mười thì vẫn có thể đoán được.

Bây giờ Trịnh phu nhân lại nhắc đến người em họ đã chết của bà, Quý lão phu nhân biết rằng bà ta đang nhắc nhở bà rằng Yến Hiểu Mộng là cháu gái của em họ bà, mong bà nể mặt em họ mà chiếu cố Yến Hiểu Mộng một chút.

“Tiểu Bối, bữa trưa hôm nay có hợp khẩu vị của cháu không? "Quý lão phu nhân không có trả lời câu nói móc mỉa của Trịnh phu nhân, mà là quay đầu hỏi Triệu Tây Bối.

Triệu Tây Bối nghe thấy Trịnh phu nhân nói chuyện thì đã dừng đũa, trong bầu không khí như vậy cô không thể ăn quá nhiều, nhưng bây giờ Quý lão phu nhân hỏi câu này, cô lập tức ngoan ngoãn đáp: “Cháu rất thích, cảm ơn bà. "

Quý lão phu nhân hài lòng gật đầu, bà rất hài lòng với biểu hiện của Triệu Tây Bối, tuy hơi nhỏ tuổi một chút nhưng chỉ cần A Tư thích, bà ấy đương nhiên không phản đối.

“Bà nội, cháu cũng ăn xong rồi, cháu dẫn chị dâu lên lầu trước! "Quý Phỉ Văn đứng dậy, chào Quý lão phu nhân sau đó kéo Triệu Tây Bối lên lầu.

Triệu Tây Bối nhìn Quý Nam Tư, thấy rằng hắn khẽ gật đầu với cô, biết rằng hắn đã đồng ý để cô đi cùng Quý Phỉ Văn, vì vậy cô liền tự tin đi theo Quý Phỉ Văn lên lầu.

Trịnh phu nhân rất nhanh cũng mang Yến Hiểu Mộng đi, trong phòng ăn chỉ còn lại Quý Nam Tư và Quý lão phu nhân.

Quý Nam Tư cũng muốn về phòng nhưng Quý lão phu nhân lại ngăn hắn lại.

“A Tư, cháu và Tiểu Bối là tình huống như thế nào? " Quý lão phu nhân nhìn Quý Nam Tư một cách sắc bén.

Tuy rằng bà nhận định Triệu Tây Bối, nhưng bà cũng không ngốc, cháu trai bà đột nhiên mang về một cô gái, nhất định phải có nguyên nhân.

Quý Nam Tư kinh ngạc nhìn Quý lão phu nhân, không hiểu tại sao bà lại hỏi một câu như vậy.

“Bà còn chưa có bị lão thị, cháu và tiểu Bối rốt cuộc là quan hệ gì. " Quý lão phu nhân nghiêm mặt nhìn Quý Nam Tư.

Quý Nam Tư bất đắc dĩ nhìn Quý lão phu nhân, thật là cái gì cũng không thể gạt được bà nội!

“Chúng cháu đã nhận giấy đăng kí kết hôn.” Thấy bà nội cứ khăng khăng hỏi, Quý Nam Tư cũng không định giấu diếm nữa, dù sao vốn dĩ hắn cũng muốn mượn chuyện này để tránh việc xem mắt, nhưng hiện tại tình hình có chút thay đổi, hình như hắn có một chút thích Triệu Tây Bối.

"Cái gì? Vậy hai đứa chẳng phải là đã kết hôn rồi sao? Tại sao chuyện lớn như vậy mà cháu không thương lượng cùng ta? Gia đình của Tiểu Bối có biết không? Hai đứa tính toán khi nào tổ chức hôn lễ? " Quý lão phu nhân bị sốc vì một câu nói đơn giản của Quý Nam Tư, bà không ngờ cháu trai mình lại táo bạo như vậy.

“Bà nội, không cần lo lắng cho cháu và Tiểu Bối, dù sao cháu nhất định sẽ đem được đứa cháu dâu này về cho bà, bà cũng đừng lo lắng. "Quý Nam Tư nghiêm túc nhìn Quý lão phu nhân. Hắn không chắc Triệu Tây Bối hiện đang nghĩ gì, hơn nữa hai người họ kết hôn theo hợp đồng, chuyện này không thể nói với bà, chỉ là trước tiên nói cho bà biết bọn họ đã đăng kí kết hôn, để bà không cần lúc nào cũng an bài buổi xem mắt cho hắn.

Nghe Quý Nam Tư nói như vậy, Quý lão phu nhân cũng biết mình không nên vội vàng, nếu hai người đã lấy được giấy chứng nhận kết hôn, sớm hay muộn cũng sẽ tổ chức hôn lễ, vì vậy thở dài nói: “Thôi được rồi, chuyện của người trẻ tuổi các cháu ta cũng mặc kệ, không sao cả, hai đứa chỉ cần nhớ cho bà ôm chắt nhanh lên là được. Nhưng nế cháu định tổ chức đám cưới, nhất định phải nói với bà, chúng ta không thể khiến con bé thiệt thòi, trình tự nên làm cũng phải làm hết, có biết không? "

"Vâng, cháu biết rồi, cảm ơn bà. À đúng rồi, tiện thể nhờ bà nội giữ bí mật chuyện này giúp cháu, cháu muốn để Bối Bối thích ứng một chút. "Quý Nam Tư mỉm cười và nói với Quý lão phu nhân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK